shū xíng zhào shī bì
书行肇师壁 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释简长 (shì jiǎn cháng)

禅径秋苔合,寒窗带雨痕。
心真冥自契,句好与谁论。
露冷蛩声咽,风微叶影翻。
白云如有意,终日在前轩。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

chán jìng qiū tái hé , hán chuāng dài yǔ hén 。
xīn zhēn míng zì qì , jù hǎo yǔ shuí lùn 。
lù lěng qióng shēng yàn , fēng wēi yè yǐng fān 。
bái yún rú yǒu yì , zhōng rì zài qián xuān 。

書行肇師壁

—— 釋簡長

禪徑秋苔合,寒窗带雨痕。
心真冥自契,句好與誰論。
露冷蛩聲咽,風微葉影翻。
白雲如有意,終日在前軒。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

chán jìng qiū tái hé , hán chuāng dài yǔ hén 。
xīn zhēn míng zì qì , jù hǎo yǔ shuí lùn 。
lù lěng qióng shēng yàn , fēng wēi yè yǐng fān 。
bái yún rú yǒu yì , zhōng rì zài qián xuān 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
禅径上的秋天,苔藓茂盛而合拢,寒冷的窗户上沾满雨痕。
心灵真实与宇宙相契合,诗句优美又难与谁辩论。
清晨露水寒冷,蛩虫声音低沉而消逝,微风轻拂使树叶影影绰绰。
白云似乎有意,整日停留在我前庭。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释简长介绍:🔈

释简长,沃州(今河北赵县)人。九僧之一(《清波杂志》卷一一)。今录诗十九首。 查看更多>>

释简长的诗:

相关诗词:

公安县远安寺水亭见展公题壁漂然泪流因书四韵 (gōng ān xiàn yuǎn ān sì shuǐ tíng jiàn zhǎn gōng tí bì piāo rán lèi liú yīn shū sì yùn)

朝代:唐    作者: 元稹

碧涧去年会,与师三两人。
今来见题壁,师已是前身。
芰叶迎僧夏,杨花度俗春。
空将数行泪,洒徧塔中尘。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

榴皮题壁 (liú pí tí bì)

朝代:宋    作者: 朱景行

白酒延宾出自如,收书养性务三余。
山人醉吐惊人句,却向东庵素壁书。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

师肇首座请赞 (shī zhào shǒu zuò qǐng zàn)

朝代:宋    作者: 释崇岳

这个汉,太愚痴。
一句子,佛不知。
临济老,客作儿。
四天下,更有谁。
拟开口,劈胸椎。
肇首座,莫学伊,学伊彼此落便宜。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

次韵师川题余荀龙壁间三首 其二 (cì yùn shī chuān tí yú xún lóng bì jiān sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 洪刍

高文肠是锦,妙句笔生花。
松菊开三径,诗书载五车。
曲湖邻贺监,复壁笑王涯。
海若应怜我,贻书问井蛙。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

动物

泊然 (bó rán)

朝代:宋    作者: 释元肇

真个无营者,方能向此居。
花间谁是蝶,池上不知鱼。
竹户清阴碎,苔阶翠点疎。
东西几片壁,只贴坐忘书。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

太古元西堂过万寿谒住山肇淮海禅师并简 (tài gǔ yuán xī táng guò wàn shòu yè zhù shān zhào huái hǎi chán shī bìng jiǎn)

朝代:宋    作者: 薛嵎

老子旧知己,江湖独尔思。
此行逢作者,送别若为辞。
风雨过春半,诗书滞海涯。
心心傥相印,亦足慰衰迟。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

送王左丞五绝 其一 (sòng wáng zuǒ chéng wǔ jué qí yī)

朝代:宋    作者: 蔡肇

德星行斗牛,人物东西夥。
太史告占书,发春朝玉座。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

书向禅师开山石壁 (shū xiàng chán shī kāi shān shí bì)

朝代:宋    作者: 释居简

虎驯石上倚藤枝,细把兴亡问向师。
千柱已随烟焰{火烕},何如表刹未开时。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

和慎思诗呈同院诸公 其一 (hé shèn sī shī chéng tóng yuàn zhū gōng qí yī)

朝代:宋    作者: 蔡肇

图书从所好,英俊此焉依。
奎壁重开照,琳琅尽得归。
地严宫漏转,门掩吏人稀。
子有诗三百,西江咀宝玑。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

送郭子奇 (sòng guō zǐ qí)

朝代:宋    作者: 薛师石

永嘉官满後,归处是仙居。
柳舞陶潜径,桃迎阮肇车。
名高唐寺塔,箧满晋人书。
看步青云上,题缄寄隠庐。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。