pāi bǎn yáo
拍板谣 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王禹偁 (wáng yǔ chēng)

麻姑亲采扶桑木,镂脆排焦其数六。
双成捧立王母前,曾按瑶池白云曲。
几时流落来人间,梨园部中齐管弦。
管弦才动我能应,知音审乐功何全。
吴宫女儿手如笋,执向玳筵为乐准。
数声慢,仙人屐齿下云栈。
老狐腊月渡黄河,缓步轻轻踏冰片。
数声急,空江雹打渔翁笠。
鲛人泣对水精盘,满把珠玑连泻入。
划然一声送曲彻,由基射透七重札。
金罍冷落阒无闻,陇头冻把泉声绝。
律吕与我数自齐,丝竹望我为宗师。
总驱节奏在术内,歌舞之人无我欺。
所以唐相牛僧孺,为文命之为乐句。

平平○仄平平仄,○仄平平○仄仄。
平平仄仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平○,平平仄○平仄平。
仄平平仄仄平○,平平仄仄平平平。
平平仄平仄○仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○○仄平仄。
仄平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄仄平○平平仄,平平仄平平仄仄。

má gū qīn cǎi fú sāng mù , lòu cuì pái jiāo qí shù liù 。
shuāng chéng pěng lì wáng mǔ qián , céng àn yáo chí bái yún qū 。
jǐ shí liú luò lái rén jiān , lí yuán bù zhōng qí guǎn xián 。
guǎn xián cái dòng wǒ néng yìng , zhī yīn shěn lè gōng hé quán 。
wú gōng nǚ ér shǒu rú sǔn , zhí xiàng dài yán wèi lè zhǔn 。
shù shēng màn , xiān rén jī chǐ xià yún zhàn 。
lǎo hú là yuè dù huáng hé , huǎn bù qīng qīng tà bīng piàn 。
shù shēng jí , kōng jiāng báo dǎ yú wēng lì 。
jiāo rén qì duì shuǐ jīng pán , mǎn bǎ zhū jī lián xiè rù 。
huà rán yī shēng sòng qū chè , yóu jī shè tòu qī chóng zhá 。
jīn léi lěng luò qù wú wén , lǒng tóu dòng bǎ quán shēng jué 。
lǜ lǚ yǔ wǒ shù zì qí , sī zhú wàng wǒ wèi zōng shī 。
zǒng qū jié zòu zài shù nèi , gē wǔ zhī rén wú wǒ qī 。
suǒ yǐ táng xiāng niú sēng rú , wèi wén mìng zhī wèi lè jù 。

拍板謠

—— 王禹偁

麻姑親採扶桑木,鏤脆排焦其數六。
雙成捧立王母前,曾按瑶池白雲曲。
幾時流落來人間,梨園部中齊管絃。
管絃才動我能應,知音審樂功何全。
吳宮女兒手如筍,執向玳筵爲樂準。
數聲慢,仙人屐齒下雲棧。
老狐臘月渡黄河,緩步輕輕踏冰片。
數聲急,空江雹打漁翁笠。
鮫人泣對水精盤,滿把珠璣連瀉入。
劃然一聲送曲徹,由基射透七重札。
金罍冷落闃無聞,隴頭凍把泉聲絕。
律呂與我數自齊,絲竹望我爲宗師。
總驅節奏在術內,歌舞之人無我欺。
所以唐相牛僧孺,爲文命之爲樂句。

平平○仄平平仄,○仄平平○仄仄。
平平仄仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平○,平平仄○平仄平。
仄平平仄仄平○,平平仄仄平平平。
平平仄平仄○仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○○仄平仄。
仄平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄仄平○平平仄,平平仄平平仄仄。

