sòng hú jí gǔ guī yán líng jìn qīn
送胡汲古归严陵觐亲 🔈
胡君白云心,乡梦搅幽夕。
挑灯起我言,相对竟恻恻。
问君何时归,心已寄飞翼。
我归万山遥,君归一水直。
十年湖海间,耕砚苦不穑。
居然保章甫,晨省无愧色。
高堂椿树苍,萱花在堂北。
再拜捧寿巵,晴芳满瑶席。
埙箎夜床温,冠盖春巷塞。
万古天伦中,真乐非外借。
明朝浙东西,片云渺何极。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,○仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。
仄平平仄○,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
平平平仄○,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄平平○,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
- 收藏
- 做笔记
译文:
胡君白云心,乡梦扰幽夕。
点灯启我言,面对相觉得悲伤。
问君何时归,心已寄飞翼。
我归万山遥,君归一水直。
十年湖海之间,辛勤耕作未有所获。
竟然保全了章甫之名,早晨省察无愧色。
高堂里的椿树苍翠,萱花开在堂屋北侧。
再次拜谢捧寿酒,晴朗的香气充满了美玉般的席子。
埙箎在夜晚的床上仍温暖,冠盖挡住了春天巷子的拥塞。
万古流传下来的亲情之中,真正的欢乐并非外部所借。
明天早晨,浙江的东西边,片片云彩渺小无际限。
总结:
这首古文诗描绘了胡君白云心的离愁别绪,以及他与作者相聚时的伤感情绪。胡君不断远行,而作者亦在不同的地方辛勤耕耘,然而十年过去,收获寥寥。然而,胡君却在保持了贞节名节的同时,拥有了清晨时无愧的神色。诗中还描绘了高堂的景象,以及再次举行庆寿的场景,寓意着吉祥如意。最后,表达了万古天伦的真正乐趣来自内心,而明天的云彩依旧渺茫无际。
林景熙的诗:
相关诗词:
送钱规判官归蜀觐亲遂之岳阳 (sòng qián guī pàn guān guī shǔ jìn qīn suì zhī yuè yáng)
严风吹玉柱,有客动归装。
古道转危阪,全家行晓霜。
休嗟游薄宦,且喜拜高堂。
会合知何所,春江泛楚艎。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,○仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。
仄平平仄○,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
平平平仄○,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄平平○,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
送春坊董正字浙右归觐 (sòng chūn fāng dǒng zhèng zì zhè yòu guī jìn)
去觐毘陵日,秋残建业中。
莎垂石城古,山阔海门空。
灌木寒樯远,层波皓月同。
何当复雠校,春集少阳宫。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,○仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。
仄平平仄○,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
平平平仄○,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄平平○,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
送章少卿赴阙 (sòng zhāng shǎo qīng fù quē)
老成风迹蔼中朝,威惠南边久已劳。
三节召归方汲汲,列城怀恋尚嗷嗷。
郊原雨止车尘少,霄汉云空旆影高。
太上定嗟相见晚,伫闻秋觐拜恩褒。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,○仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。
仄平平仄○,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
平平平仄○,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄平平○,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
送袁景宗之荆渚宁觐 (sòng yuán jǐng zōng zhī jīng zhǔ níng jìn)
荆渚北堂宁圣善,棠阴东阁别严君。
雪村山馆思亲梦,二十余宵两处分。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,○仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。
仄平平仄○,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
平平平仄○,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄平平○,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
送邓元孚 其二 (sòng dèng yuán fú qí èr)
左选官期远,南归客路长。
觐亲时正好,黄菊百年觞。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,○仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。
仄平平仄○,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
平平平仄○,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄平平○,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
过严子陵钓台二首 其二 (guò yán zǐ líng diào tái èr shǒu qí èr)
中兴自是还明主,访旧胡为属老臣。
从古风云由际会,归欤聊复养吾真。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,○仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。
仄平平仄○,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
平平平仄○,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄平平○,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
送淳于秀才兰陵觐省 (sòng chún yú xiù cái lán líng jìn shěng)
欢言欲忘别,风信忽相惊。
柳浦归人思,兰陵春草生。
撷芳心未及,视枕恋常盈。
此去非长路,还如千里情。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,○仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。
仄平平仄○,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
平平平仄○,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄平平○,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
下第送张霞归觐江南 (xià dì sòng zhāng xiá guī jìn jiāng nán)
此道背於时,携归一轴诗。
树沈孤鸟远,风逆蹇驴迟。
草入吟房坏,潮冲钓石移。
恐伤欢觐意,半路摘愁髭。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,○仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。
仄平平仄○,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
平平平仄○,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄平平○,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
次韵送胡教谕炳文如金陵二首 其二 (cì yùn sòng hú jiào yù bǐng wén rú jīn líng èr shǒu qí èr)
治郡愧坐啸,归田服躬耕。
始觉少年误,浪作万里行。
书传极古汲,词艺争先鸣。
岂知老欲死,一事终无成。
之子初游远,物务思经营。
北望中原阔,东视长江倾。
金陵冠盖地,岂无倒屣迎。
心赏少不至,谨无负平生。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,○仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。
仄平平仄○,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
平平平仄○,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄平平○,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
东山渡次胡汲古韵 (dōng shān dù cì hú jí gǔ yùn)
客来持酒洒烟霏,空想高风意欲飞。
老洞藏云安石卧,孤舟载雪子猷归。
一川白鸟自来去,千古青山无是非。
欲上危亭愁远眺,废陵残树隔斜晖。
平平仄平平,平仄仄平仄。
○平仄仄平,○仄仄仄仄。
仄平平平平,平仄仄平仄。
仄平仄平平,平平仄仄仄。
仄平平仄○,平仄仄仄仄。
平平仄平仄,平仄平仄仄。
平平平仄○,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄平平○,平仄平仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。