qín wàng
秦望 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王十朋 (wáng shí péng)

瞻彼秦望,崇于会稽。
曷云其崇,登焉而紫。
孰登是山,西方之人兮。
瞻彼秦望,轻于会稽。
曷崇而轻,名之以嬴。
孰名是山,东方之人兮。
我登稽山,思禹之绩。
吾侪不鱼,繄帝之力。
我瞻秦望,哀秦之过。
虐彼黔首,其谁之祸。
禹驾而游,夏民以休。
有翼其行,稷卨是谋。
政辙而狩,嬴随以仆。
孰稔其恶,斯高左右。
孤竹兄弟,殍于首阳。
山与其人,嘉名孔章。
谿辱以愚,泉汚以盗。
物之不幸,名恶而暴。
浙涛如银,监流如绅。
濯彼崔嵬,勿汚以秦。

平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。

zhān bǐ qín wàng , chóng yú huì jī 。
hé yún qí chóng , dēng yān ér zǐ 。
shú dēng shì shān , xī fāng zhī rén xī 。
zhān bǐ qín wàng , qīng yú huì jī 。
hé chóng ér qīng , míng zhī yǐ yíng 。
shú míng shì shān , dōng fāng zhī rén xī 。
wǒ dēng jī shān , sī yǔ zhī jì 。
wú chái bù yú , yī dì zhī lì 。
wǒ zhān qín wàng , āi qín zhī guò 。
nüè bǐ qián shǒu , qí shuí zhī huò 。
yǔ jià ér yóu , xià mín yǐ xiū 。
yǒu yì qí xíng , jì xiè shì móu 。
zhèng zhé ér shòu , yíng suí yǐ pú 。
shú rěn qí è , sī gāo zuǒ yòu 。
gū zhú xiōng dì , piǎo yú shǒu yáng 。
shān yǔ qí rén , jiā míng kǒng zhāng 。
xī rǔ yǐ yú , quán wū yǐ dào 。
wù zhī bù xìng , míng è ér bào 。
zhè tāo rú yín , jiān liú rú shēn 。
zhuó bǐ cuī wéi , wù wū yǐ qín 。

秦望

—— 王十朋

瞻彼秦望,崇于會稽。
曷云其崇,登焉而紫。
孰登是山,西方之人兮。
瞻彼秦望,輕于會稽。
曷崇而輕,名之以嬴。
孰名是山,東方之人兮。
我登稽山,思禹之績。
吾儕不魚,繄帝之力。
我瞻秦望,哀秦之過。
虐彼黔首,其誰之禍。
禹駕而游,夏民以休。
有翼其行,稷卨是謀。
政轍而狩,嬴隨以仆。
孰稔其惡,斯高左右。
孤竹兄弟,殍于首陽。
山與其人,嘉名孔章。
谿辱以愚,泉汚以盜。
物之不幸,名惡而暴。
浙濤如銀,鑑流如紳。
濯彼崔嵬,勿汚以秦。

平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。

zhān bǐ qín wàng , chóng yú huì jī 。
hé yún qí chóng , dēng yān ér zǐ 。
shú dēng shì shān , xī fāng zhī rén xī 。
zhān bǐ qín wàng , qīng yú huì jī 。
hé chóng ér qīng , míng zhī yǐ yíng 。
shú míng shì shān , dōng fāng zhī rén xī 。
wǒ dēng jī shān , sī yǔ zhī jì 。
wú chái bù yú , yī dì zhī lì 。
wǒ zhān qín wàng , āi qín zhī guò 。
nüè bǐ qián shǒu , qí shuí zhī huò 。
yǔ jià ér yóu , xià mín yǐ xiū 。
yǒu yì qí xíng , jì xiè shì móu 。
zhèng zhé ér shòu , yíng suí yǐ pú 。
shú rěn qí è , sī gāo zuǒ yòu 。
gū zhú xiōng dì , piǎo yú shǒu yáng 。
shān yǔ qí rén , jiā míng kǒng zhāng 。
xī rǔ yǐ yú , quán wū yǐ dào 。
wù zhī bù xìng , míng è ér bào 。
zhè tāo rú yín , jiān liú rú shēn 。
zhuó bǐ cuī wéi , wù wū yǐ qín 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

瞻望那座高耸于会稽之上的秦山。为何说它高耸?因为它登上去就能紫气东来。那些西方之人是谁呢?指的是秦国的人。
再看那座秦山,相比之下,会稽山就显得轻质了。为何说会稽山轻质?因为它的名字叫做“嬴”。那些东方之人是谁呢?是指楚国的人。
我登上了会稽山,心中思念禹王治水的伟业。我们并非钓鱼之徒,却能像帝尧一样展现无上的威能。我望着秦国,为秦国的过往而感到悲伤。他们暴虐黔首,给谁带来祸害?
禹王乘舟游历,夏民得以安宁。他们有双翼驾舟,稷和卨是他们的谋士。治理国家如行车辙,嬴随其后而俯伏侍奉。谁能抵挡他们的恶行?他们高高在上,左右逍遥。
孤竹兄弟,死于首阳。山与他们的名字成为千古传颂的典范。而谿沟却受辱于无知之徒,泉水被污染而成为盗贼之地。一切不幸的事物,都被恶劣之名所笼罩,暴行显露无疑。
浙江的波涛如同银子一样闪耀,江水像丝带一般流淌。让我们洗净崔嵬山上的污垢,不要受秦国之污染。

