qiū shān jì chén dǎng yán
秋山寄陈谠言 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 王昌龄 (wáng chāng líng)

岩间寒事早,衆山木已黄。
北风何萧萧,兹夕露为霜。
感激未能寐,中宵时慨慷。
黄虫初悲鸣,玄鸟去我梁。
独卧时易晚,离羣情更伤。
思君若不及,鸿雁今南翔。

平○平仄仄,仄平仄仄平。
仄平平平平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,○平平○平。
○平仄仄仄,平仄平平平。

yán jiān hán shì zǎo , zhòng shān mù yǐ huáng 。
běi fēng hé xiāo xiāo , zī xī lù wèi shuāng 。
gǎn jī wèi néng mèi , zhōng xiāo shí kǎi kāng 。
huáng chóng chū bēi míng , xuán niǎo qù wǒ liáng 。
dú wò shí yì wǎn , lí qún qíng gèng shāng 。
sī jūn ruò bù jí , hóng yàn jīn nán xiáng 。

秋山寄陳讜言

—— 王昌齡

巖間寒事早,衆山木已黃。
北風何蕭蕭,茲夕露爲霜。
感激未能寐,中宵時慨慷。
黃蟲初悲鳴,玄鳥去我梁。
獨臥時易晚,離羣情更傷。
思君若不及,鴻雁今南翔。

平○平仄仄,仄平仄仄平。
仄平平平平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,○平平○平。
○平仄仄仄,平仄平平平。

yán jiān hán shì zǎo , zhòng shān mù yǐ huáng 。
běi fēng hé xiāo xiāo , zī xī lù wèi shuāng 。
gǎn jī wèi néng mèi , zhōng xiāo shí kǎi kāng 。
huáng chóng chū bēi míng , xuán niǎo qù wǒ liáng 。
dú wò shí yì wǎn , lí qún qíng gèng shāng 。
sī jūn ruò bù jí , hóng yàn jīn nán xiáng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
山间的寒意早已严厉,众多山木也已经变黄。北风呼啸着,这个夜晚的露水变成霜。我感激之情难以入眠,在午夜时分感慨万千。黄蝉初次悲鸣,神秘的玄鸟离开了我的梁上。独自躺着时时间变得更晚了,离开亲朋好友的感觉更加伤感。思念你如果不能抵达,如今大雁已经向南飞翔。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王昌龄介绍:🔈

王昌龄,字少伯,京兆人。登开元十五年进士第,补秘书郎。二十二年,中宏词科,调汜水尉,迁江宁丞。晚节不护细行,贬龙标尉卒。昌龄诗绪密而思清,与高适、王[之涣]涣之齐名,时谓王江宁。集六卷,今编诗四卷。 查看更多>>

王昌龄的诗:

相关诗词:

句 其二 (jù qí èr)

朝代:宋    作者: 陈谠

竹密不知云欲雨,山高尽见水朝宗。

平○平仄仄,仄平仄仄平。
仄平平平平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,○平平○平。
○平仄仄仄,平仄平平平。

句 其一 (jù qí yī)

朝代:宋    作者: 陈谠

渊源师老杜,体制陋西崑。

平○平仄仄,仄平仄仄平。
仄平平平平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,○平平○平。
○平仄仄仄,平仄平平平。

浄名作 (jìng míng zuò)

朝代:宋    作者: 米芾

大球三尺美无臕,素业清风合立朝。
此别何言赠君子,谠言忠论好裨尧。

平○平仄仄,仄平仄仄平。
仄平平平平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,○平平○平。
○平仄仄仄,平仄平平平。

寄陈能之 (jì chén néng zhī)

朝代:宋    作者: 吴芾

乌府延登謇谔臣,共知吾道一时伸。
方陈谠论来裨国,还守清规去洁身。
峩豸岂能忘去佞,凭熊聊复试临民。
颇思一见论心曲,同醉梅花烂漫春。

平○平仄仄,仄平仄仄平。
仄平平平平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,○平平○平。
○平仄仄仄,平仄平平平。

王德言枢密生日十首 其六 (wáng dé yán shū mì shēng rì shí shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 曹勋

每喜高情语甚真,谠言亹亹赞天钧。
不殊林下忘形态,定是因中地位人。

平○平仄仄,仄平仄仄平。
仄平平平平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,○平平○平。
○平仄仄仄,平仄平平平。

奉寄黄端冕用送子才韵 (fèng jì huáng duān miǎn yòng sòng zǐ cái yùn)

朝代:宋    作者: 周紫芝

至言如秋霜,既肃百草腓。
谄谀忘中正,千古良同归。
倘无骾槩士,举世将畴依。
衮职或可补,鼎镬安得违。
所以长沙傅,恸哭为时悲。
谠语数十上,子今有余晖。
我欲从之游,周道苦倭迟。
倭迟不足惜,子言愿无遗。

平○平仄仄,仄平仄仄平。
仄平平平平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,○平平○平。
○平仄仄仄,平仄平平平。

柬陈谠送鹅 (jiǎn chén dǎng sòng é)

朝代:宋    作者: 赵汝腾

鶃鶃何为至,於陵转馈予。
出哇吾不敢,笑付老庖厨。

平○平仄仄,仄平仄仄平。
仄平平平平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,○平平○平。
○平仄仄仄,平仄平平平。

弹丸山 (dàn wán shān)

朝代:宋    作者: 陈谠

地迥山奇怪,神仙喜穴居。
百云剜洞巧,五石补天余。
商野幽人梦,周南太史书。
心乎爱丘壑,胜概一踌躇。

平○平仄仄,仄平仄仄平。
仄平平平平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,○平平○平。
○平仄仄仄,平仄平平平。

二风诗 (èr fēng shī)

朝代:唐    作者: 元结

为君之道,何以为明。
功不滥赏,罪不滥刑。
谠言则听,谄言不听。
王至是然,可为明焉。

平○平仄仄,仄平仄仄平。
仄平平平平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,○平平○平。
○平仄仄仄,平仄平平平。

怀寄彭城朋好十首 陈二 (huái jì péng chéng péng hǎo shí shǒu chén èr)

朝代:宋    作者: 贺铸

远寄陈传道,穷秋亦罢官。
还驱款段马,吟雪向长安。

平○平仄仄,仄平仄仄平。
仄平平平平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平平仄仄。
平平平平平,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,○平平○平。
○平仄仄仄,平仄平平平。