jì cháng ān duān míng wáng zuǒ chéng
寄长安端明王左丞 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 宋庠 (sòng xiáng)

纲辖尊华省,旌麾镇旧秦。
州荣朱毂守,公待黑头人。
从橐荷中密,仁风扉外春。
才包扬马思,政续赵张神。
鼎餁终调鹄,天文尚翦鹑。
山光函谷晓,柳色渭桥新。
勒队良家子,邀欢代舍宾。
声华今绝拟,事业古难伦。
顾我非贤宰,惟朝念老臣。
官衔温室殿,城垒富平津。
有秩皆踰分,无功可活民。
餐霞聊却疾,面壁更求真。
野屐茨峰路,渔竿颍水滨。
拳拳知止诫,行及谢交亲。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○○仄,平平平仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平○。

gāng xiá zūn huá shěng , jīng huī zhèn jiù qín 。
zhōu róng zhū gū shǒu , gōng dài hēi tóu rén 。
cóng tuó hé zhōng mì , rén fēng fēi wài chūn 。
cái bāo yáng mǎ sī , zhèng xù zhào zhāng shén 。
dǐng rèn zhōng tiáo hú , tiān wén shàng jiǎn chún 。
shān guāng hán gǔ xiǎo , liǔ sè wèi qiáo xīn 。
lè duì liáng jiā zǐ , yāo huān dài shè bīn 。
shēng huá jīn jué nǐ , shì yè gǔ nán lún 。
gù wǒ fēi xián zǎi , wéi cháo niàn lǎo chén 。
guān xián wēn shì diàn , chéng lěi fù píng jīn 。
yǒu zhì jiē yú fēn , wú gōng kě huó mín 。
cān xiá liáo què jí , miàn bì gèng qiú zhēn 。
yě jī cí fēng lù , yú gān yǐng shuǐ bīn 。
quán quán zhī zhǐ jiè , xíng jí xiè jiāo qīn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
纲纪管理尊贵的华省,旌旗高悬守卫着古老的秦地。
州荣华丽的车轮守护着,公公待遇平民百姓。
隐匿在荷花之中,仁义之风透出门外的春天。
才华出众的马思包容包纳,政治承续了赵国和张国的神奇。
鼎食还不绝于盛鸟,天文学仍然研究着鹑鸟。
山光透过函谷迎接黎明,柳树的绿色点缀着渭河新桥。
统率着优秀的家族子弟,邀请欢乐代替舍宾。
声望和华丽的事物如今已难以模仿,古代的事业难以复现。
虽然我并非贤明的统治者,但早朝时我怀念老臣。
担任官衔的温室殿宇,城池和富庶的平津。
有地位的人越过了自身职责的界限,没有功绩却能养活百姓。
品味仙霞来驱散疾病,面对墙壁更追求真理。
在野外穿着简朴的履物,徒步攀登茨峰之路,手持渔竿在颍水边。
谦虚地明白自己的限度并教诲他人,行为延及于感谢亲友。

这首诗《寄长安端明王左丞》是宋庠创作的,整首诗以抒发诗人的政治抱负和忧国忧民之情感为主题,反映了他对官场和社会现实的思考。以下是赏析:和标签:
赏析:
这首诗以抒发诗人内心的愿望和思考为主线,表达了对国家和政治的关切之情。首先,诗人提到了端明王左丞,暗示了他的希望和期望寄托于这位高官。诗中提到的官职、政绩、家庭,都是表现出诗人对政治和社会的期望和不满。他渴望能够在政治上有所作为,但也深感官场的腐败和社会的不公。
诗中还有对自己的反思,表现出诗人对自身才能和品德的自省。他自知不是贤宰,但依然怀抱着为国家尽忠的愿望。最后,诗人以清新的自然景色作为对比,强调了他追求真理和心灵净化的决心。整首诗充满了忧国忧民的情感,同时也反映出诗人的个人情感和内心挣扎。
标签:
政治抱负、社会不满、自省、忧国忧民、自然意象、心灵净化