总结:

这首古文抒发了诗人对秦楚两国的不同感受,称赞了禹王治水的伟业和治国才能,批评了秦国的暴虐行为,表达了对孤竹兄弟的哀悼,同时赞美了山川的美丽,强调了清洁环境的重要性。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王十朋介绍:🔈

王十朋(一一一二~一一七一),字龟龄,号梅溪,温州乐清(今属浙江)人。高宗绍兴二十七年(一一五七)进士。初添差绍兴府佥判,三十年,除秘书省校书郎,寻兼建王府小学教授。三十一年,迁着作佐郎、大宗正丞,得请主管台州崇道观。孝宗即位,除司封员外郎兼国史院编修官,累迁国子司业、起居舍人,改兼侍讲、侍御史。隆兴二年(一一六四),知饶州。乾道元年(一一六五),知夔州。三年,知湖州。四年,知泉州。七年,除太子詹事,以龙图阁学士致仕。七月卒,年六十。谥忠文。有《梅溪前後集》及奏议等五十四卷。事见本集附录《龙图阁学士王公墓志铭》,《宋史》卷三八七有传。 王十朋诗,以明正统刘谦刊《梅溪先生文集》(即《四部丛刊》影... 查看更多>>

王十朋的诗:

王十朋的词:

  • 二郎神

    深深院。夜雨过,帘栊高卷。正满槛、海...

  • 点绛唇

    野态芳姿,枝头占得春长久。怕钩衣袖。...

  • 点绛唇

    庭院深深,异香一片来天上。傲春迟放。...

  • 点绛唇

    近侍盈盈,向人自笑还无语。牡丹飘雨。...

  • 点绛唇

    芳友依依,结根遥向深林外。国香风递。...

  • 点绛唇

    仙友苍苍,西风吹散天香好。暗飘龙脑。...

  • 点绛唇

    雪径深深,北枝贪睡南枝醒。暗香疏影。...

  • 点绛唇

    霜蕊鲜鲜,野人开径新栽植。冷香佳色。...

  • 点绛唇

    羽盖垂垂,玉英乱簇春光满。韵香清远。...

  • 点绛唇

    毗舍遥遥,异香一炷驰名久。妙香稀有。...

  • 王十朋宋词全集>>

相关诗词:

望秦山 (wàng qín shān)

朝代:宋    作者: 王十朋

洛思昔有人思洛,秦望今无客望秦。
回首长安在何处,谁能念彼下泉人。

平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。

秦望阁 (qín wàng gé)

朝代:宋    作者: 王十朋

纸上观秦尚过秦,那堪山作眼中尘。
为言高阁登临者,莫作秦人视越人。

平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。

秦望阁 (qín wàng gé)

朝代:宋    作者: 喻良能

傲睨须知古有秦,却将黔首等微尘。
当时虚上峰头望,不见桃源避世人。

平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。

秦望山 其一 (qín wàng shān qí yī)

朝代:宋    作者: 曾丰

六国争雄已坐擒,更何所望此登临。
真成驭鹤乘鸾去,未惬秦皇好大心。

平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。

送李秀才入京 (sòng lǐ xiù cái rù jīng)

朝代:唐    作者: 顾况

五湖秋叶满行船,八月灵槎欲上天。
君向长安余适越,独登秦望望秦川。

平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。

望秦川歌 其三 (wàng qín chuān gē qí sān)

朝代:宋    作者: 周麟之

锦囊留得玉环香,不见佳人空断肠。
北望秦川烟草满,尚疑飞燕舞昭阳。

平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。

会稽览古诗 秦望山 (huì jī lǎn gǔ shī qín wàng shān)

朝代:宋    作者: 华镇

秦人两世尽东游,辇路曾临到上头。
睫在眼前终不见,不知登望竟何求。

平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。

送新安张少府归秦中 (sòng xīn ān zhāng shào fǔ guī qín zhōng)

朝代:唐    作者: 孟浩然

试登秦岭望秦川,遥忆青门春可怜。
仲月送君从此去,瓜时须及邵平田。

平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。

次韵程给事会稽八咏 望秦楼 (cì yùn chéng gěi shì huì jī bā yǒng wàng qín lóu)

朝代:宋    作者: 赵拚

纵观沧海陟高峯,巡幸无名是祖龙。
留作後来真赏地,望秦楼阁一重重。

平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。

动物

初贬官过望秦岭 (chū biǎn guān guò wàng qín lǐng)

朝代:唐    作者: 白居易

草草辞家忧後事,迟迟去国问前途。
望秦岭上回头立,无限秋风吹白须。

平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。