qiū rì chán fáng
秋日禅房 🔈
绝巘秋光里,禅房夜气清。
天风吹鹤梦,山月照猿声。
性懒诸缘绝,身闲四体轻。
生来自萧散,不是强遗名。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
絕巘秋光裏,禪房夜氣清。
天風吹鶴夢,山月照猿聲。
性懶諸緣絕,身閒四體輕。
生來自蕭散,不是彊遺名。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
释文珦的诗:
相关诗词:
次韵秋日禅房 (cì yùn qiū rì chán fáng)
官闲未觉往来妨,疏懒从公意自长。
松柏有心寒始见,芝兰入室久弥香。
送秋容我无何饮,畦夏怜渠有底忙。
霜倒池莲雨荒菊,禅房真似赞公房。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
送李季允侍郎归蜀五绝用禅房花竹幽为韵 其五 (sòng lǐ jì yǔn shì láng guī shǔ wǔ jué yòng chán fáng huā zhú yōu wèi yùn qí wǔ)
日脚收新雨,禅房早得秋。
重来应更好,谁与共清幽。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
苦热题恒寂师禅室 (kǔ rè tí héng jì shī chán shì)
人人避暑走如狂,独有禅师不出房。
可是禅房无热到,但能心静即身凉。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
宿僧房 (sù sēng fáng)
宿寄禅房静,云深路暗通。
冷烟凝夜白,秋叶学春红。
虎啸三更月,僧禅一榻风。
境清不成寐,竟夕共谈空。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
大宁以雨复留借榻老僧禅室 (dà níng yǐ yǔ fù liú jiè tà lǎo sēng chán shì)
乞得禅房半日留,卧看岩雨泻清沟。
浮云岂是尘中物,又逐秋风天外游。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
宿禅房院 (sù chán fáng yuàn)
山庵极回互,禅房深晦藏。
红尘来不到,虚室自生凉。
好鸟时孤啭,幽兰静亦香。
征车又晓去,终恨世缘长。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
再宿禅房院五首 其二 (zài sù chán fáng yuàn wǔ shǒu qí èr)
暂屏喧嚣想,来寻断续香。
微风吹客袂,孤月照禅房。
静起劳生念,闲谙养性方。
欹眠不成梦,夜久转清凉。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
送李季允侍郎归蜀五绝用禅房花竹幽为韵 其一 (sòng lǐ jì yǔn shì láng guī shǔ wǔ jué yòng chán fáng huā zhú yōu wèi yùn qí yī)
密叶秋逾润,幽花晚更妍。
去来谁是主,试问白头禅。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
寂上人禅房 (jì shàng rén chán fáng)
俗尘浮垢闭禅关,百岁身心几日闲。
安得此生同草木,无营长在四时间。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。