jìng xiè zhāng quán zhào chāng fǔ èr shí yùn
敬谢章泉赵昌甫二十韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵师秀 (zhào shī xiù)

耆旧半凋落,在者如晨星。
与翁别豫章,十见草木青。
人生几堪别,梦寐生羽翎。
迢迢玉溪波,近昨尝再经。
携家事多难,所至那得停。
山中空望来,日夕不掩扃。
岂独负兹约,尺书亦沈冥。
逢人问消息,但喜言康宁。
堕来两卷什,一以慰飘零。
感此故意弘,不我迹以形。
文章出晚岁,字画犹壮龄。
诵之西湖滨,惊动孤山灵。
翁卷游崆峒,一已烦邮铃。
幸翁良未衰,吾党存典刑。
遥闻曾入郛,谅为韩与丁。
郡斋待且久,几宿涧上亭。
今春少晴时,涧水应泠泠。
归来安稳否,薰风入林垧。
愿言爱玉骨,逍遥卧殊庭。
会面虽未期,忽聚江湖萍。

平仄仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
平○○仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○仄平。
仄平平平平,平仄平平平。
平仄平平平,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平仄平。
平○平仄平,仄平平仄平。
仄平仄○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄○平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。

qí jiù bàn diāo luò , zài zhě rú chén xīng 。
yǔ wēng bié yù zhāng , shí jiàn cǎo mù qīng 。
rén shēng jǐ kān bié , mèng mèi shēng yǔ líng 。
tiáo tiáo yù xī bō , jìn zuó cháng zài jīng 。
xié jiā shì duō nán , suǒ zhì nà dé tíng 。
shān zhōng kōng wàng lái , rì xī bù yǎn jiōng 。
qǐ dú fù zī yuē , chǐ shū yì shěn míng 。
féng rén wèn xiāo xī , dàn xǐ yán kāng níng 。
duò lái liǎng juàn shén , yī yǐ wèi piāo líng 。
gǎn cǐ gù yì hóng , bù wǒ jì yǐ xíng 。
wén zhāng chū wǎn suì , zì huà yóu zhuàng líng 。
sòng zhī xī hú bīn , jīng dòng gū shān líng 。
wēng juàn yóu kōng dòng , yī yǐ fán yóu líng 。
xìng wēng liáng wèi shuāi , wú dǎng cún diǎn xíng 。
yáo wén céng rù fú , liàng wèi hán yǔ dīng 。
jùn zhāi dài qiě jiǔ , jǐ sù jiàn shàng tíng 。
jīn chūn shǎo qíng shí , jiàn shuǐ yìng líng líng 。
guī lái ān wěn fǒu , xūn fēng rù lín shǎng 。
yuàn yán ài yù gǔ , xiāo yáo wò shū tíng 。
huì miàn suī wèi qī , hū jù jiāng hú píng 。

敬謝章泉趙昌甫二十韵

—— 趙師秀

耆舊半凋落,在者如晨星。
與翁別豫章,十見草木青。
人生幾堪別,夢寐生羽翎。
迢迢玉溪波,近昨嘗再經。
携家事多難,所至那得停。
山中空望來,日夕不掩扃。
豈獨負茲約,尺書亦沈冥。
逢人問消息,但喜言康寧。
墮來兩卷什,一以慰飄零。
感此故意弘,不我迹以形。
文章出晚歲,字畫猶壯齡。
誦之西湖濱,驚動孤山靈。
翁卷遊崆峒,一已煩郵鈴。
幸翁良未衰,吾黨存典刑。
遥聞曾入郛,諒爲韓與丁。
郡齋待且久,幾宿澗上亭。
今春少晴時,澗水應泠泠。
歸來安穩否,薰風入林坰。
願言愛玉骨,逍遥卧殊庭。
會面雖未期,忽聚江湖萍。

平仄仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
平○○仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○仄平。
仄平平平平,平仄平平平。
平仄平平平,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平仄平。
平○平仄平,仄平平仄平。
仄平仄○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄○平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。

