qián gǎn xīng yī shǒu
前感兴一首 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 敖陶孙 (áo táo sūn)

乌几学痴坐,吾炊何以晨。
了知诗自好,不与甑相闻。
苍苍本空空,呜呼谁使然。
瓯窭知满篝,稍喜斗斛仁。
而我亦齐民,不贪後世贤。
腹无一寸温,百忧镇烧煎。
岿然一破竈,寒虫欲无年。
更欲辨名字,蟋蟀螽斯间。
书生谨守书,放步防疾颠。
虾蟆缘青冥,孤光恣吞吐。
於菟无角翼,为天守门户。
持此感物化,尧舜万万古。
冰蚕不知寒,蓼虫不知苦。
未知了身口,甘煖复几许。
高高化人台,下视多劫灰。
我欲轰雷车,老天怒不开。
死语无出路,六经圣所裁。
惟应蒯缑剑,日夕同归来。

平仄仄平仄,平平平仄平。
○平平仄仄,仄仄仄○○。
○○仄○○,平平平仄平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄平仄○○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
○仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平平○平平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄平仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平平平。

wū jǐ xué chī zuò , wú chuī hé yǐ chén 。
le zhī shī zì hǎo , bù yǔ zèng xiāng wén 。
cāng cāng běn kōng kōng , wū hū shuí shǐ rán 。
ōu jù zhī mǎn gōu , shāo xǐ dòu hú rén 。
ér wǒ yì qí mín , bù tān hòu shì xián 。
fù wú yī cùn wēn , bǎi yōu zhèn shāo jiān 。
kuī rán yī pò zào , hán chóng yù wú nián 。
gèng yù biàn míng zì , xī shuài zhōng sī jiān 。
shū shēng jǐn shǒu shū , fàng bù fáng jí diān 。
há má yuán qīng míng , gū guāng zì tūn tǔ 。
wū tú wú jiǎo yì , wèi tiān shǒu mén hù 。
chí cǐ gǎn wù huà , yáo shùn wàn wàn gǔ 。
bīng cán bù zhī hán , liǎo chóng bù zhī kǔ 。
wèi zhī le shēn kǒu , gān xuān fù jǐ xǔ 。
gāo gāo huà rén tái , xià shì duō jié huī 。
wǒ yù hōng léi chē , lǎo tiān nù bù kāi 。
sǐ yǔ wú chū lù , liù jīng shèng suǒ cái 。
wéi yìng kuǎi gōu jiàn , rì xī tóng guī lái 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

乌几学痴坐在那里,我用什么炊具来做早餐呢。
我自以为懂得诗歌的美好,却不与糟糠之器相提并论。
苍茫的天地本是空虚的,哎呀,是谁造就了这一切呢。
瓯窭之人明白篝火的珍贵,稍稍喜悦于斗斛之间的和谐。
而我亦同样是平凡之人,不贪恋后世的贤者。
内心没有一寸温暖,百种忧虑围绕,烦恼如烧煎般折磨。
我顽强地坚守着破损的竈,寒冷的虫子似乎没有终年。
我还想弄明白这些生物的名字,蟋蟀和螽斯之间的区别。
书生小心守护着书本,小心翼翼地行走以防止颠簸。
虾蟆依靠着茫茫的天空,独自一人任意吞吐。
于菟并没有角和翅膀,却在守护着天门的入口。
我怀着这种感悟,将会传承万世,如同尧舜一般长存。
冰蚕并不知道寒冷,蓼虫并不知道苦涩。
我还不知道怎样了结身体和口腹之欲望,尽管感到些微的温暖和满足。
高高的人类之台阶,向下俯视却是多少劫灰尘。
我想要轰雷霆之车,但老天却不为我开启愤怒之门。
死亡的命运无处可逃,只有六经圣人的教诲来裁定。
唯有蒯缑所铸之剑,日夜同归于此。


总结:

诗人思考人生的渺茫与平凡,表达对诗歌、自然和命运的深刻思索,以及对历史名人的景仰。他感叹人生的艰辛和无奈,但仍坚守着自己的信仰与理想,将其化作永恒的力量。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者敖陶孙介绍:🔈

敖陶孙(一一五四~一二二七),字器之,号臞庵、臞翁,长乐(今属福建)人。孝宗淳熙七年(一一八○)乡荐第一,省试下第,客居崑山。後在太学时因作诗悼赵汝愚,忤韩侂胄。宁宗庆元五年(一一九九)进士。历海门主簿,漳州教授,广东转运司主管文字,平海军节度判官兼南外崇正簿。理宗即位,奉祠归乡。宝庆三年卒,年七十四。陶孙以诗名于时,有《臞翁诗集》,已佚。遗诗见收于《江湖集》、《江湖後集》。事见《後村先生大全集》卷一四八《臞庵敖先生墓志铭》。 敖陶孙诗,第一、二卷以汲古阁影钞《南宋六十家小集》所收《臞翁诗集》爲底本,校以读画斋刊《南宋群贤小集》本(简称群贤集)、影印文渊阁《四库全书·两宋名贤小集》本(简称名贤... 查看更多>>

敖陶孙的诗:

相关诗词:

後感兴二首 其二 (hòu gǎn xīng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 敖陶孙

朝为感兴吟,暮作感兴吟。
何者最可怜,泪尽枯人心。
身後多所化,所遇或浅深。
奈何姝姝人,色裹矜冠襟。
野芳必在撷,浊酒必在斟。
死题善人表,生托君子林。
置之勿复言,愁阴复愁阴。

平仄仄平仄,平平平仄平。
○平平仄仄,仄仄仄○○。
○○仄○○,平平平仄平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄平仄○○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
○仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平平○平平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄平仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平平平。

京居感兴五首 其二 (jīng jū gǎn xīng wǔ shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 贺铸

平生感激心,炯炯徒自许。
尘埃五十弦,难为齐人拊。

平仄仄平仄,平平平仄平。
○平平仄仄,仄仄仄○○。
○○仄○○,平平平仄平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄平仄○○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
○仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平平○平平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄平仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平平平。

感兴 (gǎn xīng)

朝代:宋    作者: 陈造

如镜江流去,奔驰合自羞。
病容霜後叶,归兴浪前沤。
岐路三生债,风埃一饱谋。
山田饶芋栗,珍重故园秋。

平仄仄平仄,平平平仄平。
○平平仄仄,仄仄仄○○。
○○仄○○,平平平仄平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄平仄○○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
○仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平平○平平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄平仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平平平。

感兴十首 其四 (gǎn xīng shí shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 韩淲

社鼠城狐何代无,乘时应也用工夫。
而今又有依凭者,辛苦从前作世儒。

平仄仄平仄,平平平仄平。
○平平仄仄,仄仄仄○○。
○○仄○○,平平平仄平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄平仄○○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
○仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平平○平平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄平仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平平平。

感兴二首 其一 (gǎn xīng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 释清远

空里形骸梦里身,梦中身世莫追寻。
可怜一脉岩前水,流入人间古到今。

平仄仄平仄,平平平仄平。
○平平仄仄,仄仄仄○○。
○○仄○○,平平平仄平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄平仄○○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
○仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平平○平平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄平仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平平平。

抒情 哲理

感兴十首 其七 (gǎn xīng shí shǒu qí qī)

朝代:宋    作者: 韩淲

百尺竿头寸步难,从前血指漫旁观。
收来放去由谁做,底事随人百样般。

平仄仄平仄,平平平仄平。
○平平仄仄,仄仄仄○○。
○○仄○○,平平平仄平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄平仄○○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
○仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平平○平平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄平仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平平平。

感兴十首 其九 (gǎn xīng shí shǒu qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 韩淲

得宠常疑失宠亏,势成难复念前时。
螳蜋鸣蛭争先後,何意蒙庄亦论之。

平仄仄平仄,平平平仄平。
○平平仄仄,仄仄仄○○。
○○仄○○,平平平仄平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄平仄○○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
○仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平平○平平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄平仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平平平。

又登碧云亭感怀三十首 其二一 (yòu dēng bì yún tíng gǎn huái sān shí shǒu qí èr yī)

朝代:宋    作者: 吴芾

晚上危亭望大江,天教千古作金汤。
中流击楫人何在,徒感兴亡对夕阳。

平仄仄平仄,平平平仄平。
○平平仄仄,仄仄仄○○。
○○仄○○,平平平仄平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄平仄○○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
○仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平平○平平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄平仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平平平。

次韵曾宏父见贻一首 (cì yùn céng hóng fù jiàn yí yī shǒu)

朝代:宋    作者: 刘一止

东巡属车何大勤,铁马风趋过吴下。
周宣自有中兴日,天厌毡庭尚须暇。
所兴吴越天有年,污邪委地连山前。
与君步屧探禹穴,感时兴物俱惘然。
一官寓食家传久,暮景差池亦何有。
遮藏要见太平时,狐死何曾忘丘首。

平仄仄平仄,平平平仄平。
○平平仄仄,仄仄仄○○。
○○仄○○,平平平仄平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄平仄○○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
○仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平平○平平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄平仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平平平。

西兴道中二首 其二 (xī xīng dào zhōng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 董嗣杲

狂走断贻猿鹤笑,醉吟忽感岁时迁。
野桥流水湘湖路,欲撷蓴丝饭午前。

平仄仄平仄,平平平仄平。
○平平仄仄,仄仄仄○○。
○○仄○○,平平平仄平。
平仄平仄平,仄仄仄仄平。
平仄仄平平,仄平仄仄平。
仄平仄仄平,仄平仄○○。
仄平仄仄仄,平平仄平平。
○仄仄平仄,仄仄平平○。
平平仄仄平,仄仄○仄平。
平平○平平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄平仄平仄。
仄平○平仄,平仄仄仄仄。
平平仄平平,仄仄平仄平。
仄仄平平平,仄平仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平仄仄○。
平○仄平仄,仄仄平平平。