sòng jiàn cóng shū cí fēng zhōu mù guī sōng yáng jiù jū
送饯从叔辞丰州幕归嵩阳旧居 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 卢纶 (lú lún)

白须宗孙侍坐时,愿持寿酒前致词。
鄙词何所拟,请自边城始。
边城贵者李将军,战鼓遥疑天上闻。
屯田布锦周千里,牧马攒花溢万羣。
白云本是乔松伴,来遶青营复飞散。
三声画角咽不通,万里蓬根一时断。
丰州闻说似凉州,沙塞晴明部落稠。
行客已去依独戍,主人犹自在高楼。
梦亲旌斾何由见,每阻清风一回面。
洞里先生那怪迟,人天无路自无期。
砂泉丹井非同味,桂树榆林不并枝。
吾翁致身殊得计,地仙亦是三千岁。
莫着戎衣期上清,东方曼倩逢人轻。

仄平平平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平平仄○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平仄仄平。
○仄仄仄平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄○平仄平平仄,仄仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄平○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄○平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平○○仄平,平平仄仄平平○。

bái xū zōng sūn shì zuò shí , yuàn chí shòu jiǔ qián zhì cí 。
bǐ cí hé suǒ nǐ , qǐng zì biān chéng shǐ 。
biān chéng guì zhě lǐ jiāng jūn , zhàn gǔ yáo yí tiān shàng wén 。
tún tián bù jǐn zhōu qiān lǐ , mù mǎ zǎn huā yì wàn qún 。
bái yún běn shì qiáo sōng bàn , lái rào qīng yíng fù fēi sàn 。
sān shēng huà jiǎo yàn bù tōng , wàn lǐ péng gēn yī shí duàn 。
fēng zhōu wén shuō sì liáng zhōu , shā sāi qíng míng bù luò chóu 。
xíng kè yǐ qù yī dú shù , zhǔ rén yóu zì zài gāo lóu 。
mèng qīn jīng pèi hé yóu jiàn , měi zǔ qīng fēng yī huí miàn 。
dòng lǐ xiān shēng nà guài chí , rén tiān wú lù zì wú qī 。
shā quán dān jǐng fēi tóng wèi , guì shù yú lín bù bìng zhī 。
wú wēng zhì shēn shū dé jì , dì xiān yì shì sān qiān suì 。
mò zhe róng yī qī shàng qīng , dōng fāng màn qiàn féng rén qīng 。

送别

送餞從叔辭豐州幕歸嵩陽舊居

—— 盧綸

白鬚宗孫侍坐時,願持壽酒前致詞。
鄙詞何所擬,請自邊城始。
邊城貴者李將軍,戰鼓遙疑天上聞。
屯田布錦周千里,牧馬攢花溢萬羣。
白雲本是喬松伴,來遶青營復飛散。
三聲畫角咽不通,萬里蓬根一時斷。
豐州聞說似涼州,沙塞晴明部落稠。
行客已去依獨戍,主人猶自在高樓。
夢親旌斾何由見,每阻清風一回面。
洞裏先生那怪遲,人天無路自無期。
砂泉丹井非同味,桂樹榆林不並枝。
吾翁致身殊得計,地仙亦是三千歲。
莫著戎衣期上清,東方曼倩逢人輕。

仄平平平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平平仄○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平仄仄平。
○仄仄仄平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄○平仄平平仄,仄仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄平○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄○平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平○○仄平,平平仄仄平平○。

bái xū zōng sūn shì zuò shí , yuàn chí shòu jiǔ qián zhì cí 。
bǐ cí hé suǒ nǐ , qǐng zì biān chéng shǐ 。
biān chéng guì zhě lǐ jiāng jūn , zhàn gǔ yáo yí tiān shàng wén 。
tún tián bù jǐn zhōu qiān lǐ , mù mǎ zǎn huā yì wàn qún 。
bái yún běn shì qiáo sōng bàn , lái rào qīng yíng fù fēi sàn 。
sān shēng huà jiǎo yàn bù tōng , wàn lǐ péng gēn yī shí duàn 。
fēng zhōu wén shuō sì liáng zhōu , shā sāi qíng míng bù luò chóu 。
xíng kè yǐ qù yī dú shù , zhǔ rén yóu zì zài gāo lóu 。
mèng qīn jīng pèi hé yóu jiàn , měi zǔ qīng fēng yī huí miàn 。
dòng lǐ xiān shēng nà guài chí , rén tiān wú lù zì wú qī 。
shā quán dān jǐng fēi tóng wèi , guì shù yú lín bù bìng zhī 。
wú wēng zhì shēn shū dé jì , dì xiān yì shì sān qiān suì 。
mò zhe róng yī qī shàng qīng , dōng fāng màn qiàn féng rén qīng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

