jūn míng chū liú tí wú jiāng shī cì yùn
君明出留题吴江诗次韵 🔈
包山水脉通西垠,森然林屋开东晨。
飞仙下视三万顷,岂异滴水陶家轮。
时时余浸被吴楚,赤子
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○仄仄仄○平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
包含山脉水脉的通向西边的高地,茂密的树林和房屋在东方的早晨中展现。
仙人飞行俯瞰着广阔的三万顷土地,岂能与滴水之珠相比?
时常受到吴楚两国的润泽,如同纯真的婴儿。
总结:这段古文描绘了山脉水脉通向西方高地,东方有茂密的树林和房屋。接着描述了仙人飞行俯瞰着广阔的土地,认为它不亚于滴水之珠的贵重。最后,用“时时余浸被吴楚,赤子”来形容受到吴楚两国的润泽,表现出一种柔和纯净的状态。
赏析:
这首诗以壮阔的自然景色描绘了包山之美,表达了作者的豪情和对自然的向往。诗人以雄浑奔放的笔墨描绘包山,将山脉通向西方的壮丽景色与东边日出的清晨相呼应。以“飞仙下视三万顷”展现了自然景观之壮丽,将大自然与仙境相联系,增添神秘感。接着以“岂异滴水陶家轮”表现出山水的奇妙与非凡,与古代传说陶渊明隐居的山水景色相比,自然之美不相上下。结尾以“时时余浸被吴楚,赤子”表现了作者对古代吴楚历史的沉思,彰显了对故土的情感与对自然的热爱。
程俱的诗:
-
杂兴十首 其一
一日复一日,百年如此耳。那将千百计,...
-
杂兴十首 其二
误点成駮牛,妙技有余赏。作意画蛇足,...
-
杂兴十首 其三
中夜忽自省,昔我今是非。音声故如昨,...
-
杂兴十首 其四
濯濯檐下溜,刁刁树间鸣。虫号百鸟閙,...
-
杂兴十首 其五
胡葵向晨照,日引一尺长。松栽四五年,...
-
杂兴十首 其六
春鸠一何拙,社燕一何巧。天阴逐其妇,...
-
杂兴十首 其七
穇穇新藁秸,补此茅屋漏。问云力田人,...
-
杂兴十首 其八
昔年过吴江,恋恋不能去。临江尘思尽,...
-
杂兴十首 其九
轧轧田边车,卷卷不得休。出之一寸痕,...
-
杂兴十首 其一○
少小思振奇,颇恨身不长。身长益多累,...
- 程俱诗全集>>
相关诗词:
次韵郭思得之归德铺留题 其一 (cì yùn guō sī dé zhī guī dé pù liú tí qí yī)
马前山色入吟鞭,马上行人思涌泉。
枫落吴江何足道,好诗今拟谢临川。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○仄仄仄○平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
次韵景文社屋留题 (cì yùn jǐng wén shè wū liú tí)
四海谁知己,江涛正渺然。
山林聊偃息,岁月易流连。
行李清霜晓,荒祠落木天。
留题不尽意,感激尚君贤。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○仄仄仄○平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
谢子肃任崑山丞和余留题旧游诗复次韵谢之 (xiè zǐ sù rèn kūn shān chéng hé yú liú tí jiù yóu shī fù cì yùn xiè zhī)
故乡春好阻同游,谁与花前倒玉舟。
陈迹未能忘茂苑,新诗俄喜寄丹丘。
开缄已慰三年别,展诵还消万斛愁。
文行如君今日少,蓝田宁许久淹留。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○仄仄仄○平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
以酒饷谹父蒙以绝句为谢因次韵幷叙送行之意时欲往吴中二首 其二 (yǐ jiǔ xiǎng hóng fù méng yǐ jué jù wèi xiè yīn cì yùn bìng xù sòng xíng zhī yì shí yù wǎng wú zhōng èr shǒu qí èr)
诗满花牋酒满杯,吴中应喜使君来。
马蹄归踏青霜滑,早趁江梅次第开。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○仄仄仄○平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
次韵王待制游东坡留题十一绝 其五 (cì yùn wáng dài zhì yóu dōng pō liú tí shí yī jué qí wǔ)
何处重寻饭颗诗,先生诗语总英奇。
细吟出月穿天句,想见挥毫落纸时。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○仄仄仄○平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
次韵曾德明司理留题西山兼简苏宰 其二 (cì yùn céng dé míng sī lǐ liú tí xī shān jiān jiǎn sū zǎi qí èr)
手种南阶竹,关情一纪中。
倦游憎眼白,便静脱尘红。
放浪渊明酒,浮游御寇风。
吴霜鬓如许,何处觅还童。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○仄仄仄○平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
次韵张当进题神君庙 (cì yùn zhāng dāng jìn tí shén jūn miào)
桂檝方东泛,荷衣已出尘。
曲江寻相业,犹是姓张人。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○仄仄仄○平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
题三高祠 (tí sān gāo cí)
三君异代同清节,百口流芳共一祠。
岂但吴江夸美绩,要教今古慕英姿。
寒江钓雪堪供脍,夜月垂虹直可骑。
着脚岂容成默默,只缘题好愧留诗。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○仄仄仄○平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
次韵谢吴太初 (cì yùn xiè wú tài chū)
落笔谁云古意赊,四灵何得擅东嘉。
跨鸾未斫吴刚桂,对鹤频烹魏野茶。
商略春词犀堕雪,留连夜酌烛生花。
如君三世工文墨,江左于今有几家。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○仄仄仄○平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
善利阁次伯仁所题赵子良画四首 其一 (shàn lì gé cì bǎi rén suǒ tí zhào zǐ liáng huà sì shǒu qí yī)
箜篌君乡来,分明记江树。
想君诗成时,梦作白鸥去。
平平仄仄平平平,平平平仄平平平。
平平仄仄○仄○,仄仄仄仄平平平。
平平平○仄平仄,仄仄仄仄平○平。
平平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄平○○仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平仄仄,○仄仄仄○平平。
仄平平平仄仄仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。