jiāng xīn cháng jù
江心长句 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 葛绍体 (gě shào tǐ)

问津城西市,呼渡江南岸。
棹稳当潮生,帆轻趁风便。
龙翔古招提,鸟革今轮奂。
回合列翠屏,周遭铺素练。
邀行嫩篁竿,劝坐老木干。
沿壁览新题,吹尘认旧篆。
一隅看不足,两塔穷未见。
阳光烁岗顶,飙阵掠波面。
郛郭聚拱伏,烟云散呈献。
俯拜肃御邸,仰瞻粲宸翰。
皇帝南巡意,生灵北望眼。
书千古清辉,为万世伟观。
楼台明月讌,钟鼓朝暮饭。
徒见一时近,孰念百年远。
江涛常摏撞,帝泽共流转。
游子感诗歌,居人思日勉。

仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄○平平,○○仄平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
○仄仄仄○,平平○仄仄。
平○仄平平,仄仄仄仄○。
平仄仄平○,○平仄仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平平仄平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平仄。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄平仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。

wèn jīn chéng xī shì , hū dù jiāng nán àn 。
zhào wěn dāng cháo shēng , fān qīng chèn fēng biàn 。
lóng xiáng gǔ zhāo tí , niǎo gé jīn lún huàn 。
huí hé liè cuì píng , zhōu zāo pù sù liàn 。
yāo xíng nèn huáng gān , quàn zuò lǎo mù gān 。
yán bì lǎn xīn tí , chuī chén rèn jiù zhuàn 。
yī yú kàn bù zú , liǎng tǎ qióng wèi jiàn 。
yáng guāng shuò gǎng dǐng , biāo zhèn lüè bō miàn 。
fú guō jù gǒng fú , yān yún sàn chéng xiàn 。
fǔ bài sù yù dǐ , yǎng zhān càn chén hàn 。
huáng dì nán xún yì , shēng líng běi wàng yǎn 。
shū qiān gǔ qīng huī , wèi wàn shì wěi guān 。
lóu tái míng yuè yàn , zhōng gǔ cháo mù fàn 。
tú jiàn yī shí jìn , shú niàn bǎi nián yuǎn 。
jiāng tāo cháng chōng zhuàng , dì zé gòng liú zhuǎn 。
yóu zǐ gǎn shī gē , jū rén sī rì miǎn 。

动物

江心長句

—— 葛紹體

問津城西市,呼渡江南岸。
棹穩當潮生,帆輕趁風便。
龍翔古招提,鳥革今輪奐。
回合列翠屏,周遭鋪素練。
邀行嫩篁竿,勸坐老木榦。
沿壁覽新題,吹塵認舊篆。
一隅看不足,兩塔窮未見。
陽光爍崗頂,飆陣掠波面。
郛郭聚拱伏,烟雲散呈獻。
俯拜肅御邸,仰瞻粲宸翰。
皇帝南巡意,生靈北望眼。
書千古清輝,爲萬世偉觀。
樓臺明月讌,鐘鼓朝暮飯。
徒見一時近,孰念百年遠。
江濤常摏撞,帝澤共流轉。
遊子感詩歌,居人思日勉。

仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄○平平,○○仄平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
○仄仄仄○,平平○仄仄。
平○仄平平,仄仄仄仄○。
平仄仄平○,○平仄仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平平仄平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平仄。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄平仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。

wèn jīn chéng xī shì , hū dù jiāng nán àn 。
zhào wěn dāng cháo shēng , fān qīng chèn fēng biàn 。
lóng xiáng gǔ zhāo tí , niǎo gé jīn lún huàn 。
huí hé liè cuì píng , zhōu zāo pù sù liàn 。
yāo xíng nèn huáng gān , quàn zuò lǎo mù gān 。
yán bì lǎn xīn tí , chuī chén rèn jiù zhuàn 。
yī yú kàn bù zú , liǎng tǎ qióng wèi jiàn 。
yáng guāng shuò gǎng dǐng , biāo zhèn lüè bō miàn 。
fú guō jù gǒng fú , yān yún sàn chéng xiàn 。
fǔ bài sù yù dǐ , yǎng zhān càn chén hàn 。
huáng dì nán xún yì , shēng líng běi wàng yǎn 。
shū qiān gǔ qīng huī , wèi wàn shì wěi guān 。
lóu tái míng yuè yàn , zhōng gǔ cháo mù fàn 。
tú jiàn yī shí jìn , shú niàn bǎi nián yuǎn 。
jiāng tāo cháng chōng zhuàng , dì zé gòng liú zhuǎn 。
yóu zǐ gǎn shī gē , jū rén sī rì miǎn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

问候城西的市集,呼唤江南的岸边。
稳稳地划动着船桨,轻轻地扬起帆,顺风而行。
古老的招提寺像龙一样腾飞,现代的建筑犹如翻滚的鸟羽。
环绕着的山峦如翠屏一般,四周铺展着平静的湖水。
邀请你走在嫩竹篱笆旁,劝你坐在老木干上。
沿着墙壁观赏新题字,吹起笛声认出古老的篆刻。
眼前的一隅景色已然美不胜收,两座塔楼尚未全部展现。
阳光在山岗顶上闪烁,风起时波浪掠过水面。
城郭聚集在拱形的山脚下,烟云散开显露出宏伟的景象。
俯身拜谒肃穆的御邸,仰望辉煌的宸翰。
皇帝南巡的用意,使人们北望眼前的景象。
这些篇章会在千古流传,成为后人的伟大典范。
楼台上明亮的月光下宴会,钟鼓在朝夕间敲响。
然而只能看到眼前的一时繁华,谁会思念百年的漫长。
江涛永远不停地撞击,帝国的荣光也在不断流转。
游子被诗歌所感动,居人则在思考如何度过日常。
这幅景象在古今中流转,永不消逝。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者葛绍体介绍:🔈