qí jiù bàn diāo luò , zài zhě rú chén xīng 。
yǔ wēng bié yù zhāng , shí jiàn cǎo mù qīng 。
rén shēng jǐ kān bié , mèng mèi shēng yǔ líng 。
tiáo tiáo yù xī bō , jìn zuó cháng zài jīng 。
xié jiā shì duō nán , suǒ zhì nà dé tíng 。
shān zhōng kōng wàng lái , rì xī bù yǎn jiōng 。
qǐ dú fù zī yuē , chǐ shū yì shěn míng 。
féng rén wèn xiāo xī , dàn xǐ yán kāng níng 。
duò lái liǎng juàn shén , yī yǐ wèi piāo líng 。
gǎn cǐ gù yì hóng , bù wǒ jì yǐ xíng 。
wén zhāng chū wǎn suì , zì huà yóu zhuàng líng 。
sòng zhī xī hú bīn , jīng dòng gū shān líng 。
wēng juàn yóu kōng dòng , yī yǐ fán yóu líng 。
xìng wēng liáng wèi shuāi , wú dǎng cún diǎn xíng 。
yáo wén céng rù fú , liàng wèi hán yǔ dīng 。
jùn zhāi dài qiě jiǔ , jǐ sù jiàn shàng tíng 。
jīn chūn shǎo qíng shí , jiàn shuǐ yìng líng líng 。
guī lái ān wěn fǒu , xūn fēng rù lín shǎng 。
yuàn yán ài yù gǔ , xiāo yáo wò shū tíng 。
huì miàn suī wèi qī , hū jù jiāng hú píng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

耆旧半凋落,像晨星一样。与老翁离别豫章,十次见青翠的草木。人生何时别离,梦中却生羽翎。遥望着迢迢玉溪波,近日刚再次经过。携家事多难,到哪里能停留。山中空望着来客,日夜不掩扃。岂止是怀念这约定,尺书也沉默无声。遇见人问消息,只喜欢听到健康平安的话。堕落而来,两卷诗文,用以慰藉漂泊之心。感受到这份深情厚意,不再执着于形迹。文章虽出自晚岁,字画仍有壮龄之姿。诵读于西湖滨,惊动了孤山灵气。老翁游历过崆峒山,已对邮铃感到厌倦。幸好老翁依然健在,我们的典章制度仍然存在。远闻他曾经入过郛,应该是韩愈和丁谓所赞。在郡斋等待已久,几宿宿在涧上亭。这春天少有晴天,涧水应该是泠泠流淌。归来后一切平稳吗,微风拂过林中田野。愿言道爱您的身躯,愿逍遥地躺在清幽的庭院。虽然会面时间未定,却忽然聚集在江湖之上,犹如漂浮的萍水相逢。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵师秀介绍:🔈

赵师秀(一一七○~一二一九)(生年据《泠然斋集》卷三《简赵紫芝》“同病又同庚”推定),字紫芝,号灵秀,又号天乐,永嘉(今浙江温州)人。太祖八世孙(《宋史·宗室世系表》六)。光宗绍熙元年(一一九○)进士。宁宗庆元初爲上元簿(《默斋遗稿》卷下《送赵簿紫芝序》)。嘉定初入江西安抚司幕,後爲筠州推官。晚寓钱塘。十二年卒(据《瓜庐诗·寄题赵紫芝墓》“辛未联诗别,九年成恍惚”推定),年五十。工诗,爲“永嘉四灵”之一。有《赵师秀集》二卷、《天乐堂集》一卷(《直斋书录解题》卷二○),已佚。仅有《清苑斋集》传世。事见明弘治《温州府志》卷一○、一三。 赵师秀诗,以明潘是仁辑刻《宋元四十三家集·清苑斋诗集》四卷本爲... 查看更多>>

赵师秀的诗:

相关诗词:

昌甫寄徐崇甫书并崇甫寄渠诗及渠兄弟和章因次其韵呈昌甫 (chāng fǔ jì xú chóng fǔ shū bìng chóng fǔ jì qú shī jí qú xiōng dì hé zhāng yīn cì qí yùn chéng chāng fǔ)

朝代:宋    作者: 陈文蔚

念作章泉去,川流日夜东。
一身长是客,双鬓已成翁。
霁想濂溪月,和思柳下风。
平安毅斋信,多谢为流通。

平仄仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
平○○仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○仄平。
仄平平平平,平仄平平平。
平仄平平平,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平仄平。
平○平仄平,仄平平仄平。
仄平仄○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄○平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。

玉山章泉本章氏所居赵昌甫迁居於此章泉之名遂显 (yù shān zhāng quán běn zhāng shì suǒ jū zhào chāng fǔ qiān jū wū cǐ zhāng quán zhī míng suì xiǎn)

朝代:宋    作者: 戴复古

兹山自开辟,有此一泓泉。
姓自章而立,名因赵以传。
源从番水出,地与瑞峰连。
寄语山中友,临流着数椽。

平仄仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
平○○仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○仄平。
仄平平平平,平仄平平平。
平仄平平平,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平仄平。
平○平仄平,仄平平仄平。
仄平仄○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄○平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。

次韵昌甫 其一 (cì yùn chāng fǔ qí yī)

