nán liáng xíng
南梁行 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李德裕 (lǐ dé yù)

江南郁郁春草长,悠悠汉水浮清光。
杂英飞尽空和景,绿杨阴重官舍静。
此时醉客纵横书,公言可荐承明庐。
青天诏下宠光至,颁籍金闺徵石渠。
重归山路烟岚隔,巫山未深晚花折。
涧底红光夺目燃,摇风有毒愁行客。
杜鹃啼咽花亦殷,声悲绝艳连空山。
斜阳瞥映浅深树,云雨翻迷崖谷间。
山鸡锦质矜毛羽,透竹穿萝命俦侣。
乔木幽谷上下同,雄雌不异飞栖处。
望秦峰迥过商颜,浪叠云堆万簇山。
行尽杳冥青嶂外,九重钟漏紫云间。
元和列侍明光殿,谏草初焚市朝变。
北阙趋臣半隟尘,南梁笑客皆飞霰。
追思感叹却昏迷,霜鬓愁吟到晓鸡。
故园岁深开断简,秋堂月晓掩遗袿。
呜呜晓角霞辉粲,抚劒当楹一长叹。
刍狗无由学圣贤,空持感激终昏旦。

平平仄仄平仄○,平平仄仄平平平。
仄平平仄○○仄,仄平平○平仄仄。
仄平仄仄仄○平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
○平平仄平平仄,平平仄○仄平○。
仄仄平平仄仄平,○平仄仄平○仄。
仄平平仄平仄○,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄○仄,平仄平平平仄○。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
平仄平仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄平平仄○平平,○仄平平仄仄平。
○仄仄平平仄仄,仄○平仄仄平○。
平○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄?平,平平仄仄平平仄。
平○仄○仄平平,平仄平○仄仄平。
仄平仄○平仄仄,平平仄仄仄○平。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄○○。
平仄平平仄仄平,○平仄仄平平仄。

jiāng nán yù yù chūn cǎo cháng , yōu yōu hàn shuǐ fú qīng guāng 。
zá yīng fēi jìn kōng hé jǐng , lǜ yáng yīn chóng guān shè jìng 。
cǐ shí zuì kè zòng héng shū , gōng yán kě jiàn chéng míng lú 。
qīng tiān zhào xià chǒng guāng zhì , bān jí jīn guī zhǐ shí qú 。
chóng guī shān lù yān lán gé , wū shān wèi shēn wǎn huā zhé 。
jiàn dǐ hóng guāng duó mù rán , yáo fēng yǒu dú chóu xíng kè 。
dù juān tí yàn huā yì yīn , shēng bēi jué yàn lián kōng shān 。
xié yáng piē yìng qiǎn shēn shù , yún yǔ fān mí yá gǔ jiān 。
shān jī jǐn zhì jīn máo yǔ , tòu zhú chuān luó mìng chóu lǚ 。
qiáo mù yōu gǔ shàng xià tóng , xióng cí bù yì fēi qī chù 。
wàng qín fēng jiǒng guò shāng yán , làng dié yún duī wàn cù shān 。
xíng jìn yǎo míng qīng zhàng wài , jiǔ chóng zhōng lòu zǐ yún jiān 。
yuán hé liè shì míng guāng diàn , jiàn cǎo chū fén shì cháo biàn 。
běi quē qū chén bàn xì chén , nán liáng xiào kè jiē fēi xiàn 。
zhuī sī gǎn tàn què hūn mí , shuāng bìn chóu yín dào xiǎo jī 。
gù yuán suì shēn kāi duàn jiǎn , qiū táng yuè xiǎo yǎn yí guī 。
wū wū xiǎo jiǎo xiá huī càn , fǔ jiàn dāng yíng yī cháng tàn 。
chú gǒu wú yóu xué shèng xián , kōng chí gǎn jī zhōng hūn dàn 。

南梁行

—— 李德裕

江南鬱鬱春草長,悠悠漢水浮清光。
雜英飛盡空和景,綠楊陰重官舍靜。
此時醉客縱橫書,公言可薦承明廬。
青天詔下寵光至,頒籍金閨徵石渠。
重歸山路煙嵐隔,巫山未深晚花折。
澗底紅光奪目燃,搖風有毒愁行客。
杜鵑啼咽花亦殷,聲悲絕豔連空山。
斜陽瞥映淺深樹,雲雨翻迷崖谷間。
山雞錦質矜毛羽,透竹穿蘿命儔侶。
喬木幽谷上下同,雄雌不異飛棲處。
望秦峰迥過商顏,浪疊雲堆萬簇山。
行盡杳冥青嶂外,九重鐘漏紫雲間。
元和列侍明光殿,諫草初焚市朝變。
北闕趨臣半隟塵,南梁笑客皆飛霰。
追思感歎却昏迷,霜鬢愁吟到曉雞。
故園歲深開斷簡,秋堂月曉掩遺袿。
嗚嗚曉角霞輝粲,撫劒當楹一長歎。
芻狗無由學聖賢,空持感激終昏旦。