注释:

① 李将军:指汉李广。匈奴称他是飞将军。
② 屯田:用戍卒开荒种田。
③ 攒花、布锦:都是形容词。是说马群色杂如攒花,田园齐整如布锦。
④ 白云:指送别的那人。
⑤ 青营:指本人的营寨。
⑥ 画角:军乐。
⑦ 丰州:唐朝时的丰州,在今内蒙古鄂尔多斯右翼旗与麟州接连。
⑧ 凉州:在甘肃。
⑨ 旌旆:指送别的那人。
⑩ 洞里先生:仙人。
⑾ 这几句是说我们两人志趣不同,行径各异,相见无期。
⑿ 地仙:指地上的神仙,这里指别者无意功名,归隐修仙。
⒀ 戎衣:军人的服装。
⒁ 上清:道家指天帝的住处为上清宫。
⒂ 东方曼倩:汉东方朔字曼倩,善于诙谐滑稽,传说中以东方朔为仙人。这几句意思是说,你将成仙长寿,于仙人往来,乐趣无穷。

赏析:
卢纶的《送饯从叔辞丰州幕归嵩阳旧居》是一首古典诗歌,通过对从叔辞别丰州,回到嵩阳旧居的场景和情感的描写,表达了对友人的送别之情以及对时光流转的感慨。
首节以白须宗孙侍坐时的画面展开,宴饮之际,诗人愿意为从叔送行,表现出友情深厚。接着以“边城贵者李将军”为引子,切入战争与军事的话题,战鼓声声,屯田布锦,牧马成群,展示了军事壮丽的景象,以及那个时代战乱频仍的背景。白云遮掩了松树,形象地描绘了战乱带来的破坏。
接下来,诗人以“三声画角咽不通,万里蓬根一时断”表达了丰州战事的残酷,城池破碎,军队覆没,民众流离失所。但随后,他又点出丰州与凉州相似,都是战乱频发之地,以及幸存者仍在高楼上过着安逸的生活,形成了鲜明的对比。
诗歌的后半部分,诗人提到自己梦中欲见的主人,但清风无路,无法重逢。他用“洞里先生那怪迟,人天无路自无期”表达了人与仙之别,同时也表现了友情之深。最后,通过“吾翁致身殊得计,地仙亦是三千岁”展现了主人的仙人身份,与人间世事的脱离。
整首诗通过对战乱、友情、仙境的描写,表达了时光易逝、人生无常的主题,同时也反映了古代中国北方边疆地区的历史和风貌。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者卢纶介绍:🔈

卢纶,字允言,河中蒲人。大历初,数举进士不第。元载取其文以进,补阌乡尉,累迁监察御史,辄称疾去。坐与王缙善,久不调。建中初,爲昭应令。浑瑊镇河中,辟元帅判官,累迁检校户部郎中。贞元中,舅韦渠牟表其才,驿召之,会卒。集十卷,今编诗五卷。 查看更多>>

卢纶的诗:

相关诗词:

锺陵饯送 (zhōng líng jiàn sòng)

朝代:唐    作者: 白居易

翠幕红筵高在云,歌钟一曲万家闻。
路人指点滕王阁,看送忠州白使君。

仄平平平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平平仄○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平仄仄平。
○仄仄仄平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄○平仄平平仄,仄仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄平○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄○平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平○○仄平,平平仄仄平平○。

送从叔赴洪州 (sòng cóng shū fù hóng zhōu)

朝代:唐    作者: 李端

荣家兼佐幕,叔父似还乡。
王粲名虽重,郄超髯未长。
鸣桡过夏口,敛笏见浔阳。
後夜相思处,中庭月一方。

仄平平平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平平仄○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平仄仄平。
○仄仄仄平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄○平仄平平仄,仄仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄平○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄○平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平○○仄平,平平仄仄平平○。

