má gū shān yī shǒu zèng chén zhòng fù xián liáng jiān tài bǎi xiān shēng
麻姑山一首赠陈仲父贤良兼泰伯先生 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 黄通 (huáng tōng)

麻姑山直斗牛角,形胜拥断东南隅。
五百年来畜英气,特为吾宋生真儒。
李姓觏名泰伯字,风骨古秀飘髯须。
其人於世少似者,无乃稷契荀孟徒。
自伤出处苦奇剥,不得寸禄遮妻孥。
归来筑室郡北郭,反关唯作文字娱。
先生之门足高第,中间仲父有辈无。
曾继先生列科举,简编满载三十车。
先生不遇子亦退,高文懿行夸江湖。
麻源谷口田数顷,岁计取足无赢余。
生涯俯就隠意决,便弃城邑庐郊墟。
上有慈亲享甘旨,下有子弟森庭除。
平生胸臆渺溟渤,惟学虞卿穷着书。
平生志气薄云汉,惟学子陵闲钓鱼。
每当春秋社时候,万象潇洒神仙居。
岩花野卉照几席,溪风谷霭清襟裾。
先生乘兴或还往,杀鸡炊黍开尊壶。
共评古今正经史,不知口角清涎濡。
名教果有如是乐,彦辅之言诚岂诬。
莲社竹谿诧高逸,究竟未免归狂愚。
争如仲父与泰伯,相乐以道情愉愉。
文酒逢迎二十载,一日不见已为疏。
松门大开俗不到,水云轩槛空清虚。
仰爱二友嗟不与,欲别仙墅犹踟蹰。

平平平仄仄平仄,平○仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄仄仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平平仄平仄,○○仄仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平平仄仄平仄○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平○仄平。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○○仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○仄平○平仄,仄平仄仄平平平。
平○仄仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平○仄仄仄,仄仄仄仄仄平○。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄○平平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄○平平。

má gū shān zhí dòu niú jiǎo , xíng shèng yōng duàn dōng nán yú 。
wǔ bǎi nián lái chù yīng qì , tè wèi wú sòng shēng zhēn rú 。
lǐ xìng gòu míng tài bǎi zì , fēng gǔ gǔ xiù piāo rán xū 。
qí rén wū shì shǎo sì zhě , wú nǎi jì qì xún mèng tú 。
zì shāng chū chù kǔ qí bāo , bù dé cùn lù zhē qī nú 。
guī lái zhù shì jùn běi guō , fǎn guān wéi zuò wén zì yú 。
xiān shēng zhī mén zú gāo dì , zhōng jiān zhòng fù yǒu bèi wú 。
céng jì xiān shēng liè kē jǔ , jiǎn biān mǎn zài sān shí chē 。
xiān shēng bù yù zǐ yì tuì , gāo wén yì xíng kuā jiāng hú 。
má yuán gǔ kǒu tián shù qǐng , suì jì qǔ zú wú yíng yú 。
shēng yá fǔ jiù yǐn yì jué , biàn qì chéng yì lú jiāo xū 。
shàng yǒu cí qīn xiǎng gān zhǐ , xià yǒu zǐ dì sēn tíng chú 。
píng shēng xiōng yì miǎo míng bó , wéi xué yú qīng qióng zhe shū 。
píng shēng zhì qì báo yún hàn , wéi xué zǐ líng xián diào yú 。
měi dāng chūn qiū shè shí hòu , wàn xiàng xiāo sǎ shén xiān jū 。
yán huā yě huì zhào jǐ xí , xī fēng gǔ ǎi qīng jīn jū 。
xiān shēng chéng xìng huò huán wǎng , shā jī chuī shǔ kāi zūn hú 。
gòng píng gǔ jīn zhèng jīng shǐ , bù zhī kǒu jué qīng xián rú 。
míng jiào guǒ yǒu rú shì lè , yàn fǔ zhī yán chéng qǐ wū 。
lián shè zhú xī chà gāo yì , jiū jìng wèi miǎn guī kuáng yú 。
zhēng rú zhòng fù yǔ tài bǎi , xiāng lè yǐ dào qíng yú yú 。
wén jiǔ féng yíng èr shí zǎi , yī rì bù jiàn yǐ wèi shū 。
sōng mén dà kāi sú bù dào , shuǐ yún xuān kǎn kōng qīng xū 。
yǎng ài èr yǒu jiē bù yǔ , yù bié xiān shù yóu chí chú 。