平平仄仄平仄○,平平仄仄平平平。
仄平平仄○○仄,仄平平○平仄仄。
仄平仄仄仄○平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
○平平仄平平仄,平平仄○仄平○。
仄仄平平仄仄平,○平仄仄平○仄。
仄平平仄平仄○,平平仄仄平○平。
平平仄仄仄○仄,平仄平平平仄○。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
平仄平仄仄仄平,平平仄仄平平仄。
仄平平仄○平平,○仄平平仄仄平。
○仄仄平平仄仄,仄○平仄仄平○。
平○仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄?平,平平仄仄平平仄。
平○仄○仄平平,平仄平○仄仄平。
仄平仄○平仄仄,平平仄仄仄○平。
平平仄仄平平仄,仄仄○平仄○○。
平仄平平仄仄平,○平仄仄平平仄。

jiāng nán yù yù chūn cǎo cháng , yōu yōu hàn shuǐ fú qīng guāng 。
zá yīng fēi jìn kōng hé jǐng , lǜ yáng yīn chóng guān shè jìng 。
cǐ shí zuì kè zòng héng shū , gōng yán kě jiàn chéng míng lú 。
qīng tiān zhào xià chǒng guāng zhì , bān jí jīn guī zhǐ shí qú 。
chóng guī shān lù yān lán gé , wū shān wèi shēn wǎn huā zhé 。
jiàn dǐ hóng guāng duó mù rán , yáo fēng yǒu dú chóu xíng kè 。
dù juān tí yàn huā yì yīn , shēng bēi jué yàn lián kōng shān 。
xié yáng piē yìng qiǎn shēn shù , yún yǔ fān mí yá gǔ jiān 。
shān jī jǐn zhì jīn máo yǔ , tòu zhú chuān luó mìng chóu lǚ 。
qiáo mù yōu gǔ shàng xià tóng , xióng cí bù yì fēi qī chù 。
wàng qín fēng jiǒng guò shāng yán , làng dié yún duī wàn cù shān 。
xíng jìn yǎo míng qīng zhàng wài , jiǔ chóng zhōng lòu zǐ yún jiān 。
yuán hé liè shì míng guāng diàn , jiàn cǎo chū fén shì cháo biàn 。
běi quē qū chén bàn xì chén , nán liáng xiào kè jiē fēi xiàn 。
zhuī sī gǎn tàn què hūn mí , shuāng bìn chóu yín dào xiǎo jī 。
gù yuán suì shēn kāi duàn jiǎn , qiū táng yuè xiǎo yǎn yí guī 。
wū wū xiǎo jiǎo xiá huī càn , fǔ jiàn dāng yíng yī cháng tàn 。
chú gǒu wú yóu xué shèng xián , kōng chí gǎn jī zhōng hūn dàn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
江南郁郁,春草茂盛;悠悠汉水上,泛起清光。
各种花草飘落空中,绿杨树荫重重,官舍静谧。
此时有醉酒的客人随意畅谈,他的言论可被推荐给朝廷。
蓝天下降下宠光至,颁布金闺命令挖石渠。
重回山路,烟雾缭绕,巫山尚未深入,夜晚花朵凋零。
山涧底部的红光耀眼燃烧,吹来的风有毒,使旅行者感到愁苦。
杜鹃鸟啼叫,花朵亦红艳,声音悲伤,绝美的景色延绵空山。
斜阳映照着浅深不一的树木,云雨翻涌迷失在峡谷之间。
山鸡羽毛锦绣,自豪地穿梭于竹林之间,命运使它们相依为伴。
高大的树木和幽深的谷地,雄鸟与雌鸟并无二致地飞舞栖息。
眺望秦岭,远超过商颜山,波涛翻滚,云层万重叠嶂。
行至辽阔空旷的青山之外,九重宫阙的钟声透过紫云之间。
元和年间列侍明光殿,贤臣的谏言初次焚烧起市朝的变动。
北方的阁阙里,趋走的臣子半身尘土,南方梁国,笑容满面的客人像雪花一般飞舞。
回忆思念使人陷入困惑,秋天堂中月光照耀,掩盖了遗留的衣裳。
呜呜,黎明的号角,霞光闪烁,抚摸着剑柄,我发出了长长的叹息。
像一只吃草的狗无法学习圣贤,我空持着感激之情,终至黄昏和黎明。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 1 首名为《南梁行》的诗:

本文作者李德裕介绍:🔈

李德裕,字文饶,赵郡人,宰相吉甫子也。以荫补校书郎,拜监察御史。穆宗即位,擢翰林学士,再进中书舍人。未几,授御史中丞。牛僧孺、李宗闵追怨吉甫,出德裕爲浙江观察使。太和三年,召拜兵部侍郎,宗闵秉政,复出爲郑滑节度使。踰年,徙劒南西川,以兵部尚书召。俄拜中书门下平章事,封赞皇县伯。宗闵罢,代爲中书侍郎、集贤殿大学士。郑注、李训怨之,乃召宗闵,拜德裕爲兴元节度使。入见帝,自陈愿留阙下,复拜兵部尚书。爲王璠、李汉所谮,贬太子宾客,分司东都,再贬袁州刺史,未几徙滁州。开成初,起爲浙西观察使,迁淮南节度使。武宗立,召爲门下侍郎,同中书门下平章事,拜太尉,封卫国公。当国凡六年,威名独重於时。宣宗即位,罢爲荆... 查看更多>>

李德裕的诗:

相关诗词: