qián fū yǒng
潜夫咏 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释智圆 (shì zhì yuán)

有叟匿姓名,自号为潜夫。
潜身在云泉,潜心入虚无。
身心俱已潜,质直反若谕。
智者谓之智,愚者谓之愚。
愚智自彼异,潜夫未曾殊。
陶陶乐天和,任性何曾拘。
宗儒述孟轲,好道注阴符。
虚堂踞高台,往往谈浮图。
漫衍虽无家,大方贵无隅。
俗人每侧目,订之为狂徒。
素隐而行怪,执政宜先诛。
天公既保全,幸得存微躯。
冲雪登高山,乘月泛平湖。
性灵敌云闲,形骸类松枯。
何以免饥寒,认得衣中珠。

仄○仄仄平,仄○平仄平。
仄平仄平平,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄平平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,平平平平平。
仄仄平○仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平仄平平平,○仄仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄平平,仄仄○○平。

yǒu sǒu nì xìng míng , zì hào wèi qián fū 。
qián shēn zài yún quán , qián xīn rù xū wú 。
shēn xīn jù yǐ qián , zhì zhí fǎn ruò yù 。
zhì zhě wèi zhī zhì , yú zhě wèi zhī yú 。
yú zhì zì bǐ yì , qián fū wèi céng shū 。
táo táo lè tiān hé , rèn xìng hé zēng jū 。
zōng rú shù mèng kē , hǎo dào zhù yīn fú 。
xū táng jù gāo tái , wǎng wǎng tán fú tú 。
màn yǎn suī wú jiā , dà fang guì wú yú 。
sú rén měi cè mù , dìng zhī wèi kuáng tú 。
sù yǐn ér xíng guài , zhí zhèng yí xiān zhū 。
tiān gōng jì bǎo quán , xìng de cún wēi qū 。
chōng xuě dēng gāo shān , chéng yuè fàn píng hú 。
xìng líng dí yún xián , xíng hái lèi sōng kū 。
hé yǐ miǎn jī hán , rèn de yī zhōng zhū 。

潛夫詠

—— 釋智圓

有叟匿姓名,自號爲潛夫。
潛身在雲泉,潛心入虛無。
身心俱已潛,質直反若諭。
智者謂之智,愚者謂之愚。
愚智自彼異,潛夫未曾殊。
陶陶樂天和,任性何曾拘。
宗儒述孟軻,好道注陰符。
虛堂踞高臺,往往談浮圖。
漫衍雖無家,大方貴無隅。
俗人每側目,訂之爲狂徒。
素隱而行怪,執政宜先誅。
天公既保全,幸得存微軀。
衝雪登高山,乘月泛平湖。
性靈敵雲閑,形骸類松枯。
何以免饑寒,認得衣中珠。

仄○仄仄平,仄○平仄平。
仄平仄平平,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄平平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,平平平平平。
仄仄平○仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平仄平平平,○仄仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄平平,仄仄○○平。

yǒu sǒu nì xìng míng , zì hào wèi qián fū 。
qián shēn zài yún quán , qián xīn rù xū wú 。
shēn xīn jù yǐ qián , zhì zhí fǎn ruò yù 。
zhì zhě wèi zhī zhì , yú zhě wèi zhī yú 。
yú zhì zì bǐ yì , qián fū wèi céng shū 。
táo táo lè tiān hé , rèn xìng hé zēng jū 。
zōng rú shù mèng kē , hǎo dào zhù yīn fú 。
xū táng jù gāo tái , wǎng wǎng tán fú tú 。
màn yǎn suī wú jiā , dà fang guì wú yú 。
sú rén měi cè mù , dìng zhī wèi kuáng tú 。
sù yǐn ér xíng guài , zhí zhèng yí xiān zhū 。
tiān gōng jì bǎo quán , xìng de cún wēi qū 。
chōng xuě dēng gāo shān , chéng yuè fàn píng hú 。
xìng líng dí yún xián , xíng hái lèi sōng kū 。
hé yǐ miǎn jī hán , rèn de yī zhōng zhū 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
有一个不愿透露姓名的老人,自称为潜夫。他隐居在云泉之间,专心追求虚无境界。他的身心都已达到深层的融入,他的品质正直,反而如同教诲一般。智者称赞他是智慧的化身,愚者则视其为愚蠢之人。愚蠢和智慧在这里是相对的,但潜夫并未受到二者的限制。他的境界和往常并无不同。他心情愉快,无拘无束,无需受约束。他崇尚儒家学说,尊崇孟子,热衷于追求道的真谛,并注重阴符的研究。他常常坐在高台的虚堂上,讨论那些浮华的图案。尽管他过着漂泊无定的生活,但他的心胸广阔,没有狭隘的局限。尘世之人常常对他投以异样的眼光,将他视为狂人。他过着淡泊而奇特的生活,统治者应该优先处决这样的人。天命保佑他得以存活,幸运地保全了微薄的身躯。他攀登雪山,漫步于平静的湖面上,与自然相融。他的精神和云彩一样自由,他的身躯则像松树一样柔韧。他以何种方式免除饥寒之苦?答案是他拥有一颗珍贵的心灵之珠,能够满足他的一切需求。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释智圆介绍:🔈