麻姑山一首贈陳仲父賢良兼泰伯先生

—— 黄通

麻姑山直斗牛角,形勝擁斷東南隅。
五百年來畜英氣,特爲吾宋生真儒。
李姓覯名泰伯字,風骨古秀飄髯鬚。
其人於世少似者,無乃稷契荀孟徒。
自傷出處苦奇剝,不得寸祿遮妻孥。
歸來築室郡北郭,反關唯作文字娛。
先生之門足高第,中間仲父有輩無。
曾繼先生列科舉,簡編滿載三十車。
先生不遇子亦退,高文懿行夸江湖。
麻源谷口田數頃,歲計取足無贏餘。
生涯俯就隠意决,便棄城邑廬郊墟。
上有慈親享甘旨,下有子弟森庭除。
平生胸臆渺溟渤,惟學虞卿窮著書。
平生志氣薄雲漢,惟學子陵閒釣魚。
每當春秋社時候,萬象瀟洒神仙居。
巖花野卉照几席,溪風谷靄清襟裾。
先生乘興或還往,殺雞炊黍開尊壺。
共評古今正經史,不知口角清涎濡。
名教果有如是樂,彥輔之言誠豈誣。
蓮社竹谿詫高逸,究竟未免歸狂愚。
爭如仲父與泰伯,相樂以道情愉愉。
文酒逢迎二十載,一日不見已爲疏。
松門大開俗不到,水雲軒檻空清虛。
仰愛二友嗟不與,欲別仙墅猶踟躕。

平平平仄仄平仄,平○仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄仄仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平平仄平仄,○○仄仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平平仄仄平仄○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平○仄平。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○○仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○仄平○平仄,仄平仄仄平平平。
平○仄仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平○仄仄仄,仄仄仄仄仄平○。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄○平平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄○平平。

má gū shān zhí dòu niú jiǎo , xíng shèng yōng duàn dōng nán yú 。
wǔ bǎi nián lái chù yīng qì , tè wèi wú sòng shēng zhēn rú 。
lǐ xìng gòu míng tài bǎi zì , fēng gǔ gǔ xiù piāo rán xū 。
qí rén wū shì shǎo sì zhě , wú nǎi jì qì xún mèng tú 。
zì shāng chū chù kǔ qí bāo , bù dé cùn lù zhē qī nú 。
guī lái zhù shì jùn běi guō , fǎn guān wéi zuò wén zì yú 。
xiān shēng zhī mén zú gāo dì , zhōng jiān zhòng fù yǒu bèi wú 。
céng jì xiān shēng liè kē jǔ , jiǎn biān mǎn zài sān shí chē 。
xiān shēng bù yù zǐ yì tuì , gāo wén yì xíng kuā jiāng hú 。
má yuán gǔ kǒu tián shù qǐng , suì jì qǔ zú wú yíng yú 。
shēng yá fǔ jiù yǐn yì jué , biàn qì chéng yì lú jiāo xū 。
shàng yǒu cí qīn xiǎng gān zhǐ , xià yǒu zǐ dì sēn tíng chú 。
píng shēng xiōng yì miǎo míng bó , wéi xué yú qīng qióng zhe shū 。
píng shēng zhì qì báo yún hàn , wéi xué zǐ líng xián diào yú 。
měi dāng chūn qiū shè shí hòu , wàn xiàng xiāo sǎ shén xiān jū 。
yán huā yě huì zhào jǐ xí , xī fēng gǔ ǎi qīng jīn jū 。
xiān shēng chéng xìng huò huán wǎng , shā jī chuī shǔ kāi zūn hú 。
gòng píng gǔ jīn zhèng jīng shǐ , bù zhī kǒu jué qīng xián rú 。
míng jiào guǒ yǒu rú shì lè , yàn fǔ zhī yán chéng qǐ wū 。
lián shè zhú xī chà gāo yì , jiū jìng wèi miǎn guī kuáng yú 。
zhēng rú zhòng fù yǔ tài bǎi , xiāng lè yǐ dào qíng yú yú 。
wén jiǔ féng yíng èr shí zǎi , yī rì bù jiàn yǐ wèi shū 。
sōng mén dà kāi sú bù dào , shuǐ yún xuān kǎn kōng qīng xū 。
yǎng ài èr yǒu jiē bù yǔ , yù bié xiān shù yóu chí chú 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
麻姑山屹立,像是直斗起了牛角,形状胜美,守护着东南的角落。这里五百年来培养着英气,特意孕育了我们宋朝的真正儒者。

李姓的人,名叫泰伯,风采气度古雅,髯须飘逸。他在年轻时已经和稷契、荀孟等众多学者一样出类拔萃。

可惜他命运多舛,没有得到应有的赏识,没有得到丝毫的封赏,也无法养活妻儿。于是他只好归来,在郡北郭筑起房屋,只有回关的时候,才用文字自娱自乐。

这位先生学问高超,考试得过高级科举,但仲父等人也都没有这样的荣耀。他曾经编辑过满载三十车的简册,但因时运不济,没有遇到知音,最终退隐江湖,以高尚的品德和文行风范在世间流传。

