sòng fèi zǐ guī wǔ chāng
送费子归武昌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 岑参 (cén cān)

汉阳归客悲秋草,旅舍叶飞愁不扫。
秋来倍忆武昌鱼,梦着只在巴陵道。
曾随上将过祁连,离家十年恒在边。
劒锋可惜虚用尽,马蹄无事今已穿。
知君开馆常爱客,樗蒱百金每一掷。
平生有钱将与人,江上故园空四壁。
吾观费子毛骨奇,广眉大口仍赤髭。
看君失路尚如此,人生贵贱那得知。
高秋八月归南楚,东门一壶聊出祖。
路指凤皇山北云,衣沾鹦鹉洲边雨。
勿叹蹉跎白发新,应须守道勿羞贫。
男儿何必恋妻子,莫向江村老却人。

仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○○平平,○平仄平?仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄仄。
平平仄○○仄平,平仄仄平○仄仄。
平○仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
○平仄仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄仄平平仄平,○○平仄平平仄。
仄○平平仄仄平,○平仄仄仄平平。
平平平仄仄○仄,仄仄平平仄仄平。

hàn yáng guī kè bēi qiū cǎo , lǚ shè yè fēi chóu bù sǎo 。
qiū lái bèi yì wǔ chāng yú , mèng zhe zhī zài bā líng dào 。
céng suí shàng jiàng guò qí lián , lí jiā shí nián héng zài biān 。
jiàn fēng kě xī xū yòng jìn , mǎ tí wú shì jīn yǐ chuān 。
zhī jūn kāi guǎn cháng ài kè , chū pú bǎi jīn měi yī zhì 。
píng shēng yǒu qián jiāng yǔ rén , jiāng shàng gù yuán kōng sì bì 。
wú guān fèi zǐ máo gǔ qí , guǎng méi dà kǒu réng chì zī 。
kàn jūn shī lù shàng rú cǐ , rén shēng guì jiàn nà dé zhī 。
gāo qiū bā yuè guī nán chǔ , dōng mén yī hú liáo chū zǔ 。
lù zhǐ fèng huáng shān běi yún , yī zhān yīng wǔ zhōu biān yǔ 。
wù tàn cuō tuó bái fà xīn , yìng xū shǒu dào wù xiū pín 。
nán ér hé bì liàn qī zǐ , mò xiàng jiāng cūn lǎo què rén 。

送費子歸武昌

—— 岑參

漢陽歸客悲秋草,旅舍葉飛愁不掃。
秋來倍憶武昌魚,夢着只在巴陵道。
曾隨上將過祁連,離家十年恆在邊。
劒鋒可惜虛用盡,馬蹄無事今已穿。
知君開館常愛客,樗蒱百金每一擲。
平生有錢將與人,江上故園空四壁。
吾觀費子毛骨奇,廣眉大口仍赤髭。
看君失路尚如此,人生貴賤那得知。
高秋八月歸南楚,東門一壺聊出祖。
路指鳳皇山北雲,衣沾鸚鵡洲邊雨。
勿歎蹉跎白髮新,應須守道勿羞貧。
男兒何必戀妻子,莫向江村老却人。

仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○○平平,○平仄平?仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄仄。
平平仄○○仄平,平仄仄平○仄仄。
平○仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
○平仄仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄仄平平仄平,○○平仄平平仄。
仄○平平仄仄平,○平仄仄仄平平。
平平平仄仄○仄,仄仄平平仄仄平。