朝代:宋    作者: 韩淲

云白天青怀玉山,森如束笋杳难攀。
章泉章丘不百里,是二士者居其间。

平仄仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
平○○仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○仄平。
仄平平平平,平仄平平平。
平仄平平平,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平仄平。
平○平仄平,仄平平仄平。
仄平仄○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄○平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。

昌甫以诗送香任尚书任和答且辱见及次韵昌甫不必寄尚书也 其一 (chāng fǔ yǐ shī sòng xiāng rèn shàng shū rèn hé dá qiě rǔ jiàn jí cì yùn chāng fǔ bù bì jì shàng shū yě qí yī)

朝代:宋    作者: 韩淲

夏衣轻体凉絺綌,忘却御冬寻敝襦。
且玩章泉香与句,闲来服用更何须。

平仄仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
平○○仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○仄平。
仄平平平平,平仄平平平。
平仄平平平,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平仄平。
平○平仄平,仄平平仄平。
仄平仄○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄○平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。

二十日入章泉次韵昌甫所赠 (èr shí rì rù zhāng quán cì yùn chāng fǔ suǒ zèng)

朝代:宋    作者: 韩淲

老梦困其独,微吟惬所同。
闲中徒着句,高处尽归翁。
一代文章志,诸方风俗通。
息交惟士贱,尚友则师隆。

平仄仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
平○○仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○仄平。
仄平平平平,平仄平平平。
平仄平平平,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平仄平。
平○平仄平,仄平平仄平。
仄平仄○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄○平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。

尝为赵太社作章泉二字及匹纸写诗二十二首赵一再有诗因次韵 其一 (cháng wèi zhào tài shè zuò zhāng quán èr zì jí pǐ zhǐ xiě shī èr shí èr shǒu zhào yī zài yǒu shī yīn cì yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 魏了翁

易象於坤必有章,泉翁此义发天光。
离趋外卦文加质,乾伏中爻絅覆裳。
欲验吾心观习坎,诚知是理识归藏。
公诗谢我祗成辱,敢复从公质寸长。

平仄仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
平○○仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○仄平。
仄平平平平,平仄平平平。
平仄平平平,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平仄平。
平○平仄平,仄平平仄平。
仄平仄○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄○平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。

昌甫分寄瓢泉继而辛卿遗一壶来以诗为谢 (chāng fǔ fēn jì piáo quán jì ér xīn qīng yí yī hú lái yǐ shī wèi xiè)

朝代:宋    作者: 韩淲

章泉分饷瓢泉酒,已洗牢愁万马空。
重拜书题如夏日,便开瓮盎泻春风。
时闻水石云山主,世数文章翰墨功。
且道岁寒梅雪好,僧窗闲有几人同。

平仄仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
平○○仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○仄平。
仄平平平平,平仄平平平。
平仄平平平,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平仄平。
平○平仄平,仄平平仄平。
仄平仄○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄○平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。

送昌甫盖前晚独立涧上看桃花初开意思正适时见昌甫来也 其三 (sòng chāng fǔ gài qián wǎn dú lì jiàn shàng kàn táo huā chū kāi yì sī zhèng shì shí jiàn chāng fǔ lái yě qí sān)

朝代:宋    作者: 韩淲

春来闲谈竟谁同,啼鸟漫山弄暖风。
章泉水生野花发,老眼古意唯此翁。

平仄仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
平○○仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○仄平。
仄平平平平,平仄平平平。
平仄平平平,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平仄平。
平○平仄平,仄平平仄平。
仄平仄○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄○平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。

次韵赵路分寄昌甫 (cì yùn zhào lù fēn jì chāng fǔ)

朝代:宋    作者: 韩淲

金仙寺下章泉水,幽讨荒寻梦亦清。
半世奉祠非禄隠,穷年稽古只书生。
深居肯以它人重,嬾出应於外物轻。
好是二徐来问学,更欣同姓得诗声。

平仄仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
平○○仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○仄平。
仄平平平平,平仄平平平。
平仄平平平,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平仄平。
平○平仄平,仄平平仄平。
仄平仄○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄○平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。

次韵昌甫 其五 (cì yùn chāng fǔ qí wǔ)

朝代:宋    作者: 韩淲

章泉泉上屋,茅补定牵萝。
意象时间少,心思古处多。
暑风今夏矣,凉雨奈秋何。
顾我颠毛白,门闲亦养疴。

平仄仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平平仄平平,仄仄平仄平。
平平仄平○,仄仄仄仄平。
平○○仄平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
○平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄○仄平。
仄平平平平,平仄平平平。
平仄平平平,仄仄平平平。
仄平平仄平,平仄平仄平。
平○平仄平,仄平平仄平。
仄平仄○仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄○平平。
平平平仄仄,平平仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄平○。
仄仄平仄○,仄仄平平平。