qù liú cuì shèng yǔ jiàn dì
趣刘倅圣与建第 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘宰 (liú zǎi)

鹪鹩巢枝宽,大鹏溟海窄。
不齐物之情,大小贵安宅。
一区扬子云,衡宇陶彭泽。
何妨轮鞅稀,所憎廛市迫。
吾宗携家来,寒暑已屡革。
寓舍得贾区,开门即广陌。
四邻共壁立,而无藩墙隔。
昼通燔炙芬,夜悉笑语哑。
麕至窘宾朋,雨立愧臧获。
传闻三径地,经始得长策。
良材蔽川下,贱售非难索。
露廪发陈积,香饭流匙白。
羣工闯户外,拱手听规画。
愿速大厦成,却展抟风翮。

平○平平平,仄平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平○平仄平,仄平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄平仄。
○○○仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。

jiāo liáo cháo zhī kuān , dà péng míng hǎi zhǎi 。
bù qí wù zhī qíng , dà xiǎo guì ān zhái 。
yī qū yáng zǐ yún , héng yǔ táo péng zé 。
hé fáng lún yāng xī , suǒ zēng chán shì pò 。
wú zōng xié jiā lái , hán shǔ yǐ lǚ gé 。
yù shě de jiǎ qū , kāi mén jí guǎng mò 。
sì lín gòng bì lì , ér wú fān qiáng gé 。
zhòu tōng fán zhì fēn , yè xī xiào yǔ yǎ 。
jūn zhì jiǒng bīn péng , yǔ lì kuì zāng huò 。
chuán wén sān jìng dì , jīng shǐ dé cháng cè 。
liáng cái bì chuān xià , jiàn shòu fēi nàn suǒ 。
lù lǐn fā chén jī , xiāng fàn liú chí bái 。
qún gōng chuǎng hù wài , gǒng shǒu tīng guī huà 。
yuàn sù dà shà chéng , què zhǎn tuán fēng hé 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

鹪鹩在树枝上筑巢宽阔,大鹏在广阔的海洋中翱翔。
物质的大小并不是衡量其贵重的标准,人们所看重的是自己安居的住所。
一片区域有扬子江的云雾,有陶彭泽的宅邸。
何妨在宽阔的大街上放牧牛羊,厌恶狭小的市集的拥挤。
我们家族携带家人迁移,寒暑更迭不止。
在居所中可以看到郊区的田野,打开门就是宽阔的大街。
四邻邻居都挨着住,没有隔断的墙壁。
白天传来燔烤肉香,夜晚听到欢声笑语。
贵宾至来,招待不周,让人愧疚不已。
传闻说在三条小径之地,才开始有了长远的打算。
优秀的人才被掩盖在川下,卖得廉价却难寻索价。
揭开谷仓的门,发现陈积的香米,用银勺舀出白米饭。
群众工人冲破户外,虔诚地聆听规划画图。
愿意尽快建成宏伟的大厦,展现飞扬的翅膀。
(全诗总结:)诗人通过对比鹪鹩与大鹏、大小与贵贱、宽阔与狭小等事物,表达了对富足宽阔的居所的向往,同时对狭小市集和不周待客人的厌恶之情。诗中呼吁将优秀的人才挖掘出来,努力实现宏伟的规划。整体诗意丰富,寓意深远。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘宰介绍:🔈

刘宰(一一六六~一二三九),字平国,自号漫塘病叟,金坛(今属江苏)人。光宗绍熙元年(一一九○)进士,调江宁尉。历真州司法参军、知泰兴县、浙东仓使干官。以不乐韩侂胄用兵,遂引退,屏居云茅山之漫塘三十年。其间虽一再徵召,皆不就。理宗嘉熙三年卒,年七十四(《京口耆旧传》卷九)。有《漫塘文集》三十六卷,其中诗五卷。《至顺镇江志》卷一九、《宋史》卷四○一有传。 刘宰诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以明正德任佃刻、嘉靖王皋续刻本(简称王本)和万历三十二年范仑刻本(简称万历本)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

