sòng lǐ sì qīng
送李四清 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 吴可 (wú kě)

连侯爱画鱼,李侯爱画山。
诗情动幽怀,摹写不少闲。
骚雅移丹青,妙寄云水间。
翻然欲登涉,试寻芷与兰。
我不一音解,早年便挂冠。
养拙颓檐下,任真亦足欢。
敌骑践江浙,少长奔荆蛮。
却行虎狼区,益知行路难。
乱来战未息,老去食转艰。
前年治南亩,颇喜人牛安。
力耕日以广,心事日以宽。
行当遂野性,策杖寻江干。
云深几茅屋,柳映一柴关。
扁舟鸣拨剌,危亭秀孱顔。
安得两玉人,邻曲相追攀。
真赏会心处,应当谢毫端。
长哦洗兵马,随意罗杯盘。
伯雅要倾倒,莫厌数往还。
愿如三径松,余生同岁寒。

平平仄仄平,仄平仄仄平。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平平平,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄仄○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○仄平仄,仄○平平平。
仄○仄平平,仄平○仄○。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,○仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
○平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄平,平仄○平平。
平仄仄平仄,○○仄○平。
○平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
仄○○仄平,平平平仄平。

lián hóu ài huà yú , lǐ hóu ài huà shān 。
shī qíng dòng yōu huái , mó xiě bù shǎo xián 。
sāo yǎ yí dān qīng , miào jì yún shuǐ jiān 。
fān rán yù dēng shè , shì xún zhǐ yǔ lán 。
wǒ bù yī yīn jiě , zǎo nián biàn guà guān 。
yǎng zhuō tuí yán xià , rèn zhēn yì zú huān 。
dí qí jiàn jiāng zhè , shǎo cháng bēn jīng mán 。
què xíng hǔ láng qū , yì zhī xíng lù nán 。
luàn lái zhàn wèi xī , lǎo qù shí zhuǎn jiān 。
qián nián zhì nán mǔ , pō xǐ rén niú ān 。
lì gēng rì yǐ guǎng , xīn shì rì yǐ kuān 。
háng dang suì yě xìng , cè zhàng xún jiāng gān 。
yún shēn jǐ máo wū , liǔ yìng yī chuán guān 。
piān zhōu míng bō là , wēi tíng xiù chán yán 。
ān dé liǎng yù rén , lín qū xiāng zhuī pān 。
zhēn shǎng huì xīn chù , yīng dāng xiè háo duān 。
cháng ò xǐ bīng mǎ , suí yì luó bēi pán 。
bǎi yǎ yào qīng dǎo , mò yàn shù wǎng huán 。
yuàn rú sān jìng sōng , yú shēng tóng suì hán 。

送李四清

—— 吳可

連侯愛畫魚,李侯愛畫山。
詩情動幽懷,摹寫不少閒。
騷雅移丹青,妙寄雲水間。
翻然欲登涉,試尋芷與蘭。
我不一音解,早年便挂冠。
養拙頹簷下,任真亦足歡。
敵騎踐江浙,少長奔荆蠻。
却行虎狼區,益知行路難。
亂來戰未息,老去食轉艱。
前年治南畝,頗喜人牛安。
力耕日以廣,心事日以寬。
行當遂野性,策杖尋江干。
雲深幾茅屋,柳映一柴關。
扁舟鳴撥剌,危亭秀孱顔。
安得兩玉人,鄰曲相追攀。
真賞會心處,應當謝毫端。
長哦洗兵馬,隨意羅杯盤。
伯雅要傾倒,莫厭數往還。
願如三徑松,餘生同歲寒。

平平仄仄平,仄平仄仄平。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平平平,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄仄○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○仄平仄,仄○平平平。
仄○仄平平,仄平○仄○。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,○仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
○平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄平,平仄○平平。
平仄仄平仄,○○仄○平。
○平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
仄○○仄平,平平平仄平。