hàn yáng guī kè bēi qiū cǎo , lǚ shè yè fēi chóu bù sǎo 。
qiū lái bèi yì wǔ chāng yú , mèng zhe zhī zài bā líng dào 。
céng suí shàng jiàng guò qí lián , lí jiā shí nián héng zài biān 。
jiàn fēng kě xī xū yòng jìn , mǎ tí wú shì jīn yǐ chuān 。
zhī jūn kāi guǎn cháng ài kè , chū pú bǎi jīn měi yī zhì 。
píng shēng yǒu qián jiāng yǔ rén , jiāng shàng gù yuán kōng sì bì 。
wú guān fèi zǐ máo gǔ qí , guǎng méi dà kǒu réng chì zī 。
kàn jūn shī lù shàng rú cǐ , rén shēng guì jiàn nà dé zhī 。
gāo qiū bā yuè guī nán chǔ , dōng mén yī hú liáo chū zǔ 。
lù zhǐ fèng huáng shān běi yún , yī zhān yīng wǔ zhōu biān yǔ 。
wù tàn cuō tuó bái fà xīn , yìng xū shǒu dào wù xiū pín 。
nán ér hé bì liàn qī zǐ , mò xiàng jiāng cūn lǎo què rén 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
汉阳归来的客人在悲叹着秋草,旅舍里的落叶飘零,愁绪未被扫除。
秋天到来,更倍思念武昌的鱼,只能在梦中才能在巴陵的路上相见。
曾经跟随将军穿越过祁连山,离开家已有十年,长期在边境徘徊。
剑锋可惜只是空虚地使用,马蹄已无事可奔走。
我知道你常常欢迎客人来开馆,花费百金来招待每一位。
一生拥有财富却与他人分享,江上的故园如今只是空荡的四壁。
我看过费子的毛骨奇像,宽阔的眉毛和大口,仍然是红润的胡须。
看你失落于迷途还是如此不变,人生的贵贱何曾能预知。
在八月的深秋归回南楚,东门边喝一壶酒,思绪回到祖辈。
路标指向凤皇山北的云,衣袂沾湿了鹦鹉洲边上的雨。
不要叹息岁月的白发新生,应该坚守自己的道路,不羞于贫穷。
男子汉何必执着于妻子和子女,不要过早地在江村衰老。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者岑参介绍:🔈

岑参,南阳人,文本之後。少孤贫,笃学,登天宝三载进士第。由率府参军累官右补阙,论斥权佞,改起居郎,寻出爲虢州长史,复入爲太子中允。代宗总戎陕服,委以书奏之任,由库部郎出刺嘉州。杜鸿渐镇西川,表爲从事,以职方郎兼侍御史领幕职。使罢,流寓不还,遂终於蜀。参诗辞意清切,迥拔孤秀,多出佳境;每一篇出,人竞传写,比之吴均、何逊焉。集八卷,今编四卷。 查看更多>>

岑参的诗:

相关诗词:

送僧归武昌 (sòng sēng guī wǔ chāng)

朝代:宋    作者: 释元肇

赤壁西边旧武昌,吴波蜀浪几兴亡。
归来黄鹤楼前看,半是寒涛半夕阳。

仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○○平平,○平仄平?仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄仄。
平平仄○○仄平,平仄仄平○仄仄。
平○仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
○平仄仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄仄平平仄平,○○平仄平平仄。
仄○平平仄仄平,○平仄仄仄平平。
平平平仄仄○仄,仄仄平平仄仄平。

送王仲安归武昌 (sòng wáng zhòng ān guī wǔ chāng)

朝代:宋    作者: 姚勉

武昌洲畔去,端不为鱼肥。
要起初平石,同娱莱子衣。
夜长秋雨急,天阔白云飞。
何日鹊乌喜,北风鸿鴈归。

仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○○平平,○平仄平?仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄仄。
平平仄○○仄平,平仄仄平○仄仄。
平○仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
○平仄仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄仄平平仄平,○○平仄平平仄。
仄○平平仄仄平,○平仄仄仄平平。
平平平仄仄○仄,仄仄平平仄仄平。

续韦蟾句 (xù wéi chán jù)

朝代:唐    作者: 武昌妓

悲莫悲兮生别离,登山临水送将归。
武昌无限新栽柳,不见杨花扑面飞。

仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○○平平,○平仄平?仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄仄。
平平仄○○仄平,平仄仄平○仄仄。
平○仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
○平仄仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄仄平平仄平,○○平仄平平仄。
仄○平平仄仄平,○平仄仄仄平平。
平平平仄仄○仄,仄仄平平仄仄平。

吴 武昌 (wú wǔ chāng)