他生活在麻源谷口,有几顷田地,每年收入足够,没有多余的盈余。他以俭朴的生活态度追求隐逸之志,毅然弃置城邑,住在郊野的村庄。

在他的上方,享受着慈亲的慰劳和美食;在他的下方,有子弟围绕,庭院热闹,充满了家的温馨。

他的胸怀广阔,志向宏大,像汉水一样浩淼辽远,他只学习虞卿的穷途之书。他的志气像云天一样薄弱,只向子陵那样悠闲地钓鱼。

每逢春秋的社会大典时,他就去神仙的居所,自然潇洒自在,好像是与万物一起共舞。

岩石上开着花朵,荒野中有着野草,映照着几席席的绿意,溪水的清风谷中的霭气,拂在他的衣襟袍裾上。

他有时心情高涨,就会到外面去,杀只鸡、煮些黍米,开启美酒,一起评价古今的经史之作,只是不知道谁口角里的清涎濡湿了他的衣襟。

名教果然有这样的快乐,他的言谈举止实在是不愧是彦辅的贤者。莲花社会,竹谿之地,对他来说显得特别高逸,不过归根结底,还是逃不开一些疯狂愚昧的念头。

岂能与仲父、泰伯相比,他们相互以道义相互取乐,相当快乐愉悦啊。

二十载文酒共逢迎,一日不见就觉得疏离了。他的门户大开,可俗人却不肯前来,水云轩的栏杆却是空空荡荡清幽虚无。

他对这两位朋友深深地怀念,可惜不能与他们相聚,即便想要别离仙墅也心犹踟蹰不忍。



总结:

这篇文章讲述了一个叫泰伯的学者,他虽有着卓越的学识和品行,但在现实生活中却遭受了不公与逆境。最终他选择了隐逸山林,过着清贫而自在的生活。他向往仲父和泰伯那样的乐趣,回忆着与两位朋友一起共度的美好时光。然而,他的心中也留有一丝忧愁,无法与二友再度相聚。这篇文章展现了古代学者隐逸山林的生活状态,以及对友谊的珍重和无尽思念。

赏析:此诗为黄通所作,以描绘麻姑山景色及赠陈仲父泰伯先生为主题。诗中以壮丽的自然景色展示麻姑山的奇特地貌,突出了陈泰伯先生的高尚品德和不凡学识,同时表达了对先生及其友人仲父的深深怀念和敬仰之情。
诗人以麻姑山壮丽景色开篇,形容其雄伟壮丽,寓意先生仁德英气之高尚。接着叙述陈泰伯先生的品质和学识,以及他对社会的忠诚与奉献,突显其为真儒的特质。随后介绍陈泰伯先生在世情遭遇的不幸遭遇,但他仍以高尚的品质面对逆境,彰显坚定的人生态度。
继而描述陈泰伯先生的学识和成就,突显他在文学、科举等方面的杰出表现。接着以自然景色为背景,形象描绘陈泰伯先生以及他的友人与自然的交融,表现了他们志趣相投,豁达洒脱的生活态度。最后表达了对陈泰伯先生和仲父的思念之情,以及诗人对友人的真诚友爱。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者黄通介绍:🔈

黄通,字介夫,邵武(今属福建)人。仁宗嘉佑二年(一○五七)进士。除大理寺丞。事见《邵阳扶雅诗集》卷一。今录诗六首。 查看更多>>

黄通的诗:

相关诗词:

麻姑 其二 (má gū qí èr)

朝代:宋    作者: 徐积

不道风尘良苦辛,却停仙仗醉红尘。
青鸾一去无消息,只被麻姑误杀人。

平平平仄仄平仄,平○仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄仄仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平平仄平仄,○○仄仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平平仄仄平仄○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平○仄平。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○○仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○仄平○平仄,仄平仄仄平平平。
平○仄仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平○仄仄仄,仄仄仄仄仄平○。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄○平平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄○平平。

赠旴江谢正之 (zèng xū jiāng xiè zhèng zhī)

朝代:宋    作者: 杨万里

旴江天上银河冰,麻姑人间白玉京。
不生金珠不生玉,只生命代千人英。
前有泰伯後子固,後无来者前无古。
九州四海何同年,浓墨大字荐惠连。
君家春草池塘句,只今又见君着语。
袖中绣出诗一编,清新不减春草篇。
愿君努力古人事,再光麻姑与旴水。

平平平仄仄平仄,平○仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄仄仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平平仄平仄,○○仄仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平平仄仄平仄○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平○仄平。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○○仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○仄平○平仄,仄平仄仄平平平。
平○仄仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平○仄仄仄,仄仄仄仄仄平○。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄○平平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄○平平。