má gū qīn cǎi fú sāng mù , lòu cuì pái jiāo qí shù liù 。
shuāng chéng pěng lì wáng mǔ qián , céng àn yáo chí bái yún qū 。
jǐ shí liú luò lái rén jiān , lí yuán bù zhōng qí guǎn xián 。
guǎn xián cái dòng wǒ néng yìng , zhī yīn shěn lè gōng hé quán 。
wú gōng nǚ ér shǒu rú sǔn , zhí xiàng dài yán wèi lè zhǔn 。
shù shēng màn , xiān rén jī chǐ xià yún zhàn 。
lǎo hú là yuè dù huáng hé , huǎn bù qīng qīng tà bīng piàn 。
shù shēng jí , kōng jiāng báo dǎ yú wēng lì 。
jiāo rén qì duì shuǐ jīng pán , mǎn bǎ zhū jī lián xiè rù 。
huà rán yī shēng sòng qū chè , yóu jī shè tòu qī chóng zhá 。
jīn léi lěng luò qù wú wén , lǒng tóu dòng bǎ quán shēng jué 。
lǜ lǚ yǔ wǒ shù zì qí , sī zhú wàng wǒ wèi zōng shī 。
zǒng qū jié zòu zài shù nèi , gē wǔ zhī rén wú wǒ qī 。
suǒ yǐ táng xiāng niú sēng rú , wèi wén mìng zhī wèi lè jù 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
麻姑亲自采摘扶桑木,雕琢脆弱的排箫共有六支。
双成捧起,站在王母面前,曾经弹奏过瑶池白云曲。
何时流落到人间,加入梨园的乐队才子管弦。
管弦声一起,我能应和,知音审乐,功力何等高深。
吴宫的女儿手指纤细如笋,操起玳筵,奏乐准备。
有几声慢板曲,仙人履着齿下云栈。
老狐狸腊月渡过黄河,缓步轻踏冰片。
有几声急板曲,空江雹打渔翁的斗笠。
鲛人泣向水精盘,满把珍珠玉连续倾泻入。
突然一声送出曲调,由基射穿七重牍。
金罍冷落寂无闻,陇头冻住泉声不绝。
律吕与我的数相一致,丝竹乐器瞩望我成为宗师。
完美掌握节奏在技艺之内,歌舞之人无法欺骗我。
所以唐相牛僧孺,称赞我为乐句的创造者。



总结:

这首古文描述了一个音乐家的才艺和成就。麻姑亲自采摘了扶桑木制成六支脆弱的排箫,展现了她在乐器制作方面的巧妙技艺。她与双成一同前往王母的面前,曾演奏过瑶池白云曲,说明她的音乐天赋备受赞赏。她加入梨园部,展示了自己在音乐演奏方面的技艺。管弦之声响起,她能随之应和,表现出她对音乐的深刻理解和敏锐的感知。唐代音乐家牛僧孺赞扬她为乐句的创造者,彰显了她在音乐界的卓越地位。全诗通过音乐家麻姑的故事,赞颂了音乐艺术的卓越与伟大。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王禹偁介绍:🔈

王禹偁(九五四~一○○一),字元之,济州钜野(今山东巨野)人。太宗太平兴国八年(九八三)进士,授成武县主簿。雍熙元年(九八四),迁知长洲县。端拱元年(九八八)应中书试,擢直史馆。次年迁知制诰。淳化二年(九九一),爲徐铉辨诬,贬商州团练副使。五年,再知制诰。至道元年(九九五)兼翰林学士,坐谤讪罢知滁州,未几改扬州。真宗即位,复知制诰。咸平元年(九九八)预修《太祖实录》,直笔犯讳,降知黄州。四年移知蕲州,卒,年四十八。有《小畜集》三十卷、《小畜外集》二十卷(今残存卷六至卷十三等八卷)。《宋史》卷二九三有传。 王禹偁诗,前十一卷以《四部丛刊》影印瞿氏铁琴铜剑楼藏宋刊配吕无党钞本《小畜集》爲底本,校以... 查看更多>>

王禹偁的诗:

相关诗词:

送春谣 (sòng chūn yáo)

朝代:宋    作者: 释行海

今日鶑鶑燕燕愁,春风忽白少年头。
拍残十八胡笳拍,数片娇红逐水流。

平平○仄平平仄,○仄平平○仄仄。
平平仄仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平○,平平仄○平仄平。
仄平平仄仄平○,平平仄仄平平平。
平平仄平仄○仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○○仄平仄。
仄平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄仄平○平平仄,平平仄平平仄仄。

即事 其一 (jí shì qí yī)

朝代:宋    作者: 张鎡

池通幽涧碧如油,试水新鹅小拍浮。
行过板桥花片落,被风邀上采菱舟。

平平○仄平平仄,○仄平平○仄仄。
平平仄仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平○,平平仄○平仄平。
仄平平仄仄平○,平平仄仄平平平。
平平仄平仄○仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○○仄平仄。
仄平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄仄平○平平仄,平平仄平平仄仄。

