jì zèng mèng yīng dà shī
寄赠梦英大师 🔈
是个碑文念得全,聪明灵性自天然。
离吴别楚三千里,入洛游梁二十年。
负艺已闻喧世界,高眠长见卧云烟。
相逢与我情何厚,问佛方知宿有缘。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
是箇碑文念得全,聰明靈性自天然。
離吳別楚三千里,入洛遊梁二十年。
負藝已聞喧世界,高眠長見卧雲烟。
相逢與我情何厚,問佛方知宿有緣。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
这是一首关于一个古文研究学者的碑文。以下是它的白话文翻译,保留翻译后的"
"符号:
是个碑文念得全,聪明灵性自天然。
离吴别楚三千里,入洛游梁二十年。
负艺已闻喧世界,高眠长见卧云烟。
相逢与我情何厚,问佛方知宿有缘。
翻译:
这是一篇完整的碑文,描述了一个聪明而天赋异禀的古文研究学者。他离开吴国,离开楚国,行走了三千里,进入洛阳游历了二十年。他承载着自己的才艺,声名已经传遍了世界,他常常躺在高处观看云烟。当我们相逢的时候,我们之间的情谊是何等深厚,只有问佛才知道我们在前世就有缘分。
陶谷的诗:
相关诗词:
赠梦英大师 (zèng mèng yīng dà shī)
纪赠歌诗数百人,序师多艺各求新。
未言篆隶飞龙凤,且说风骚感鬼神。
琴有古声清耳目,鹤无凡态惹埃尘。
英公所学还如此,不错承恩近紫宸。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
纪赠宣义大师梦英 (jì zèng xuān yì dà shī mèng yīng)
几忆汤师役梦魂,醉吟想在落花村。
背尘事见寻常说,出格诗曾子细论。
书信寄凭虽有路,笑谈重约恨无门。
今来鬓雪应多也,莫惜频频近酒罇。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
赠英公大师 (zèng yīng gōng dà shī)
僧门奇士有英公,篆隶高能世莫穷。
五色彩毫传梦寐,三乘真谛达虚空。
赐衣深染函关上,宠号光呼柰苑中。
幸对风情添逸趣,好陪清话在莲宫。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
赠英公大师 (zèng yīng gōng dà shī)
□爱王家草圣踪,独於小篆苦留功。
何人会得师高意,欲把时风变古风。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
赠梦英大师 (zèng mèng yīng dà shī)
水僧来说我师,换鹅书札转高奇。
挥毫传下千年字,贞石曾留几处碑。
混俗市廛人莫测,和光踪迹鹤应知。
莲花结社须容我,不似陶潜爱湿巵。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
赠梦英大师 (zèng mèng yīng dà shī)
携筇何日别长沙,凤篆功夫世所嘉。
秦岭夜吟残海月,章台春讲雨天花。
净瓶远贮湘潭水,片衲晴披岳面霞。
圣主有恩酬绝艺,帘前师号紫袈裟。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
吟赠梦英大师 (yín zèng mèng yīng dà shī)
到处闻人乞篆踪,学来年久有深功。
墨池阔类湘江水,笔塚高齐太华峰。
金锡罢飞新解虎,铁盂收掌旧降龙。
知师吟恋烟村景,不肯回头望九重。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
寄文秀大师 (jì wén xiù dà shī)
皎然灵一时,还有屈於诗。
世岂无英主,天何惜大师。
道终归正始,心莫问多岐。
览卷堪惊立,贞风喜未衰。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
建宁解归寄雪峰因大梦 (jiàn níng jiě guī jì xuě fēng yīn dà mèng)
行脚今朝又起单,欣然归去得安闲。
从前大梦难忘处,上白云山望雪山。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
喜英公大师相访 (xǐ yīng gōng dà shī xiāng fǎng)
僧中何事最闻名,笔札高奇是梦英。
十八家书垂墨妙,一千年圣遇文明。
未将六籍重刊石,已驾三车到化城。
此日劳师相枉访,豁然抱慰平生。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。