jì dòng xiāo dào yǒu qīng xī wēng
寄洞霄道友清溪翁 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 家铉翁 (jiā xuàn wēng)

汉家中郎年七十,霜鬓垂垂人不识。
冬深破屦踏层冰,暑到露头走赤日。
穷坚老壮本分事,百年未死为形役。
洞天九锁鬰嵯峨,古来相传神仙宅。
我尝结茅天柱前,屐齿苍苔印行迹。
劫火洞然城郭非,清境不坏还如昔。
安期羡门我辈人,圆峤方壶一咫尺。
梦魂几度如相逢,别来已久知相忆。
愿分仙家九转丹,服之身轻生羽翼。
周游八表任去来,跳出阴阳寒暑域。

仄平○平平仄仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○○平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄○平仄○仄。
仄仄仄平平仄平,平仄仄仄平○仄。
平○仄平仄仄平,平○平平仄仄仄。
仄平仄仄○○平,仄平仄仄平○仄。
仄○平平仄仄平,仄平平○平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。

hàn jiā zhōng láng nián qī shí , shuāng bìn chuí chuí rén bù shí 。
dōng shēn pò jù tà céng bīng , shǔ dào lù tóu zǒu chì rì 。
qióng jiān lǎo zhuàng běn fèn shì , bǎi nián wèi sǐ wèi xíng yì 。
dòng tiān jiǔ suǒ yù cuó é , gǔ lái xiāng chuán shén xiān zhuán 。
wǒ cháng jié máo tiān zhù qián , jī chǐ cāng tái yìn xíng jì 。
jié huǒ dòng rán chéng guō fēi , qīng jìng bù huài huán rú xī 。
ān qī xiàn mén wǒ bèi rén , yuán qiáo fāng hú yī zhǐ chǐ 。
mèng hún jǐ dù rú xiāng féng , bié lái yǐ jiǔ zhī xiāng yì 。
yuàn fēn xiān jiā jiǔ zhuǎn dān , fú zhī shēn qīng shēng yǔ yì 。
zhōu yóu bā biǎo rèn qù lái , tiào chū yīn yáng hán shǔ yù 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

汉家中郎年七十,头发如霜垂垂,人们已不认识他了。
冬天深时,他穿破旧的鞋踏在冰上,夏天炎热时,他露出头来走在酷热的阳光下。
在贫困与坚持中,老者和年轻人各自守着本份的事务,百年过去了,他们仍然是形式上的奴役。
洞天九锁鬱嵯峨,古来相传神仙的居所。
我曾在结茅前的天柱下,屐齿的痕迹印在苍苔上。
劫火未曾摧毁这城郭,清幽的景色还像古时一样。
安期羡门的我们,心中怀着对神仙的憧憬,圆峤方壶只相隔一咫尺。
梦里几度仿佛相逢,离别已久却依然互相怀念。
愿能分得仙家的九转丹,吞服后身体轻盈,飞翔羽翼生长。
周游八方,任凭去来,跳出阴阳的寒暑界限。全诗描写了一个中年人的生活状态,以及对仙境的向往,表达了对超越尘世束缚的渴望。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者家铉翁介绍:🔈

家铉翁(一二一三~?),号则堂,眉山(今属四川)人。以荫补官,累官知常州,迁浙东提点刑狱。入爲大理少卿。度宗咸淳八年(一二七二)兼权知绍兴府、浙东安抚提举司事(《宋史》卷四六《度宗纪》)。召爲枢密都丞旨。知建宁府兼福建转运副使。恭宗德佑元年(一二七五)知临安府、两浙西路安抚使(《四明文献集》卷五)。迁枢密都丞旨。二年,赐进士出身,签书枢密院事(《宋史》卷四七《瀛国公本纪》)。元兵围临安,丞相吴坚、贾余庆檄告天下守令以城降,铉翁独不联署。旋与贾、吴等充祈请使赴元被留,後改馆河间,以《春秋》教授弟子。元世祖至元三十一年(一二九四)放还,时年八十二(《全宋词》册四小传),又数年卒。着作今存《春秋集传... 查看更多>>

家铉翁的诗:

家铉翁的词:

相关诗词:

游洞霄 (yóu dòng xiāo)

朝代:宋    作者: 陈宗古

闲访洞霄宫,幽奇景莫穷。
溪山虽极远,岩穴自相通。
若不寻尘外,无由到此中。
高真在何处,笑我白头翁。

仄平○平平仄仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○○平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄○平仄○仄。
仄仄仄平平仄平,平仄仄仄平○仄。
平○仄平仄仄平,平○平平仄仄仄。
仄平仄仄○○平,仄平仄仄平○仄。
仄○平平仄仄平,仄平平○平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。

游洞霄 (yóu dòng xiāo)

