lóng yè yín
龙夜吟 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李贺 (lǐ hè)

鬈发胡儿眼睛绿,高楼夜静吹横竹。
一声似向天上来,月下美人望乡哭。
直排七点星藏指,暗合清风调宫徵。
蜀道秋深云满林,湘江半夜龙惊起。
玉堂美人边塞情,碧窗皓月愁中听。
寒碪能捣百尺练,粉泪凝珠滴红线。
胡儿莫作陇头吟,隔窗暗结愁人心。

平仄平平仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平○平平。
仄仄平○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平平。

quán fā hú ér yǎn jīng lǜ , gāo lóu yè jìng chuī héng zhú 。
yī shēng sì xiàng tiān shàng lái , yuè xià měi rén wàng xiāng kū 。
zhí pái qī diǎn xīng cáng zhǐ , àn hé qīng fēng tiáo gōng zhǐ 。
shǔ dào qiū shēn yún mǎn lín , xiāng jiāng bàn yè lóng jīng qǐ 。
yù táng měi rén biān sài qíng , bì chuāng hào yuè chóu zhōng tīng 。
hán zhēn néng dǎo bǎi chǐ liàn , fěn lèi níng zhū dī hóng xiàn 。
hú ér mò zuò lǒng tóu yín , gé chuāng àn jié chóu rén xīn 。

动物

龍夜吟

—— 李賀

鬈髮胡兒眼睛綠,高樓夜靜吹橫竹。
一聲似向天上來,月下美人望鄉哭。
直排七點星藏指,暗合清風調宮徵。
蜀道秋深雲滿林,湘江半夜龍驚起。
玉堂美人邊塞情,碧窗皓月愁中聽。
寒碪能擣百尺練,粉淚凝珠滴紅線。
胡兒莫作隴頭吟,隔窗暗結愁人心。

平仄平平仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平○平平。
仄仄平○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平平。

quán fā hú ér yǎn jīng lǜ , gāo lóu yè jìng chuī héng zhú 。
yī shēng sì xiàng tiān shàng lái , yuè xià měi rén wàng xiāng kū 。
zhí pái qī diǎn xīng cáng zhǐ , àn hé qīng fēng tiáo gōng zhǐ 。
shǔ dào qiū shēn yún mǎn lín , xiāng jiāng bàn yè lóng jīng qǐ 。
yù táng měi rén biān sài qíng , bì chuāng hào yuè chóu zhōng tīng 。
hán zhēn néng dǎo bǎi chǐ liàn , fěn lèi níng zhū dī hóng xiàn 。
hú ér mò zuò lǒng tóu yín , gé chuāng àn jié chóu rén xīn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
鬈发的胡人,眼睛绿得发亮,高楼上夜晚静谧,吹拂着横竹。一声似乎从天空中传来,月下的美人凝望着故乡哭泣。

星星直排七点,隐匿在指间,暗中契合着清风的曲调,奏响宫徵之音。蜀道秋深,云彩充盈于林间,湘江半夜里龙惊醒。

在玉堂之内,美丽的女子怀着边塞之情,倾听着碧窗外皓月的忧愁。寒碪可以捣碎百尺练,粉妆的泪水凝结成珍珠,滴下红线。

胡人啊,不要在陇头吟唱,透过窗户,默默地牵动着忧伤的人心。




总结:

这首诗以描述风景、抒发思乡之情为主线,通过对自然景观和情感的描绘,表达了人们在异乡的思念之情以及内心的苦闷和忧伤。诗中采用了典型的古诗表达方式,运用意象和对比手法,巧妙地展现了古代人们对故土的眷恋和在异地生活中的孤独感受。整体氛围凄美而深沉。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李贺介绍:🔈

李贺,字长吉,系出郑王後。七岁能辞章,韩愈、皇甫湜始闻未信,过其家,使贺赋诗,援笔輙就,自目曰《高轩过》,二人大惊,自是有名。贺每旦日出,骑弱马,从小奚奴,背古锦囊,遇所得,书投囊中,及暮归,足成之,率爲常。以父名晋肃,不肯举进士。诗尚奇诡,绝去畦径,当时无能效者。乐府数十篇,云韶诸工皆合之弦管,仕爲协律郎,卒年二十七。诗四卷,外集一卷,今编诗五卷。 查看更多>>

李贺的诗:

相关诗词:

夜吟 (yè yín)

朝代:宋    作者: 吴龙翰

小院沈沈夜欲阑,东风吹月上阑干。
手撼梅花露研墨,醉将吟笔蘸清寒。

平仄平平仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平○平平。
仄仄平○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平平。

动物

枕上吟 (zhěn shàng yín)

朝代:唐    作者: 贾岛

夜长忆白日,枕上吟千诗。
何当苦寒气,忽被东风吹。
冰开鱼龙别,天波殊路岐。

平仄平平仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平○平平。
仄仄平○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平平。

动物

夜坐吟 (yè zuò yín)

朝代:宋    作者: 林一龙

山寒雨点半成雪,石冷泉流旋作冰。
坐至夜分眠不得,荧然欲灭案头灯。

平仄平平仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平○平平。
仄仄平○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平平。

动物

墨君十咏 夜风 (mò jūn shí yǒng yè fēng)

朝代:宋    作者: 王銍

倚竹佳人生暮愁,那知情伴夜蝉幽。
一山风月龙吟罢,声入江云嫋嫋秋。

平仄平平仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平○平平。
仄仄平○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平平。

动物

夜吟 (yè yín)

朝代:唐    作者: 李咸用

白兔轮当午,儒家业敢慵。
竹轩吟未已,锦帐梦应重。
落笔思成虎,悬梭待化龙。
景清神自爽,风逓远楼钟。

平仄平平仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平○平平。
仄仄平○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平平。

动物 动物

秋夜吟 (qiū yè yín)

朝代:唐    作者: 尚颜

梧桐雨畔夜愁吟,抖擞衣裾藓色侵。
枉道一生无系着,湘南山水别人寻。

平仄平平仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平○平平。
仄仄平○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平平。

题龙吟寺 (tí lóng yín sì)

朝代:宋    作者: 叶秀发

晓色明征辔,疎钟忽断林。
谭经惊虎伏,说法引龙吟。
竹影残镫暗,苔痕落叶深。
客怀无处适,欹枕听霜砧。

平仄平平仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平○平平。
仄仄平○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平平。

动物

题画龙首 (tí huà lóng shǒu)

朝代:宋    作者: 方回

挂龙西作但见尾,舜服龙章临斧扆。
昌黎石鼎囷蠢吟,此诗真可泣神鬼。
得非永嘉陈画龙,此纸钱塘叶兰翁。

平仄平平仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平○平平。
仄仄平○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平平。

动物

还赵靖轩吟卷 (huán zhào jìng xuān yín juàn)

朝代:宋    作者: 胡仲参

借得君诗在案头,篝灯夜夜看银鈎。
苦吟暗数秋更尽,何处笛声人倚楼。

平仄平平仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平○平平。
仄仄平○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平平。

有时吟 (yǒu shí yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

龙不冬跃,萤能夜飞。
小人君子,而皆有时。

平仄平平仄○仄,平平仄仄○○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄平○仄,仄仄平平○平平。
仄仄平○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄平平仄平,仄平仄仄平○○。
平平平仄仄仄仄,仄仄○平仄平仄。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄平平平。

动物