shū dòu wén qīng mù
书窦文卿墓 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘宰 (liú zǎi)

栋宇兮煌煌,鬓发兮苍苍。
羌一言兮会心,驾吾车兮建阳。
车既驾兮遄归,今良是兮昨非。
释衆累兮春冰,耿吾心兮夕晖。
斯道兮孔寿,斯人兮不忘。
十载兮重来,泬漻兮此堂。
风撼兮寒松,霜凋兮百草。
佳城兮葱葱,万古兮是保。

仄仄平平平,仄仄平○○。
平仄平平仄平,仄平平平仄平。
平仄仄平平平,平平仄平仄平。
仄仄仄平平平,仄平平平仄平。
平仄平仄仄,平平平仄仄。
仄仄平○平,仄平平仄平。
平仄平平平,平平平仄仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。

dòng yǔ xī huáng huáng , bìn fà xī cāng cāng 。
qiāng yī yán xī huì xīn , jià wú chē xī jiàn yáng 。
chē jì jià xī chuán guī , jīn liáng shì xī zuó fēi 。
shì chóng lèi xī chūn bīng , gěng wú xīn xī xī huī 。
sī dào xī kǒng shòu , sī rén xī bù wàng 。
shí zǎi xī chóng lái , jué liáo xī cǐ táng 。
fēng hàn xī hán sōng , shuāng diāo xī bǎi cǎo 。
jiā chéng xī cōng cōng , wàn gǔ xī shì bǎo 。

書竇文卿墓

—— 劉宰

棟宇兮煌煌,鬢髮兮蒼蒼。
羌一言兮會心,駕吾車兮建陽。
車既駕兮遄歸,今良是兮昨非。
釋衆累兮春冰,耿吾心兮夕暉。
斯道兮孔壽,斯人兮不忘。
十載兮重來,泬漻兮此堂。
風撼兮寒松,霜凋兮百草。
佳城兮葱葱,萬古兮是保。

仄仄平平平,仄仄平○○。
平仄平平仄平,仄平平平仄平。
平仄仄平平平,平平仄平仄平。
仄仄仄平平平,仄平平平仄平。
平仄平仄仄,平平平仄仄。
仄仄平○平,仄平平仄平。
平仄平平平,平平平仄仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。

dòng yǔ xī huáng huáng , bìn fà xī cāng cāng 。
qiāng yī yán xī huì xīn , jià wú chē xī jiàn yáng 。
chē jì jià xī chuán guī , jīn liáng shì xī zuó fēi 。
shì chóng lèi xī chūn bīng , gěng wú xīn xī xī huī 。
sī dào xī kǒng shòu , sī rén xī bù wàng 。
shí zǎi xī chóng lái , jué liáo xī cǐ táng 。
fēng hàn xī hán sōng , shuāng diāo xī bǎi cǎo 。
jiā chéng xī cōng cōng , wàn gǔ xī shì bǎo 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

栋梁宏伟耀眼,发鬓苍苍。
羌语一言能懂我心,驾着我的车来到建阳。
车一驾,疾驰而归,今天真好,与昨天已经不同。
摆脱种种羁绊,如春日融化的冰雪,我心明亮如夕阳余晖。
这是一条崇高的道路,像孔子一样经久不衰,这个人也将永远不会被遗忘。
十年的光阴流转,我重回这里,如同回到了泉水涓涓的这个堂屋。
风吹动着寒松,霜凋零了百草。
美丽的城市依然繁荣,万古长存。


总结:

诗人通过描绘宏伟的建筑、苍老的自身形象,以及与驾车归来的欣喜情感,表达了对变化与历史的感慨。他将自己的心境比作春日融化的冰雪和夕阳余晖,强调了一种超越时空的永恒和卓越。诗人借用孔子的形象,表达了对崇高道路和卓越人物的敬仰,以及对历史传承和城市繁荣的祝愿。整首诗抒发了诗人对时间流转、历史传承和人生价值的深刻思考。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘宰介绍:🔈

刘宰(一一六六~一二三九),字平国,自号漫塘病叟,金坛(今属江苏)人。光宗绍熙元年(一一九○)进士,调江宁尉。历真州司法参军、知泰兴县、浙东仓使干官。以不乐韩侂胄用兵,遂引退,屏居云茅山之漫塘三十年。其间虽一再徵召,皆不就。理宗嘉熙三年卒,年七十四(《京口耆旧传》卷九)。有《漫塘文集》三十六卷,其中诗五卷。《至顺镇江志》卷一九、《宋史》卷四○一有传。 刘宰诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以明正德任佃刻、嘉靖王皋续刻本(简称王本)和万历三十二年范仑刻本(简称万历本)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

刘宰的诗:

相关诗词:

拜朱仲卿墓 (bài zhū zhòng qīng mù)