葛绍体,字元承,建安(今福建建瓯)人,侨居黄岩(今属浙江)。早年师事叶适(《水心文集》卷六《送葛元承》)。仕历不详,据集中作品观察,曾在嘉兴等地做过地方官,亦曾寓居临安。有《东山诗文选》十卷,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《东山诗选》二卷。事见《郡斋读书志》附志卷五下、《澉水志》卷下。 葛绍体诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,新辑集外诗附于卷末。 查看更多>>

葛绍体的诗:

相关诗词:

长吟 (cháng yín)

朝代:唐    作者: 杜甫

江渚飜鸥戏,官桥带柳阴。
江飞兢渡日,草见蹋春心。
已拨形骸累,真为烂漫深。
赋诗歌句稳,不免自长吟。

仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄○平平,○○仄平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
○仄仄仄○,平平○仄仄。
平○仄平平,仄仄仄仄○。
平仄仄平○,○平仄仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平平仄平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平仄。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄平仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。

再用前韵 其一 (zài yòng qián yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 曾惇

举觞东望玉霄峰,万顷云涛雪塞空。
拥鼻自应多好句,褰裳便欲御长风。
际天江草如许碧,隔水山桃无限红。
李侯长句有家法,惊倒江楼一秃翁。

仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄○平平,○○仄平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
○仄仄仄○,平平○仄仄。
平○仄平平,仄仄仄仄○。
平仄仄平○,○平仄仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平平仄平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平仄。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄平仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。

(jù)

朝代:唐    作者: 李堪

此心复何已,新月清江长。
云归石壁尽,月照霜林清。

仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄○平平,○○仄平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
○仄仄仄○,平平○仄仄。
平○仄平平,仄仄仄仄○。
平仄仄平○,○平仄仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平平仄平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平仄。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄平仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。

江行第八十五 (jiāng xíng dì bā shí wǔ)

朝代:宋    作者: 文天祥

畏途随长江,万里沧茫水。
游子去日长,壮心不肯已。

仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄○平平,○○仄平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
○仄仄仄○,平平○仄仄。
平○仄平平,仄仄仄仄○。
平仄仄平○,○平仄仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平平仄平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平仄。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄平仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。

雪夜不寐偶成短句十首用渭北春天树江东日暮云为韵 其六 (xuě yè bù mèi ǒu chéng duǎn jù shí shǒu yòng wèi běi chūn tiān shù jiāng dōng rì mù yún wèi yùn qí liù)

朝代:宋    作者: 陆文圭

吟苦不成寐,寒窗凝夜缸。
千古谁知心,遥遥贾长江。

仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄○平平,○○仄平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
○仄仄仄○,平平○仄仄。
平○仄平平,仄仄仄仄○。
平仄仄平○,○平仄仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平平仄平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平仄。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄平仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。

句 一 (jù yī)

朝代:唐    作者: 郎士元

江山几路分。
(《江湖小集》卷三绍嵩《江浙纪行集句诗》)。

仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄○平平,○○仄平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
○仄仄仄○,平平○仄仄。
平○仄平平,仄仄仄仄○。
平仄仄平○,○平仄仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平平仄平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平仄。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄平仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。

句 其二七 (jù qí èr qī)

朝代:宋    作者: 苏轼

吾曹总为长江老。

仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄○平平,○○仄平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
○仄仄仄○,平平○仄仄。
平○仄平平,仄仄仄仄○。
平仄仄平○,○平仄仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平平仄平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平仄。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄平仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。

句 二 (jù èr)

朝代:唐    作者: 江爲

城头初角送残晖。
(《江湖小集》卷六绍嵩《江浙纪行集句诗》引)。

仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄○平平,○○仄平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
○仄仄仄○,平平○仄仄。
平○仄平平,仄仄仄仄○。
平仄仄平○,○平仄仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平平仄平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平仄。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄平仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。

(jù)

朝代:宋    作者: 陈映

鄞江一丈水,清可照人心。

仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄○平平,○○仄平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
○仄仄仄○,平平○仄仄。
平○仄平平,仄仄仄仄○。
平仄仄平○,○平仄仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平平仄平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平仄。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄平仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。

(jù)

朝代:唐    作者: 清江

万木无一叶,客心悲此时。

仄平平平仄,平仄平平仄。
仄仄○平平,○○仄平仄。
平平仄平平,仄仄平平仄。
○仄仄仄○,平平○仄仄。
平○仄平平,仄仄仄仄○。
平仄仄平○,○平仄仄仄。
仄平○仄仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平仄。
平仄仄仄仄,平平仄平○。
仄仄仄仄仄,仄平仄平仄。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
平平仄平平,平仄仄仄○。
平平平仄仄,平仄平仄仄。
平仄仄平仄,仄仄仄平仄。
平平平平仄,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。