饯唐州高使君赴任 (jiàn táng zhōu gāo shǐ jūn fù rèn)

朝代:唐    作者: 卢藏用

饯酒临丰树,褰帷出鲁阳。
蕙兰春已晚,桐柏路犹长。
祖逖方城镇,安期外氏乡。
从来二千石,天子命唯良。

仄平平平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平平仄○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平仄仄平。
○仄仄仄平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄○平仄平平仄,仄仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄平○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄○平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平○○仄平,平平仄仄平平○。

送洛阳张员外 (sòng luò yáng zhāng yuán wài)

朝代:唐    作者: 姚合

饯客未归城,东来驺骑迎。
千山嵩岳峭,百县洛阳清。
朔雁和云度,川风吹雨晴。
藓庭公事暇,应祗独吟行。

仄平平平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平平仄○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平仄仄平。
○仄仄仄平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄○平仄平平仄,仄仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄平○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄○平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平○○仄平,平平仄仄平平○。

饯席重送从叔余之梓州 (jiàn xí chóng sòng cóng shū yú zhī zǐ zhōu)

朝代:唐    作者: 李商隐

莫叹万重山,君还我未还。
武关犹怅望,何况百牢关。

仄平平平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平平仄○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平仄仄平。
○仄仄仄平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄○平仄平平仄,仄仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄平○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄○平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平○○仄平,平平仄仄平平○。

送客还北阙道中作 (sòng kè huán běi quē dào zhōng zuò)

朝代:宋    作者: 释契嵩

北郭送阳子,日斜归旧居。
路泥侵晓润,晦月逼春余。
桑柘雨中绿,人烟关外疎。
依然见风俗,归兴混樵渔。

仄平平平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平平仄○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平仄仄平。
○仄仄仄平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄○平仄平平仄,仄仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄平○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄○平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平○○仄平,平平仄仄平平○。

送从弟筹任告成尉 (sòng cóng dì chóu rèn gào chéng wèi)

朝代:唐    作者: 许棠

海上从戎罢,嵩阳佐县初。
故人皆羡去,吾祖旧曾居。
地古多生药,溪灵不聚鱼。
唯应寻隐者,闲寺讲仙书。

仄平平平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平平仄○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平仄仄平。
○仄仄仄平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄○平仄平平仄,仄仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄平○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄○平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平○○仄平,平平仄仄平平○。

以人生五马贵莫受二毛侵为韵送胡献叔守邵阳 其九 (yǐ rén shēng wǔ mǎ guì mò shòu èr máo qīn wèi yùn sòng hú xiàn shū shǒu shào yáng qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 方岳

借筹渭阳幕,边画分毫毛。
邵州二千里,能勿鉴寐劳。

仄平平平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平平仄○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平仄仄平。
○仄仄仄平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄○平仄平平仄,仄仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄平○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄○平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平○○仄平,平平仄仄平平○。

送赵叔自吏部知福州四首 其二 (sòng zhào shū zì lì bù zhī fú zhōu sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

人从闽中来,尽道闽中乐。
旧谷既年丰,今雨还时若。
公行亦何事,重赴三山约。
我乃愿从之,微官还见缚。

仄平平平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平平仄○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平仄仄平。
○仄仄仄平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄○平仄平平仄,仄仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄平○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄○平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平○○仄平,平平仄仄平平○。

送杨山人归嵩阳 (sòng yáng shān rén guī sōng yáng)

朝代:唐    作者: 高适

不到嵩阳动十年,旧时心事已徒然。
一二故人不复见,三十六峰犹眼前。
夷门二月柳条色,流莺数声泪沾臆。
凿井耕田不我招,知君以此忘帝力。
山人好去嵩阳路,惟余眷眷长相忆。

仄平平平仄仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平平仄○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄平仄。
○平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄平平,平仄平平仄仄平。
○仄仄仄平仄仄,仄平○仄仄平平。
仄○平仄平平仄,仄仄平平仄○仄。
仄仄平平仄仄○,平平平仄仄平○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄○平。
平平仄平平仄仄,仄平仄仄○平仄。
仄仄平○○仄平,平平仄仄平平○。