刘宰的诗:

相关诗词:

和刘圣与顾龙山探梅四首 其一 (hé liú shèng yǔ gù lóng shān tàn méi sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘宰

玉骨冰肌淑且真,只应姑射可为隣。
东风次第吹桃李,输与侬家第一春。

平○平平平,仄平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平○平仄平,仄平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄平仄。
○○○仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。

动物

题建溪刘希和吟趣园 (tí jiàn xī liú xī hé yín qù yuán)

朝代:宋    作者: 陈起

佳气满吴洲,琅琅谪仙句。
当其傲云月,风流良可慕。
寂寥数百载,何人踵逸步。
建溪有刘侯,於吟契其趣。
是知建与吴,妙处同一悟。
水石巧萦纡,烟云互吞吐。
花光时变眩,山色无旦暮。
物物可供吟,先为梅花赋。

平○平平平,仄平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平○平仄平,仄平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄平仄。
○○○仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。

送徐彦思倅建安 (sòng xú yàn sī cuì jiàn ān)

朝代:宋    作者: 范浚

君不闻诗人一席眠

平○平平平,仄平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平○平仄平,仄平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄平仄。
○○○仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。

挽通倅刘由正二首 其二 (wǎn tōng cuì liú yóu zhèng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘宰

论姓君先薛,谈经我愧匡。
同登太常第,更接郑公乡。
别恨惊三纪,还书欠几行。
犹余清夜梦,载月渡沧浪。

平○平平平,仄平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平○平仄平,仄平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄平仄。
○○○仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。

建炎丞相成国吕忠穆公退老堂诗 其一 (jiàn yán chéng xiàng chéng guó lǚ zhōng mù gōng tuì lǎo táng shī qí yī)

朝代:宋    作者: 钱伯言

今代麒麟第一功,十年勳德与天通。
岂知乐圣衔杯地,长在重溟倒景中。
避宠不妨成远别,养花无意在珍丛。
角巾私第何须问,自有公言满舜听。

平○平平平,仄平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平○平仄平,仄平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄平仄。
○○○仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。

赵倅昴发第四十六 (zhào cuì mǎo fā dì sì shí liù)

朝代:宋    作者: 文天祥

风雷飒万里,大江动我前。
青衿一憔悴,名与日月悬。

平○平平平,仄平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平○平仄平,仄平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄平仄。
○○○仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。

立春内中帖子词 其五 (lì chūn nèi zhōng tiě zi cí qí wǔ)

朝代:宋    作者: 刘才邵

君王圣母与天通,预建慈宁广内中。
果庆回銮功已就,纂修事实示无穷。

平○平平平,仄平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平○平仄平,仄平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄平仄。
○○○仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。

送刘唐卿户曹擢第西归六首 其二 (sòng liú táng qīng hù cáo zhuó dì xī guī liù shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 范成大

学道何关紫与青,发身聊假佛名经。
归来解尽程书缚,千古文章似建瓴。

平○平平平,仄平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平○平仄平,仄平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄平仄。
○○○仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。

送应武谕倅庐陵 (sòng yìng wǔ yù cuì lú líng)

朝代:宋    作者: 方岳

乞倅庐陵郡,予为第一人。
天悭终未肯,人好自相亲。
诸老诗书在,平园草木春。
鸥朋嘲薄分,山屐蚀京尘。

平○平平平,仄平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平○平仄平,仄平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄平仄。
○○○仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。

代梁总挽郑舜举侍郎四首 其一 (dài liáng zǒng wǎn zhèng shùn jǔ shì láng sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘宰

几度除书下紫宸,从容千骑拥朱轮。
圣朝若第循良课,公是当时第一人。

平○平平平,仄平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,平仄平平仄。
平○平仄平,仄平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄仄仄。
仄平仄仄仄,平平平平仄。
仄平平仄平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄仄平仄。
○○○仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。