qín wàng
秦望 🔈
瞻彼秦望,崇于会稽。
曷云其崇,登焉而紫。
孰登是山,西方之人兮。
瞻彼秦望,轻于会稽。
曷崇而轻,名之以嬴。
孰名是山,东方之人兮。
我登稽山,思禹之绩。
吾侪不鱼,繄帝之力。
我瞻秦望,哀秦之过。
虐彼黔首,其谁之祸。
禹驾而游,夏民以休。
有翼其行,稷卨是谋。
政辙而狩,嬴随以仆。
孰稔其恶,斯高左右。
孤竹兄弟,殍于首阳。
山与其人,嘉名孔章。
谿辱以愚,泉汚以盗。
物之不幸,名恶而暴。
浙涛如银,监流如绅。
濯彼崔嵬,勿汚以秦。
平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。
瞻彼秦望,崇于會稽。
曷云其崇,登焉而紫。
孰登是山,西方之人兮。
瞻彼秦望,輕于會稽。
曷崇而輕,名之以嬴。
孰名是山,東方之人兮。
我登稽山,思禹之績。
吾儕不魚,繄帝之力。
我瞻秦望,哀秦之過。
虐彼黔首,其誰之禍。
禹駕而游,夏民以休。
有翼其行,稷卨是謀。
政轍而狩,嬴隨以仆。
孰稔其惡,斯高左右。
孤竹兄弟,殍于首陽。
山與其人,嘉名孔章。
谿辱以愚,泉汚以盜。
物之不幸,名惡而暴。
浙濤如銀,鑑流如紳。
濯彼崔嵬,勿汚以秦。
平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
瞻望那座高耸于会稽之上的秦山。为何说它高耸?因为它登上去就能紫气东来。那些西方之人是谁呢?指的是秦国的人。
再看那座秦山,相比之下,会稽山就显得轻质了。为何说会稽山轻质?因为它的名字叫做“嬴”。那些东方之人是谁呢?是指楚国的人。
我登上了会稽山,心中思念禹王治水的伟业。我们并非钓鱼之徒,却能像帝尧一样展现无上的威能。我望着秦国,为秦国的过往而感到悲伤。他们暴虐黔首,给谁带来祸害?
禹王乘舟游历,夏民得以安宁。他们有双翼驾舟,稷和卨是他们的谋士。治理国家如行车辙,嬴随其后而俯伏侍奉。谁能抵挡他们的恶行?他们高高在上,左右逍遥。
孤竹兄弟,死于首阳。山与他们的名字成为千古传颂的典范。而谿沟却受辱于无知之徒,泉水被污染而成为盗贼之地。一切不幸的事物,都被恶劣之名所笼罩,暴行显露无疑。
浙江的波涛如同银子一样闪耀,江水像丝带一般流淌。让我们洗净崔嵬山上的污垢,不要受秦国之污染。
总结:
这首古文抒发了诗人对秦楚两国的不同感受,称赞了禹王治水的伟业和治国才能,批评了秦国的暴虐行为,表达了对孤竹兄弟的哀悼,同时赞美了山川的美丽,强调了清洁环境的重要性。
王十朋的诗:
-
畎亩十首 其一
畎亩有遗士,妄怀葵藿心。朝夕倾太阳,...
-
畎亩十首 其二
古道日云邈,古意谁复知。阳春漠无和,...
-
畎亩十首 其三
读书不知道,言语徒自工。求道匪云远,...
-
畎亩十首 其四
仲尼作春秋,垂训千万年。古者父母雠,...
-
畎亩十首 其五
飞飞古帝魂,哀哀寄春怨。异乡节物新,...
-
畎亩十首 其六
彼微双鶺鴒,飞飞同一原。急难喻兄弟,...
-
畎亩十首 其七
竹有君子节,青青贯四时。桃李媚春光,...
-
畎亩十首 其八
兀兀窗下士,笔耕志良苦。黄卷对圣贤,...
-
畎亩十首 其九
我岂不欲仕,时命不吾与。曷不枉尺求,...
-
畎亩十首 其一○
儒冠误身世,偃蹇二十年。岂不怀明主,...
- 王十朋诗全集>>
王十朋的词:
相关诗词:
望秦山 (wàng qín shān)
洛思昔有人思洛,秦望今无客望秦。
回首长安在何处,谁能念彼下泉人。
平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。
秦望阁 (qín wàng gé)
纸上观秦尚过秦,那堪山作眼中尘。
为言高阁登临者,莫作秦人视越人。
平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。
秦望阁 (qín wàng gé)
傲睨须知古有秦,却将黔首等微尘。
当时虚上峰头望,不见桃源避世人。
平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。
秦望山 其一 (qín wàng shān qí yī)
六国争雄已坐擒,更何所望此登临。
真成驭鹤乘鸾去,未惬秦皇好大心。
平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。
送李秀才入京 (sòng lǐ xiù cái rù jīng)
五湖秋叶满行船,八月灵槎欲上天。
君向长安余适越,独登秦望望秦川。
平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。
望秦川歌 其三 (wàng qín chuān gē qí sān)
锦囊留得玉环香,不见佳人空断肠。
北望秦川烟草满,尚疑飞燕舞昭阳。
平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。
会稽览古诗 秦望山 (huì jī lǎn gǔ shī qín wàng shān)
秦人两世尽东游,辇路曾临到上头。
睫在眼前终不见,不知登望竟何求。
平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。
送新安张少府归秦中 (sòng xīn ān zhāng shào fǔ guī qín zhōng)
试登秦岭望秦川,遥忆青门春可怜。
仲月送君从此去,瓜时须及邵平田。
平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。
次韵程给事会稽八咏 望秦楼 (cì yùn chéng gěi shì huì jī bā yǒng wàng qín lóu)
纵观沧海陟高峯,巡幸无名是祖龙。
留作後来真赏地,望秦楼阁一重重。
平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。
初贬官过望秦岭 (chū biǎn guān guò wàng qín lǐng)
草草辞家忧後事,迟迟去国问前途。
望秦岭上回头立,无限秋风吹白须。
平仄平仄,平平仄平。
仄平○平,平平平仄。
仄平仄平,平平平平平。
平仄平仄,○平仄平。
仄平平○,平平仄平。
仄平仄平,平平平平平。
仄平平平,○仄平仄。
平平仄平,平仄平仄。
仄平平仄,平平平○。
仄仄平仄,○平平仄。
仄仄平平,仄平仄平。
仄仄○○,仄仄仄平。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄○仄,平平仄仄。
平仄平仄,仄平仄平。
平仄○平,平平仄平。
平仄仄平,平仄仄仄。
仄平仄仄,平仄平仄。
仄平○平,仄平○平。
仄仄平○,仄仄仄平。