jiāng yú zhòng shēng rì
江虞仲生日 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王庭珪 (wáng tíng guī)

王春正月东风回,星桥鐡锁明夜开。
鳌山千仞接云汉,平地五色移蓬莱。
公家今夕果何夕,适逢间气生英才。
清都虎豹失呵禁,九关转钮驱河鬼。
烂柯山头瑞烟起,太白之精天上来。
却来人间知几载,少日声名震寰海。
太学高文擅俊场,江南刺史多遗爱。
江边父老祝长年,南极年来一星在。
明年此夕从宸游,鳌山正出鳌头外。
新莺百啭柳初青,龙池鳯阁遥相待。

○平○仄平平○,平平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平○仄平平平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄○平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平○仄。

wáng chūn zhēng yuè dōng fēng huí , xīng qiáo tiě suǒ míng yè kāi 。
áo shān qiān rèn jiē yún hàn , píng dì wǔ sè yí péng lái 。
gōng jia jīn xī guǒ hé xī , shì féng jiān qì shēng yīng cái 。
qīng dōu hǔ bào shī hē jìn , jiǔ guān zhuǎn niǔ qū hé guǐ 。
làn kē shān tóu ruì yān qǐ , tài bái zhī jīng tiān shàng lái 。
què lái rén jiān zhī jǐ zǎi , shǎo rì shēng míng zhèn huán hǎi 。
tài xué gāo wén shàn jùn chǎng , jiāng nán cì shǐ duō yí ài 。
jiāng biān fù lǎo zhù cháng nián , nán jí nián lái yī xīng zài 。
míng nián cǐ xī cóng chén yóu , áo shān zhèng chū áo tóu wài 。
xīn yīng bǎi zhuàn liǔ chū qīng , lóng chí fèng gé yáo xiāng dài 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
王春正月,东风回暖,星桥的铁锁在明亮的夜晚打开了。鳌山高耸千仞,接天融汉宇,平地上五色祥云移动,仿佛蓬莱仙境。今晚在皇宫中果然有异象,正巧碰上了有才华的人。皇宫里的禁卫虎豹失去了威严,九重关口的门闩打开,河中的鬼怪被赶走。烂柯山顶上瑞气升腾,太白星精华降临人间。不知不觉间,已经过去了几年,这位年少时名声震动世界。他在太学中文才出众,受人景仰,江南的刺史也多有特别宠爱。江边的父老祝愿他长寿,南极星数年来始终独照。明年的这个时候,他将会随着皇帝游宴,鳌山将会在正月初一冒出水面。新莺将会百般啭声,柳树刚刚抽出嫩绿的枝叶,龙池的鳯阁遥遥相对,为他欢迎凯旋。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王庭珪介绍:🔈

王庭珪(一○八○~一一七二),字民瞻,自号卢溪真逸(《诚斋集》卷八○《卢溪先生文集序》),吉州安福(今属江西)人。徽宗政和八年(一一一八)进士,调衡州茶陵县丞。宣和末年退居乡里。高宗绍兴十二年(一一四二),胡铨上疏斥秦桧,贬岭南,庭珪独以诗送,後以此於十九除名编管辰州。二十五年,秦桧死,许自便。孝宗隆兴元年(一一六三),召对,改左承奉郎,除国子监主簿。以年老力辞,主管台州崇道观。乾道六年(一一七○),再召见。七年,至阙,除直敷文阁,领祠如故。八年,卒,年九十三。传世有《卢溪集》,此外着述颇多,均已佚。事见《省斋文稿》卷二九《王公行状》、本集卷首《王公墓志铭》。《宋史翼》卷七○有传。 王庭珪诗,... 查看更多>>

王庭珪的诗:

相关诗词:

泊金山观虞仲房书云峰扁榜 (bó jīn shān guān yú zhòng fáng shū yún fēng biǎn bǎng)

朝代:宋    作者: 袁说友

平生笔法蔡中郎,到处标名忆仲房。
一涕无从人不见,云峰亭下水茫茫。

○平○仄平平○,平平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平○仄平平平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄○平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平○仄。

和江虞仲华山二绝 仙人掌 (hé jiāng yú zhòng huà shān èr jué xiān rén zhǎng)

朝代:宋    作者: 郑刚中

意象轩轩势入云,为谁出手若经纶。
夜扶星斗朝擎日,气力何知几万钧。

○平○仄平平○,平平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平○仄平平平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄○平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平○仄。

和虞军使易简字知能所寄唐律二首 其一 (hé yú jūn shǐ yì jiǎn zì zhī néng suǒ jì táng lǜ èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 杨万里

四海九州虞雍公,擎天一柱雪山峰。
厥孙俊逸诗无敌,下笔纵横剑有锋。
旧日门生今白发,故人书札照苍松。
掉头读得纱巾落,如对青云阮仲容。

○平○仄平平○,平平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平○仄平平平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄○平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平○仄。

挽虞提干仲房 (wǎn yú tí gàn zhòng fáng)

朝代:宋    作者: 程公许

沧江亭上极绸缪,况复兰阶托胜游。
邂逅磬川分别袂,传闻边邑费良筹。
诸公推上青云毂,一梦惊移夜壑舟。
生死交情那忍负,霜风吹泪锦江头。

○平○仄平平○,平平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平○仄平平平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄○平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平○仄。

状江南 仲秋 (zhuàng jiāng nán zhòng qiū)

朝代:唐    作者: 沈仲昌

江南仲秋天,鱏鼻大如船。
雷是樟亭浪,苔为界石钱。

○平○仄平平○,平平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平○仄平平平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄○平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平○仄。

赠虞教授别 (zèng yú jiào shòu bié)

朝代:宋    作者: 林季仲

儒生底用苦知书,学到根源物物无。
曾子当年多一唯,顔渊终日只如愚。
水流万折心无竞,月落千家境自孤。
把手沙头莫言别,与君元不隔江湖。

○平○仄平平○,平平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平○仄平平平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄○平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平○仄。

挽虞沧江提刑 其三 (wǎn yú cāng jiāng tí xíng qí sān)

朝代:宋    作者: 李曾伯

自得沧江胜,归来伴鹤龟。
晚年尤好易,暇日且论诗。
欲问更生佛,非关二竖医。
诸生毋拭袂,公训有余师。

○平○仄平平○,平平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平○仄平平平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄○平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平○仄。

于眉州挽诗 其三 (yú méi zhōu wǎn shī qí sān)

朝代:宋    作者: 魏了翁

老鴈长云横蜀道,归鸦落日倚江城。
摩挲少日生祠记,忍听虞歌薤露声。

○平○仄平平○,平平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平○仄平平平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄○平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平○仄。

得黄仲本诗再和二首以寄之 其一 (dé huáng zhòng běn shī zài hé èr shǒu yǐ jì zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 虞俦

相得诗人我与兄,平生无一不真情。
河梁莫恨看云别,剡棹曾经载雪行。
近喜双鱼传尺素,远胜孤鴈带边城。
江湖老去知何用,空把葵心向日倾。

○平○仄平平○,平平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平○仄平平平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄○平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平○仄。

乌江 (wū jiāng)

朝代:宋    作者: 汪元量

平生英烈世无双,汉骑飞来肯受降。
早与虞姬帐下死,不教战血到乌江。

○平○仄平平○,平平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,仄平○仄平平平。
平平仄仄仄平○,仄平仄仄○平仄。
仄平平平仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○平仄仄,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄平○仄。
平平仄仄仄○平,平仄平平仄平仄。
平平仄仄○平平,平平○仄平平仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平○仄。