朝代:宋    作者: 赵蕃

西都何啻万公卿,纸上空能閲姓名。
桐乡啬夫少吏尔,墓木梢云独未平。

仄仄平平平,仄仄平○○。
平仄平平仄平,仄平平平仄平。
平仄仄平平平,平平仄平仄平。
仄仄仄平平平,仄平平平仄平。
平仄平仄仄,平平平仄仄。
仄仄平○平,仄平平仄平。
平仄平平平,平平平仄仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。

诗九首托南剑刘教寻亦周墓焚之 其二 (shī jiǔ shǒu tuō nán jiàn liú jiào xún yì zhōu mù fén zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 赵文

舜卿墓表屹东禅,却恐如今不得全。
崇胜山中一堆土,故应汝骨尚依然。

仄仄平平平,仄仄平○○。
平仄平平仄平,仄平平平仄平。
平仄仄平平平,平平仄平仄平。
仄仄仄平平平,仄平平平仄平。
平仄平仄仄,平平平仄仄。
仄仄平○平,仄平平仄平。
平仄平平平,平平平仄仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。

从军别家 (cóng jūn bié jiā)

朝代:唐    作者: 窦巩

自笑儒生着战袍,书斋壁上挂弓刀。
如今便是征人妇,好织回文寄窦滔。

仄仄平平平,仄仄平○○。
平仄平平仄平,仄平平平仄平。
平仄仄平平平,平平仄平仄平。
仄仄仄平平平,仄平平平仄平。
平仄平仄仄,平平平仄仄。
仄仄平○平,仄平平仄平。
平仄平平平,平平平仄仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。

经窦车骑故城 (jīng dòu chē qí gù chéng)

朝代:唐    作者: 窦巩

荒陂古堞欲千年,名振图书剑在泉。
今日诸孙拜坟树,愧无文字续燕然。

仄仄平平平,仄仄平○○。
平仄平平仄平,仄平平平仄平。
平仄仄平平平,平平仄平仄平。
仄仄仄平平平,仄平平平仄平。
平仄平仄仄,平平平仄仄。
仄仄平○平,仄平平仄平。
平仄平平平,平平平仄仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。

壶公山方卿墓亭 (hú gōng shān fāng qīng mù tíng)

朝代:宋    作者: 郭祥正

鄞国棠阴在,壶山墓草黄。
庆源长不竭,善训永无忘。
燕雀春风里,烟云碧瓦傍。
命书何日下,潜德发幽光。

仄仄平平平,仄仄平○○。
平仄平平仄平,仄平平平仄平。
平仄仄平平平,平平仄平仄平。
仄仄仄平平平,仄平平平仄平。
平仄平仄仄,平平平仄仄。
仄仄平○平,仄平平仄平。
平仄平平平,平平平仄仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。

送窦九归成都 (sòng dòu jiǔ guī chéng dōu)

朝代:唐    作者: 杜甫

文章亦不尽,窦子才纵横。
非尔更苦节,何人符大名。
读书云阁观,问绢锦官城。
我有浣花竹,题诗须一行。

仄仄平平平,仄仄平○○。
平仄平平仄平,仄平平平仄平。
平仄仄平平平,平平仄平仄平。
仄仄仄平平平,仄平平平仄平。
平仄平仄仄,平平平仄仄。
仄仄平○平,仄平平仄平。
平仄平平平,平平平仄仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。

哭吕朴卿先生 其三 (kū lǚ pǔ qīng xiān shēng qí sān)

朝代:宋    作者: 丘葵

斯文天欲丧,疑义有谁祛。
无复谆谆诱,空令咄咄书。
秋风冢上木,夜月墓边庐。
每与诸孤道,相看泪满裾。

仄仄平平平,仄仄平○○。
平仄平平仄平,仄平平平仄平。
平仄仄平平平,平平仄平仄平。
仄仄仄平平平,仄平平平仄平。
平仄平仄仄,平平平仄仄。
仄仄平○平,仄平平仄平。
平仄平平平,平平平仄仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。

寒食上塚 (hán shí shàng zhǒng)

朝代:宋    作者: 方一夔

我是卿家老寡妻,哭卿墓下草凄凄。
纸钱乱挂浇残酒,人去黄昏鸦正啼。

仄仄平平平,仄仄平○○。
平仄平平仄平,仄平平平仄平。
平仄仄平平平,平平仄平仄平。
仄仄仄平平平,仄平平平仄平。
平仄平仄仄,平平平仄仄。
仄仄平○平,仄平平仄平。
平仄平平平,平平平仄仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。

古墓 (gǔ mù)

朝代:宋    作者: 释文珦

不知何代公侯墓,酹坛欹倾牧儿聚。
凄凉翁仲满身苔,独对寒松泣秋雨。

仄仄平平平,仄仄平○○。
平仄平平仄平,仄平平平仄平。
平仄仄平平平,平平仄平仄平。
仄仄仄平平平,仄平平平仄平。
平仄平仄仄,平平平仄仄。
仄仄平○平,仄平平仄平。
平仄平平平,平平平仄仄。
平平平平平,仄仄平仄仄。