朝代:宋    作者: 张继先

洞霄深处日栖真,仙子亲曾此致身。
凤阙有人来献礼,溪声山色愈增新。

仄平○平平仄仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○○平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄○平仄○仄。
仄仄仄平平仄平,平仄仄仄平○仄。
平○仄平仄仄平,平○平平仄仄仄。
仄平仄仄○○平,仄平仄仄平○仄。
仄○平平仄仄平,仄平平○平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。

游洞霄宫 (yóu dòng xiāo gōng)

朝代:宋    作者: 丁先民

午过青山渡,扬鞭入洞霄。
旁观昔隐迹,信步冷泉桥。
说简金龙古,仙风道古饶。
小轩曾寄宿,秋雨闹芭蕉。

仄平○平平仄仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○○平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄○平仄○仄。
仄仄仄平平仄平,平仄仄仄平○仄。
平○仄平仄仄平,平○平平仄仄仄。
仄平仄仄○○平,仄平仄仄平○仄。
仄○平平仄仄平,仄平平○平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。

动物

游洞霄 (yóu dòng xiāo)

朝代:宋    作者: 范宽之

征轮偷暇款琳宫,洞水浮花二月中。
尘虑坐清归意懒,涣襟高咏紫霄风。

仄平○平平仄仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○○平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄○平仄○仄。
仄仄仄平平仄平,平仄仄仄平○仄。
平○仄平仄仄平,平○平平仄仄仄。
仄平仄仄○○平,仄平仄仄平○仄。
仄○平平仄仄平,仄平平○平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。

洞霄宫 (dòng xiāo gōng)

朝代:宋    作者: 岳珂

迢嶢楼观锁新宫,十里清溪一径松。
金榜奎章红日照,石崖仙影白云封。
香残半掩凝尘榻,路转犹闻隔涧钟。
四牡经行真不枉,玉渊初识洞霄龙。

仄平○平平仄仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○○平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄○平仄○仄。
仄仄仄平平仄平,平仄仄仄平○仄。
平○仄平仄仄平,平○平平仄仄仄。
仄平仄仄○○平,仄平仄仄平○仄。
仄○平平仄仄平,仄平平○平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。

动物

游洞霄宫 (yóu dòng xiāo gōng)

朝代:宋    作者: 楼钥

宿雨顽云拨不开,紫霄佳处访楼台。
青山九锁固奇甚,古洞一深如此哉。
拔地千林俱秀润,擎天一柱最崔嵬。
出山爽气尚相属,数里清溪送我回。

仄平○平平仄仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○○平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄○平仄○仄。
仄仄仄平平仄平,平仄仄仄平○仄。
平○仄平仄仄平,平○平平仄仄仄。
仄平仄仄○○平,仄平仄仄平○仄。
仄○平平仄仄平,仄平平○平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。

寄道友 (jì dào yǒu)

朝代:宋    作者: 赵子甄

秦川蝉蜕已三回,明月清风任去来。
寄语冲虚诸道友,芒鞋竹杖不须埋。

仄平○平平仄仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○○平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄○平仄○仄。
仄仄仄平平仄平,平仄仄仄平○仄。
平○仄平仄仄平,平○平平仄仄仄。
仄平仄仄○○平,仄平仄仄平○仄。
仄○平平仄仄平,仄平平○平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。

游洞霄宫 (yóu dòng xiāo gōng)

朝代:宋    作者: 卢正中

云海三山路忽通,形神俱妙玉霄东。
八篇拟授无司马,银鼎浮珠问葛翁。

仄平○平平仄仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○○平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄○平仄○仄。
仄仄仄平平仄平,平仄仄仄平○仄。
平○仄平仄仄平,平○平平仄仄仄。
仄平仄仄○○平,仄平仄仄平○仄。
仄○平平仄仄平,仄平平○平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。

虎溪 (hǔ xī)

朝代:宋    作者: 陈舜俞

紫霄道士贪云鹤,五柳先生泥酒杯。
不为清风与明月,道人何事过溪来。

仄平○平平仄仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○○平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄○平仄○仄。
仄仄仄平平仄平,平仄仄仄平○仄。
平○仄平仄仄平,平○平平仄仄仄。
仄平仄仄○○平,仄平仄仄平○仄。
仄○平平仄仄平,仄平平○平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。

再作十绝寄胡伯负兵侍仲方尚书 其一 (zài zuò shí jué jì hú bǎi fù bīng shì zhòng fāng shàng shū qí yī)

朝代:宋    作者: 李元实

文昌武库九霄中,翁是新州老澹翁。
应念象台今日客,清风端与我翁同。

仄平○平平仄仄,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄仄仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,仄平○○平平仄。
仄平仄平平仄平,仄仄○平仄○仄。
仄仄仄平平仄平,平仄仄仄平○仄。
平○仄平仄仄平,平○平平仄仄仄。
仄平仄仄○○平,仄平仄仄平○仄。
仄○平平仄仄平,仄平平○平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平平平仄仄。