jì tí wáng cì diǎn dōng yán
寄题王次点东岩 🔈
生事付妻儿,山居清可知。
自言雪收後,不梦客游时。
洗石鎸唐帖,凭松读楚词。
却愁登第去,草没菊花篱。
平仄仄平平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
生活中有许多琐事需要负担,但在山居的宁静环境中,心境是清朗的。
自己说着雪收之后,不再梦想外出游客。
洗净石鎸,品读唐代的碑帖,倚着松树阅读楚辞。
但依然担心登科之路,怕是过草掩没了菊花篱笆。
总结:
诗人表达了在山居清静的环境下,他忘却了世俗的喧嚣和繁琐,专心于研读古代碑帖和楚辞。但心中仍有担忧,怕自己的才华未能得到认可,不能成功登科及第。
赵汝回的诗:
相关诗词:
寄题赵德成东岩 其一 (jì tí zhào dé chéng dōng yán qí yī)
好山倒合诗人管,新出东岩付此公。
略向画图曾半面,石床定许听松风。
平仄仄平平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
寄题竞秀亭 其一 (jì tí jìng xiù tíng qí yī)
吴山越岭老於行,何地诛茅寄此情。
直使浮云无一点,千岩应接始分明。
平仄仄平平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
次汪制议梅岩韵 (cì wāng zhì yì méi yán yùn)
梅倚幽岩顶,花开碧藓枝。
了无脂粉态,惟有雪霜姿。
一点香清远,千年树倔奇。
和羹风味在,那许浪题诗。
平仄仄平平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
次韵次尹俊卿梅花绝句 其七 (cì yùn cì yǐn jùn qīng méi huā jué jù qí qī)
虽无适俗韵,亦有可怜香。
定自嫌朱粉,翻成点点黄。
平仄仄平平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
和王元渤留题松寿岩白云庵寄郑顾道二首 其一 (hé wáng yuán bó liú tí sōng shòu yán bái yún ān jì zhèng gù dào èr shǒu qí yī)
流水泠泠浸稻田,岩耕应费买山钱。
风梢雨盖摩霄汉,个里高人即地仙。
平仄仄平平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
题朝阳岩 (tí cháo yáng yán)
岩面郡楼前,岩崖瀑布悬。
晓光分海日,碧影转江天。
向暖盘栖鹤,迎寒簇钓船。
次山题红处,千古与人传。
平仄仄平平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
题山桥十首 其四 (tí shān qiáo shí shǒu qí sì)
危岚铁面太岩岩,少憩茅栏石下龛。
壁立晴空几万仞,承天一柱在东南。
平仄仄平平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
题佛迹岩 (tí fó jì yán)
一度拚身透险崖,石头机路滑如苔。
脚跟点地不点地,立处何曾踏实来。
平仄仄平平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
次韵彦瞻舟次三墩见寄 (cì yùn yàn zhān zhōu cì sān dūn jiàn jì)
雪消幽港涨漪涟,草际晴丝罥细烟。
避桨轻鸥翻点点,亚墙修竹静娟娟。
风流远继东山後,诗句高凌北斗边。
何日去寻阳羡路,相携青嶂弄云泉。
平仄仄平平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
寄题刘元明环翠阁二首 其二 (jì tí liú yuán míng huán cuì gé èr shǒu qí èr)
一夜秋声恼井桐,梦回得句寄西风。
诗成却问题诗处,正在东山东复东。
平仄仄平平,平平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。