四安道中所见 其八 (sì ān dào zhōng suǒ jiàn qí bā)

朝代:宋    作者: 牟巘

依约茅茨傍翠微,炊烟孤起半开扉。
早禾趁日连耞閙,老荚争风拍板飞。

平平○仄平平仄,○仄平平○仄仄。
平平仄仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平○,平平仄○平仄平。
仄平平仄仄平○,平平仄仄平平平。
平平仄平仄○仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○○仄平仄。
仄平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄仄平○平平仄,平平仄平平仄仄。

农谣 其一 (nóng yáo qí yī)

朝代:宋    作者: 方岳

春雨初晴水拍堤,村南村北鹁鸪啼。
含风宿麦青相接,刺水柔秧绿未齐。

平平○仄平平仄,○仄平平○仄仄。
平平仄仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平○,平平仄○平仄平。
仄平平仄仄平○,平平仄仄平平平。
平平仄平仄○仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○○仄平仄。
仄平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄仄平○平平仄,平平仄平平仄仄。

不须檀板与金樽 (bù xū tán bǎn yǔ jīn zūn)

朝代:宋    作者: 赵时韶

醒来拍手倚雕栏,啜茗哦诗子细看。
纵有浅斟低唱者,个中清意不相干。

平平○仄平平仄,○仄平平○仄仄。
平平仄仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平○,平平仄○平仄平。
仄平平仄仄平○,平平仄仄平平平。
平平仄平仄○仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○○仄平仄。
仄平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄仄平○平平仄,平平仄平平仄仄。

临卧 (lín wò)

朝代:宋    作者: 徐积

临卧更饮一盃酒,自唱仙谣拍双手。
春风欺醉入怀来,留下乱花香一斗。

平平○仄平平仄,○仄平平○仄仄。
平平仄仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平○,平平仄○平仄平。
仄平平仄仄平○,平平仄仄平平平。
平平仄平仄○仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○○仄平仄。
仄平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄仄平○平平仄,平平仄平平仄仄。

和白雪老禅二偈 其一 (hé bái xuě lǎo chán èr jì qí yī)

朝代:宋    作者: 郑清之

閲尽恒河水上波,声尘何似泡沤多。
还师拍板钳鎚後,更唱谁家别调歌。

平平○仄平平仄,○仄平平○仄仄。
平平仄仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平○,平平仄○平仄平。
仄平平仄仄平○,平平仄仄平平平。
平平仄平仄○仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○○仄平仄。
仄平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄仄平○平平仄,平平仄平平仄仄。

拈古十四首 其八 (niān gǔ shí sì shǒu qí bā)

朝代:宋    作者: 释法薰

毡拍板,无孔笛。
狭路相逢,五音六律。
流落丛林知几年,至今谁敢通消息。

平平○仄平平仄,○仄平平○仄仄。
平平仄仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平○,平平仄○平仄平。
仄平平仄仄平○,平平仄仄平平平。
平平仄平仄○仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○○仄平仄。
仄平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄仄平○平平仄,平平仄平平仄仄。

送印禅师赴雪窦二首 其一 (sòng yìn chán shī fù xuě dòu èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 周孚

拍板门槌且罢休,又将竿木向何州。
瘦藤去处君知否,袖有黄巢折剑头。

平平○仄平平仄,○仄平平○仄仄。
平平仄仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平○,平平仄○平仄平。
仄平平仄仄平○,平平仄仄平平平。
平平仄平仄○仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○○仄平仄。
仄平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄仄平○平平仄,平平仄平平仄仄。

颂古五十五首 其四七 (sòng gǔ wǔ shí wǔ shǒu qí sì qī)

朝代:宋    作者: 释绍昙

拍板门槌伎俩穷,人前偏要辱宗风。
馿鸣狗吠成狼籍,瞒得梁王屈宝公。

平平○仄平平仄,○仄平平○仄仄。
平平仄仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平○,平平仄○平仄平。
仄平平仄仄平○,平平仄仄平平平。
平平仄平仄○仄,仄仄仄平平仄仄。
仄平仄,平平仄仄仄平仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○○仄平仄。
仄平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,平仄平平平仄平。
仄仄平○平平仄,平平仄平平仄仄。