lián hóu ài huà yú , lǐ hóu ài huà shān 。
shī qíng dòng yōu huái , mó xiě bù shǎo xián 。
sāo yǎ yí dān qīng , miào jì yún shuǐ jiān 。
fān rán yù dēng shè , shì xún zhǐ yǔ lán 。
wǒ bù yī yīn jiě , zǎo nián biàn guà guān 。
yǎng zhuō tuí yán xià , rèn zhēn yì zú huān 。
dí qí jiàn jiāng zhè , shǎo cháng bēn jīng mán 。
què xíng hǔ láng qū , yì zhī xíng lù nán 。
luàn lái zhàn wèi xī , lǎo qù shí zhuǎn jiān 。
qián nián zhì nán mǔ , pō xǐ rén niú ān 。
lì gēng rì yǐ guǎng , xīn shì rì yǐ kuān 。
háng dang suì yě xìng , cè zhàng xún jiāng gān 。
yún shēn jǐ máo wū , liǔ yìng yī chuán guān 。
piān zhōu míng bō là , wēi tíng xiù chán yán 。
ān dé liǎng yù rén , lín qū xiāng zhuī pān 。
zhēn shǎng huì xīn chù , yīng dāng xiè háo duān 。
cháng ò xǐ bīng mǎ , suí yì luó bēi pán 。
bǎi yǎ yào qīng dǎo , mò yàn shù wǎng huán 。
yuàn rú sān jìng sōng , yú shēng tóng suì hán 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
连侯喜欢画鱼,李侯喜欢画山。这首诗情意动,描写了不少闲适的境界。他们的文风既有汉赋的豪放,也有雅致的意境,画笔妙笔生花,像是将心灵寄托在云水之间。诗人如翻云覆雨般欲上山行,试着找寻芷与兰的足迹,但我并不能完全理解其中的音韵之美,早年已经放弃了文人的身份。养拙悠然地待在檐下,随意而真足够让我愉悦。
然而,战乱侵袭江浙之地,年轻人和老者都奔走荆蛮之间,行路艰难。乱世之中战争不曾停息,年岁渐长,生计愈加艰难。前年治理南亩,颇喜人和牛的安稳。我付出辛勤耕耘,农忙时心情也宽慰。但我仍然想要追求自然的本真,手持杖头寻觅江岸。在云深茅屋里,柳树倒映在柴关之间,我坐在扁舟上,拨动着激荡的波浪。危亭上有一位姿容秀美的少女,我心中渴望与她相伴相追,共赏江山美景,应该向她表达我真挚的心意。
我愿像树荫下那些高耸的松树一样,度过餘生与岁寒共存。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者吴可介绍:🔈

吴可,字思道(元《至正金陵新志》作吴思道,此据《诗人玉屑》卷一),金陵(今江苏南京)人。官至团练使,曾谄附权宦梁师成(《浮溪文粹》附录孙觌《汪公墓志铭》)。徽宗宣和末师成败,黜致仕。宋室南渡後,流寓东南。吴可系武官,但潜心文翰,与李之仪交颇密,诗爲苏轼、刘安世等人称誉。有《藏海居士集》、《藏海诗话》,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲诗集二卷,诗话一卷。事见元《至正金陵新志》卷一三。吴可诗,以影印文渊阁《四库全书》本《藏海居士集》爲底本。新辑集外诗附于卷末。 查看更多>>

吴可的诗:

相关诗词:

送李主簿夷行之官河阴四首 其一 (sòng lǐ zhǔ bó yí xíng zhī guān hé yīn sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 贺铸

夙昔一樽酒,相从清泗滨。
回首欻四载,长安逢故人。
交情久益淡,辞笔老加新。
送子复西去,劳生悲重陈。

平平仄仄平,仄平仄仄平。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平平平,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄仄○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○仄平仄,仄○平平平。
仄○仄平平,仄平○仄○。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,○仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
○平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄平,平仄○平平。
平仄仄平仄,○○仄○平。
○平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
仄○○仄平,平平平仄平。

双笋歌送李回兼呈刘四 (shuāng sǔn gē sòng lǐ huí jiān chéng liú sì)

朝代:唐    作者: 李颀

并抽新笋色渐绿,迥出空林双碧玉。
春风解箨雨润根,一枝半叶清露痕。
为君当面拂云日,孤生四远何足论。
再三抱此怅为别,嵩洛故人与之说。

平平仄仄平,仄平仄仄平。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平平平,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄仄○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○仄平仄,仄○平平平。
仄○仄平平,仄平○仄○。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,○仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
○平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄平,平仄○平平。
平仄仄平仄,○○仄○平。
○平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
仄○○仄平,平平平仄平。