赠孙先生 (zèng sūn xiān shēng)

朝代:宋    作者: 石介

世无伯乐不识马,眼看骐骥如驽骀。
先生今年四十四,才似皋夔胡为哉。
泰山山下水照石,溪声濊濊白云堆。
我居其间构茅屋,先生先生归去来。

平平平仄仄平仄,平○仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄仄仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平平仄平仄,○○仄仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平平仄仄平仄○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平○仄平。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○○仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○仄平○平仄,仄平仄仄平平平。
平○仄仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平○仄仄仄,仄仄仄仄仄平○。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄○平平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄○平平。

赠抱麻刘舍人 (zèng bào má liú shè rén)

朝代:唐    作者: 贯休

郡政今良吏,门风古缙绅。
万年唐社稷,一个哭麻人。
愤烈身先死,敷敭气益贞。
天乎资大宝,泰矣见忠臣。
得罪锺多故,投荒岂是迍。
玉寒方重涩,松古更青皴。

平平平仄仄平仄,平○仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄仄仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平平仄平仄,○○仄仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平平仄仄平仄○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平○仄平。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○○仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○仄平○平仄,仄平仄仄平平平。
平○仄仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平○仄仄仄,仄仄仄仄仄平○。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄○平平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄○平平。

麻姑岩 (má gū yán)

朝代:宋    作者: 叶发

怪石倚空碧,传有神仙迹。
元放古来游,孝先旧曾历。
山前无断碑,往事杳难觅。
麻姑去不来,青鸟无消息。

平平平仄仄平仄,平○仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄仄仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平平仄平仄,○○仄仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平平仄仄平仄○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平○仄平。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○○仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○仄平○平仄,仄平仄仄平平平。
平○仄仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平○仄仄仄,仄仄仄仄仄平○。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄○平平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄○平平。

过麻姑山 (guò má gū shān)

朝代:宋    作者: 王十朋

出郭群山四望无,故将诗句祷麻姑。
忽然云破山开面,天色如春有鸟呼。

平平平仄仄平仄,平○仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄仄仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平平仄平仄,○○仄仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平平仄仄平仄○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平○仄平。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○○仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○仄平○平仄,仄平仄仄平平平。
平○仄仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平○仄仄仄,仄仄仄仄仄平○。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄○平平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄○平平。

嘲庐山道士 (cháo lú shān dào shì)

朝代:唐    作者: 陈沆

啖肉先生欲上昇,黄云踏破紫云崩。
龙腰鹤背无多力,传与麻姑借大鹏。

平平平仄仄平仄,平○仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄仄仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平平仄平仄,○○仄仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平平仄仄平仄○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平○仄平。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○○仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○仄平○平仄,仄平仄仄平平平。
平○仄仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平○仄仄仄,仄仄仄仄仄平○。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄○平平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄○平平。

动物

泰伯 (tài bǎi)

朝代:宋    作者: 林同

为怜季有子,逆探父传贤。
断发文身事,诬哉司马迁。

平平平仄仄平仄,平○仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄仄仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平平仄平仄,○○仄仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平平仄仄平仄○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平○仄平。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○○仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○仄平○平仄,仄平仄仄平平平。
平○仄仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平○仄仄仄,仄仄仄仄仄平○。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄○平平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄○平平。

再赠陈高眼二首 其一 (zài zèng chén gāo yǎn èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 姚勉

高眼先生本姓陈,閲人多矣妙通神。
地炉传得麻衣法,恐是希夷身後身。

平平平仄仄平仄,平○仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄仄仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平平仄平仄,○○仄仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平平仄仄平仄○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平○仄平。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○○仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○仄平○平仄,仄平仄仄平平平。
平○仄仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平○仄仄仄,仄仄仄仄仄平○。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄○平平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄○平平。

陈孟参陈明子同游麻姑山 (chén mèng cān chén míng zǐ tóng yóu má gū shān)

朝代:宋    作者: 戴复古

麻姑坛上共登临,野客悠然起道心。
丹井汲泉深百尺,星杉耸壑到千寻。
青莲花白僊踪远,乌桕叶红秋意深。
何用金盘擘麟脯,山肴浊酒可同斟。

平平平仄仄平仄,平○仄仄平平平。
仄仄平平仄平仄,仄平平仄平平平。
仄仄仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平平仄平仄,○○仄仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄○平平平。
平平仄仄平仄○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平○○。
平平平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平○仄平。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。
平平○○仄平仄,仄平平仄平平平。
仄○仄平○平仄,仄平仄仄平平平。
平○仄仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄仄仄仄,○仄仄仄平平平。
平仄平○仄仄仄,仄仄仄仄仄平○。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄○平平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄○平平。