释智圆(九七六~一○二二),字无外,自号中庸子,钱塘(今浙江杭州)人,俗姓徐。年八岁,受具於龙兴寺。二十一岁,传天台三观於源清法师(吴遵路《闲居编》序)。居杭州孤山玛瑙院,与处士林逋爲友(《咸淳临安志》卷七○)。真宗乾兴元年卒,年四十七。谥号法慧(《武林高僧事略》)。有杂着,闲居编》五十一卷,仁宗嘉佑五年刊行於世。 智圆诗,存於《闲居编》卷三七至五一。《闲居编》无单本传世,惟见《续藏经》。今录诗十五卷,即以上海涵芬楼影印日本大正《续藏经》本爲底本。 查看更多>>

释智圆的诗:

相关诗词:

寄後村刘潜夫 其一 (jì hòu cūn liú qián fū qí yī)

朝代:宋    作者: 戴复古

朝廷不召李功甫,翰苑不着刘潜夫。
天下文章无用处,奎星夜夜照江湖。

仄○仄仄平,仄○平仄平。
仄平仄平平,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄平平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,平平平平平。
仄仄平○仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平仄平平平,○仄仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄平平,仄仄○○平。

咏金竹 (yǒng jīn zhú)

朝代:宋    作者: 蒋堂

百镒先寒一径深,潜疑造化铸成林。
贪夫或有凭阑者,不见修篁但见金。

仄○仄仄平,仄○平仄平。
仄平仄平平,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄平平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,平平平平平。
仄仄平○仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平仄平平平,○仄仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄平平,仄仄○○平。

奉同张敬夫城南二十咏 淙琤谷 (fèng tóng zhāng jìng fū chéng nán èr shí yǒng cóng chēng gǔ)

朝代:宋    作者: 朱熹

湖光湛不流,嵌窦亦潜注。
倚杖忽淙琤,竹深无觅处。

仄○仄仄平,仄○平仄平。
仄平仄平平,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄平平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,平平平平平。
仄仄平○仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平仄平平平,○仄仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄平平,仄仄○○平。

续董子温咏陶潜诗八首 其一 (xù dǒng zǐ wēn yǒng táo qián shī bā shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘攽

佳鱼乐潜深,智鸟不远飞。
达人避形役,逝与风波辞。
逍遥彭泽下,聊然三径资。

仄○仄仄平,仄○平仄平。
仄平仄平平,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄平平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,平平平平平。
仄仄平○仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平仄平平平,○仄仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄平平,仄仄○○平。

资阳郡中咏怀 (zī yáng jùn zhōng yǒng huái)

朝代:唐    作者: 羊士谔

腰章非达士,闭阁是潜夫。
匣劒宁求试,笼禽但自拘。
江清牛渚镇,酒熟步兵厨。
唯此前贤意,风流似不孤。

仄○仄仄平,仄○平仄平。
仄平仄平平,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄平平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,平平平平平。
仄仄平○仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平仄平平平,○仄仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄平平,仄仄○○平。

七十翁吟七言十绝 其二 (qī shí wēng yín qī yán shí jué qí èr)

朝代:宋    作者: 方回

顿尔缪为象山学,雕吾痛绝水心文。
潜夫诗格温夫字,掩耳平生不愿闻。

仄○仄仄平,仄○平仄平。
仄平仄平平,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄平平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,平平平平平。
仄仄平○仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平仄平平平,○仄仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄平平,仄仄○○平。

次韵唐立夫以日者命状见寄 (cì yùn táng lì fū yǐ rì zhě mìng zhuàng jiàn jì)

朝代:宋    作者: 王十朋

天下名山欲徧看,未能高卧愧陈抟。
山人误说潜夫命,只慕冥鸿不慕官。

仄○仄仄平,仄○平仄平。
仄平仄平平,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄平平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,平平平平平。
仄仄平○仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平仄平平平,○仄仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄平平,仄仄○○平。

三闾大夫 (sān lǘ dài fū)

朝代:唐    作者: 刘威

三闾一去湘山老,烟水悠悠痛古今。
青史已书殷鉴在,词人劳咏楚江深。
竹移低影潜贞节,月入中流洗恨心。
再引离骚见微旨,肯敎渔父会昇沈。

仄○仄仄平,仄○平仄平。
仄平仄平平,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄平平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,平平平平平。
仄仄平○仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平仄平平平,○仄仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄平平,仄仄○○平。

闲居杂咏三十二首 夫妇 (xián jū zá yǒng sān shí èr shǒu fū fù)

朝代:宋    作者: 陈淳

夫妇亦大端,乾男而坤女。
一言在有别,不可欲败度。

仄○仄仄平,仄○平仄平。
仄平仄平平,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄平平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,平平平平平。
仄仄平○仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平仄平平平,○仄仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄平平,仄仄○○平。

次刘制干潜夫趣续谱韵 (cì liú zhì gān qián fū qù xù pǔ yùn)

朝代:宋    作者: 陈宓

浓阴尚想升平日,老干曾经五百年。
商略正须凭衆口,品题谁敢继先贤。
素团比玉清仍润,繁颗如星艳欲然。
天予瓌奇资赋咏,况当诗思似流泉。

仄○仄仄平,仄○平仄平。
仄平仄平平,仄平仄平平。
平平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平仄,平仄仄平平。
平仄仄仄仄,仄平仄平平。
平平仄平○,平仄平平平。
平平仄仄○,仄仄仄平平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,平平平平平。
仄仄平○仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
平仄平平平,○仄仄平平。
仄平仄平平,平平仄平平。
平仄仄平平,仄仄○○平。