朝代:唐    作者: 孙元晏

西塞山高截九垓,谶谣终日自相催。
武昌鱼美应难恋,历数须归建业来。

仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○○平平,○平仄平?仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄仄。
平平仄○○仄平,平仄仄平○仄仄。
平○仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
○平仄仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄仄平平仄平,○○平仄平平仄。
仄○平平仄仄平,○平仄仄仄平平。
平平平仄仄○仄,仄仄平平仄仄平。

妓席暗记送同年独孤云之武昌 (jì xí àn jì sòng tóng nián dú gū yún zhī wǔ chāng)

朝代:唐    作者: 李商隐

叠嶂千重呌恨猿,长江万里洗离魂。
武昌若有山头石,为拂苍苔检泪痕。

仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○○平平,○平仄平?仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄仄。
平平仄○○仄平,平仄仄平○仄仄。
平○仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
○平仄仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄仄平平仄平,○○平仄平平仄。
仄○平平仄仄平,○平仄仄仄平平。
平平平仄仄○仄,仄仄平平仄仄平。

送犹子之官武昌 (sòng yóu zǐ zhī guān wǔ chāng)

朝代:宋    作者: 王洋

旅情伤别意何如,霜打枯茄雪未除。
门户难成攻事业,殷勤暇日读诗书。
须怜白髪亲今晚,莫恃朱顔气有余。
要使仇香非醉尉,定知不负武昌鱼。

仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○○平平,○平仄平?仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄仄。
平平仄○○仄平,平仄仄平○仄仄。
平○仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
○平仄仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄仄平平仄平,○○平仄平平仄。
仄○平平仄仄平,○平仄仄仄平平。
平平平仄仄○仄,仄仄平平仄仄平。

送人之武昌 (sòng rén zhī wǔ chāng)

朝代:宋    作者: 朱继芳

秋风吹落叶,君作武昌游。
只道从军乐,那知别路愁。
寒暄楚岫色,日夜汉江流。
大阃多珠履,无为弹蒯缑。

仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○○平平,○平仄平?仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄仄。
平平仄○○仄平,平仄仄平○仄仄。
平○仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
○平仄仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄仄平平仄平,○○平仄平平仄。
仄○平平仄仄平,○平仄仄仄平平。
平平平仄仄○仄,仄仄平平仄仄平。

送储邕之武昌 (sòng chǔ yōng zhī wǔ chāng)

朝代:唐    作者: 李白

黄鹤西楼月,长江万里情。
春风三十度,空忆武昌城。
送尔难为别,衔杯惜未倾。
湖连张乐地,山逐泛舟行。
诺为楚人重,诗传谢朓清。
沧浪吾有曲,寄入櫂歌声。

仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○○平平,○平仄平?仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄仄。
平平仄○○仄平,平仄仄平○仄仄。
平○仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
○平仄仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄仄平平仄平,○○平仄平平仄。
仄○平平仄仄平,○平仄仄仄平平。
平平平仄仄○仄,仄仄平平仄仄平。

泝江至武昌 (sù jiāng zhì wǔ chāng)

朝代:唐    作者: 孟浩然

家本洞湖上,岁时归思催。
客心徒欲速,江路苦邅回。
残冻因风解,新正度腊开。
行看武昌柳,髣髴映楼台。

仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○○平平,○平仄平?仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄仄。
平平仄○○仄平,平仄仄平○仄仄。
平○仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
○平仄仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄仄平平仄平,○○平仄平平仄。
仄○平平仄仄平,○平仄仄仄平平。
平平平仄仄○仄,仄仄平平仄仄平。

秋末寄武昌一公 (qiū mò jì wǔ chāng yī gōng)

朝代:唐    作者: 贯休

见说武昌江上住,柏枯槐朽战时风。
知师诗癖难医也,霜洒芦花明月中。

仄平平仄平平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○○平平,○平仄平?仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄平平仄平仄○。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄仄。
平平仄○○仄平,平仄仄平○仄仄。
平○仄仄平仄平,仄平仄仄平仄平。
○平仄仄仄○仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄平平仄仄。
仄仄仄平平仄平,○○平仄平平仄。
仄○平平仄仄平,○平仄仄仄平平。
平平平仄仄○仄,仄仄平平仄仄平。