shēng qìng tóng yīn
笙磬同音 🔈
笙磬闻何处,凄锵宛在东。
激扬音自彻,高下曲宜同。
历历俱盈耳,泠泠递散空。
兽因繁奏舞,人感至和通。
讵间洪纤韵,能齐搏拊功。
四悬今尽美,一听辨移风。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄○平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
笙磬聞何處,淒鏘宛在東。
激揚音自徹,高下曲宜同。
歷歷俱盈耳,泠泠遞散空。
獸因繁奏舞,人感至和通。
詎間洪纖韻,能齊搏拊功。
四懸今盡美,一聽辨移風。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄○平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
笙磬的声音从何处传来,悲凄而响亮,仿佛来自东方。音乐激昂动人,高低音曲调相得益彰。清晰明亮的声音充满了耳际,如清凉的泉水逐渐散去。野兽受到音乐的引导开始起舞,人们感受到和谐的氛围。哪里能有如此宏大的乐曲,能够使人们感受到共鸣与力量。这美妙的音乐仿佛把四季的风景都展现出来,一听之下,仿佛能感受到风的流动。
总结:
诗人描绘了笙磬的声音传来的景象,表达了音乐的美妙和独特的力量,以及它对人类和自然的影响。音乐的魅力使人们感受到共鸣与和谐,仿佛能够移动人们的情感,改变周围的氛围。诗中通过音乐的比喻和形容,展示了音乐的魔力和它对人类情感的共鸣的深远影响。
无名氏的诗:
相关诗词:
笙磬同音诗 (shēng qìng tóng yīn shī)
鼓簧名本异,拊石意何同。
吹击虽殊致,声音忽暗通。
谁将嶰谷韵,潜合泗滨风。
莫问补天主,休寻入海工。
凤鸣应不辨,兽舞自难穷。
古乐何人会,须知政在中。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄○平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
嵩岳闻笙 (sōng yuè wén shēng)
烟筱裁圆直,霜匏镂密深。
雅将镛间奏,清与磬同音。
隋作工何妙,娲传制可寻。
师夔如审曲,知我发生心。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄○平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
寄东山觉老 (jì dōng shān jué lǎo)
红粧碧嶂旧登临,来演真常契佛心。
漫道山林无独往,那知笙磬有同音。
堂前明月四时好,山外白云千古深。
此别松门无复见,渔樵为伴老相侵。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄○平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
郊庙歌辞 昭德皇后庙乐章 舒和 (jiāo miào gē cí zhāo dé huáng hòu miào yuè zhāng shū hé)
金枝羽部彻清歌,瑶台肃穆笙磬罗。
谐音遍响合明意,万类昭融灵应多。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄○平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
出火祀大辰十二首 降神用《高安》。 其二 (chū huǒ sì dà chén shí èr shǒu jiàng shén yòng 《 gāo ān 》 。 qí èr)
〔黄锺为角〕乐音上达,粤惟出虚。
火性炎上,亦生於无。
我镛我磬,我笙我竽。
气同声应,昭哉合符。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄○平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
陪讌湖州公堂 (péi yàn hú zhōu gōng táng)
谢公为楚郡,坐客是瑶林。
文府重门奥,儒源积浪深。
壶觞邀薄醉,笙磬发高音。
末至才仍短,难随白雪吟。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄○平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
句 (jù)
风泉留古韵,笙磬想遗音。
桂朽有遗馥,鸾飞安可待。
尘沙蔼如雾,长波惊飙度。
雁起汀洲寒,马嘶高城暮。
银釭倦秋馆,绮瑟瞻永路。
重有携手期,清光倚玉树。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄○平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
答中上人卷 (dá zhōng shàng rén juàn)
吹笛皆学龙,吹笙皆学凤。
又於笙笛间,高下不相中。
得其精者稀,得其麤者衆。
况於真出音,千岁不复梦。
尔为学笙欤,颇已臻妙弄。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄○平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
次韵邢敦夫秋怀十首 其一○ (cì yùn xíng dūn fū qiū huái shí shǒu qí yī ○)
邢侯秋卧痾,挥毫见深衷。
赓者二三子,翕然笙磬同。
不为儿女姿,颇形四方风。
属有山水念,因之丝与桐。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄○平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。
山城闻笙箫思□□灵芝宫事作 (shān chéng wén shēng xiāo sī □ □ líng zhī gōng shì zuò)
笙箫婉娈落人间,目极灵芝宫不还。
犹喜遗音吾独识,且教明月住空山。
平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄○平。
仄○平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,仄○仄平平。