送僧清演归山 (sòng sēng qīng yǎn guī shān)

朝代:唐    作者: 李洞

毛褐斜肩背负经,晓思吟入窦山青。
峰前野水横官道,踏着秋天三四星。

平平仄仄平,仄平仄仄平。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平平平,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄仄○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○仄平仄,仄○平平平。
仄○仄平平,仄平○仄○。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,○仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
○平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄平,平仄○平平。
平仄仄平仄,○○仄○平。
○平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
仄○○仄平,平平平仄平。

送程公明 其四 (sòng chéng gōng míng qí sì)

朝代:宋    作者: 李新

不羁风韵有萧郎,白傅新诗已满筐。
烟薄露寒虽写痩,自应清节也凌霜。

平平仄仄平,仄平仄仄平。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平平平,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄仄○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○仄平仄,仄○平平平。
仄○仄平平,仄平○仄○。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,○仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
○平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄平,平仄○平平。
平仄仄平仄,○○仄○平。
○平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
仄○○仄平,平平平仄平。

徐师川典祀庐山延真观用送驹父韵饯别四首 其二 (xú shī chuān diǎn sì lú shān yán zhēn guān yòng sòng jū fù yùn jiàn bié sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 王銍

都门两河路,谁送李膺归。
人望终调鼎,亲慈早断机。
漫虚崑阆集,不尽羽翰飞。
酒圣君家事,霜清怯减衣。

平平仄仄平,仄平仄仄平。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平平平,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄仄○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○仄平仄,仄○平平平。
仄○仄平平,仄平○仄○。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,○仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
○平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄平,平仄○平平。
平仄仄平仄,○○仄○平。
○平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
仄○○仄平,平平平仄平。

送千二十侄五首 其四 (sòng qiān èr shí zhí wǔ shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 李吕

江左风流久擅名,成章掷地作金声。
清新俊逸俱难及,若比前贤更老成。

平平仄仄平,仄平仄仄平。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平平平,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄仄○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○仄平仄,仄○平平平。
仄○仄平平,仄平○仄○。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,○仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
○平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄平,平仄○平平。
平仄仄平仄,○○仄○平。
○平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
仄○○仄平,平平平仄平。

句 其一六 (jù qí yī liù)

朝代:宋    作者: 李清照

直送凄凉到画屏。

平平仄仄平,仄平仄仄平。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平平平,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄仄○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○仄平仄,仄○平平平。
仄○仄平平,仄平○仄○。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,○仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
○平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄平,平仄○平平。
平仄仄平仄,○○仄○平。
○平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
仄○○仄平,平平平仄平。

琳老送瑶花数叶云作香烧气甚清馥 (lín lǎo sòng yáo huā shù yè yún zuò xiāng shāo qì shèn qīng fù)

朝代:宋    作者: 毛滂

璀璨谁将玉作春,天魔故恼老诗人。
金炉送在东堂手,便有清香通四邻。

平平仄仄平,仄平仄仄平。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平平平,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄仄○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○仄平仄,仄○平平平。
仄○仄平平,仄平○仄○。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,○仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
○平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄平,平仄○平平。
平仄仄平仄,○○仄○平。
○平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
仄○○仄平,平平平仄平。

句 其四 (jù qí sì)

朝代:宋    作者: 李焘

山遶一城藏几寺,江连二水送孤舟。

平平仄仄平,仄平仄仄平。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平平平,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄仄○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○仄平仄,仄○平平平。
仄○仄平平,仄平○仄○。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,○仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
○平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄平,平仄○平平。
平仄仄平仄,○○仄○平。
○平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
仄○○仄平,平平平仄平。

岁晚四首 其四 (suì wǎn sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 李彭

眼看杨柳涨春风,忽复山明雪映松。
但把一尊扶醉病,何须三揖送文穷。

平平仄仄平,仄平仄仄平。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平仄平平平,仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄平仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄仄○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄○仄平仄,仄○平平平。
仄○仄平平,仄平○仄○。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,○仄平平平。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
○○仄仄仄,仄仄平平平。
平○仄平仄,仄仄仄○平。
○平平仄仄,平平仄平平。
平仄仄仄平,平仄○平平。
平仄仄平仄,○○仄○平。
○平仄平仄,平仄平平平。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄平。
仄○○仄平,平平平仄平。