sòng zhāo wǔ cài cuì
送昭武蔡倅 🔈
春阴生晓寒,涧空雨冥冥。
草迷侧径滑,车马谁肯经。
敲门有嘉客,故家驾屏星。
道旧相□□,百年之典刑。
昔我伯祖翁,忠惠与齐龄。
契不减欧阳,骤语人解听。
昭武六百石,便当归明廷。
至今弦歌地,玉水流余馨。
君侯真不凡,山峙而渊渟。
盘盘龟曳尾,昂昂鹤梳翎。
东风吹眼明,倏然如酒醒。
平平平仄平,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○平仄平仄,仄平仄○平。
仄仄○??,仄平平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄平仄○。
○仄仄仄仄,仄○平平○。
仄平平平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平平○仄平,仄平○仄仄。
- 收藏
- 做笔记
译文:
春天的阴影带来清晨的寒意,涧中空空荡荡地下着深沉的雨。草地迷失在侧边的小径上,车马行人都不愿经过。敲门声中迎来了贵客,古老的家宅早已经屏蔽星光。古道依然传承着古老的仪式,百年来的刑罚传统延续。从前我伯祖翁,忠诚仁厚与齐龄。他的名声不逊于欧阳修,言辞犀利却能让人明白。昭武六百石,将会返回皇廷,立下功勋不朽。至今依然在这山水间唱出美好的歌声,如同流淌的玉水散发着馨香。君侯真是非同凡响,犹如山峰耸立在深渊之中。龟儿在盘中曳尾而行,鹤儿高昂地梳理着羽翎。东风吹来,让目光清明,顿时如同醒来时的清醒。
总结:
诗中描绘了春天的景象,流露出对古老仪式的思念,赞颂了伯祖翁的忠诚与智慧,预示着昭武将会获得荣耀,同时也让人感受到自然的美妙和清新。
韩淲的诗:
相关诗词:
送蔡倅 (sòng cài cuì)
白首论文得蔡侯,江东尊酒半年游。
龙头家世高千佛,骥足声名重一州。
方喜同僚吴芮国,不堪回首仲宣楼。
送君撩我思乡意,薄有田园归去休。
平平平仄平,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○平仄平仄,仄平仄○平。
仄仄○??,仄平平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄平仄○。
○仄仄仄仄,仄○平平○。
仄平平平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平平○仄平,仄平○仄仄。
送应武谕倅庐陵 (sòng yìng wǔ yù cuì lú líng)
乞倅庐陵郡,予为第一人。
天悭终未肯,人好自相亲。
诸老诗书在,平园草木春。
鸥朋嘲薄分,山屐蚀京尘。
平平平仄平,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○平仄平仄,仄平仄○平。
仄仄○??,仄平平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄平仄○。
○仄仄仄仄,仄○平平○。
仄平平平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平平○仄平,仄平○仄仄。
蔡倅羔羊斋 其一 (cài cuì gāo yáng zhāi qí yī)
有生不酿羔羊酒,无日不诵羔羊诗。
贤哉蔡子勇成癖,自励要如三代时。
平平平仄平,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○平仄平仄,仄平仄○平。
仄仄○??,仄平平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄平仄○。
○仄仄仄仄,仄○平平○。
仄平平平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平平○仄平,仄平○仄仄。
山居 其二 (shān jū qí èr)
刊删理障觅天根,心体昭昭会一原。
岁暮更宜深燕养,莫埋书册动风旛。
平平平仄平,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○平仄平仄,仄平仄○平。
仄仄○??,仄平平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄平仄○。
○仄仄仄仄,仄○平平○。
仄平平平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平平○仄平,仄平○仄仄。
送水云归吴 (sòng shuǐ yún guī wú)
琵琶拨尽昭君泣,芦叶吹残蔡琰啼。
归见林逋烦说似,唐僧三藏入天西。
平平平仄平,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○平仄平仄,仄平仄○平。
仄仄○??,仄平平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄平仄○。
○仄仄仄仄,仄○平平○。
仄平平平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平平○仄平,仄平○仄仄。
孙武篇 (sūn wǔ piān)
入官无所解,因笑得君怜。
岂知孙武子,自欲逞威权。
平平平仄平,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○平仄平仄,仄平仄○平。
仄仄○??,仄平平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄平仄○。
○仄仄仄仄,仄○平平○。
仄平平平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平平○仄平,仄平○仄仄。
送赵司直赴常德倅 其一 (sòng zhào sī zhí fù cháng dé cuì qí yī)
武陵佳处是桃源,谬说伊谁为探原。
会得桃花流水意,归来休向俗人言。
平平平仄平,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○平仄平仄,仄平仄○平。
仄仄○??,仄平平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄平仄○。
○仄仄仄仄,仄○平平○。
仄平平平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平平○仄平,仄平○仄仄。
昭君辞 (zhāo jūn cí)
昭君停车泪暂止,为把功名奏天子。
静得胡尘跗妾身,汉家文武合羞死。
平平平仄平,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○平仄平仄,仄平仄○平。
仄仄○??,仄平平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄平仄○。
○仄仄仄仄,仄○平平○。
仄平平平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平平○仄平,仄平○仄仄。
书蔡秀才屏风颂四首 其一 (shū cài xiù cái píng fēng sòng sì shǒu qí yī)
武宁县中蔡老子,能棋能酒又能诗。
胸中百万多罗藏,不向人间说是非。
平平平仄平,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○平仄平仄,仄平仄○平。
仄仄○??,仄平平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄平仄○。
○仄仄仄仄,仄○平平○。
仄平平平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平平○仄平,仄平○仄仄。
送季明府赴太平倅 其二 (sòng jì míng fǔ fù tài píng cuì qí èr)
人说陈胡蔡,合君为四贤。
一廉官似水,三载吏无权。
政自诗书出,民从教化迁。
神明判事笔,一出万人传。
平平平仄平,仄○仄平平。
仄平仄仄仄,平仄平仄平。
○平仄平仄,仄平仄○平。
仄仄○??,仄平平仄平。
仄仄仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄○平,仄仄平仄○。
○仄仄仄仄,仄○平平○。
仄平平平仄,仄仄平平平。
平平平仄平,平仄平平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
平平○仄平,仄平○仄仄。