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者宋庠介绍:🔈

宋庠(九九六~一○六六),字公序,原名郊,入仕後改名庠。开封雍丘(今河南杞县)人,後徙安州之安陆(今属湖北)。仁宗天圣二年(一○二四)进士,初仕襄州通判,召直史馆,历三司户部判官、同修起居注、左正言、翰林学士、参知政事、枢密使,官至同中书门下平章事,深爲仁宗亲信。庆历三年(一○四三)因其子与匪人交结,出知河南府,徙知许州、河阳。不久召回任枢密使,与副使程戡不协,再出知郑州、相州。英宗即位,改知亳州,以司空致仕。治平三年卒,年七十一。谥元献。宋庠与其弟祁均以文学知名,有集四十四卷,已散佚。清四库馆臣从《永乐大典》辑得宋庠诗文,编爲《元宪集》四十卷。事见王珪《华阳集》卷四八《宋元宪公神道碑》,《宋... 查看更多>>

宋庠的诗:

相关诗词:

永兴端明王左丞寄示见训长句因为後答 (yǒng xīng duān míng wáng zuǒ chéng jì shì jiàn xùn cháng jù yīn wèi hòu dá)

朝代:宋    作者: 宋庠

西风书驿到河津,且喜开筩丽句新。
安石风流高映世,君房言语妙惊人。
公怀远略须经国,我愧华颠未乞身。
惟有论交方寸地,岁寒留得比松筠。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○○仄,平平平仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平○。

赵左丞画像 (zhào zuǒ chéng huà xiàng)

朝代:宋    作者: 杨杰

洪学祠堂写六贤,左丞功业最居先。
仪形已在凌烟阁,岂独丹青一郡传。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○○仄,平平平仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平○。

送王左丞五绝 其二 (sòng wáng zuǒ chéng wǔ jué qí èr)

朝代:宋    作者: 蔡肇

江左名父子,风流适兹还。
而宗有胜韵,觉在正始间。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○○仄,平平平仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平○。

抒情 赞扬

送王左丞五绝 其三 (sòng wáng zuǒ chéng wǔ jué qí sān)

朝代:宋    作者: 蔡肇

浮名渺吴会,耿耿千里淮。
朔风吹高鸿,安得与人偕。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○○仄,平平平仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平○。

表兄陈安行迁右司仲兄迁大理丞余迁太府丞寄诗为贺次韵 其一 (biǎo xiōng chén ān xíng qiān yòu sī zhòng xiōng qiān dà lǐ chéng yú qiān tài fǔ chéng jì shī wèi hè cì yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 楼钥

东塾谈经岁月轻,外家生长复何营。
王生此舅若无有,杨恽一书安得成。
首寄新诗钦厚意,却思往事念平生。
当时更荷外祖母,幼惠尤怜盛氏甥。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○○仄,平平平仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平○。

称二王语 (chēng èr wáng yǔ)

朝代:唐    作者: 不详

朝廷左相笔,天下右丞诗。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○○仄,平平平仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平○。

寄书与二叔二弟 其二 (jì shū yǔ èr shū èr dì qí èr)

朝代:宋    作者: 王十朋

左原端是脊令原,谁遣分飞到蜀门。
况是清明寒食候,杜鹃声里断离魂。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○○仄,平平平仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平○。

道逢王左丞不及避谢之二首 其二 (dào féng wáng zuǒ chéng bù jí bì xiè zhī èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 曾几

黄童白叟趁虚回,左辖车前拨不开。
记得绿槐阴御路,万人辟易绣鞌来。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○○仄,平平平仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平○。

次韵蒲左丞游虎丘十首 其三 (cì yùn pú zuǒ chéng yóu hǔ qiū shí shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 朱长文

地近峰低俗惯游,不知绝景冠吴州。
从今合与名山等,左辖题诗翠岭头。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○○仄,平平平仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平○。

送禅牀与枢密王左丞 (sòng chán chuáng yǔ shū mì wáng zuǒ chéng)

朝代:宋    作者: 杨亿

北祖安禅唯看净,毗邪升座更谈空。
须知密勿万机外,常在瑜伽三昧中。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
○仄○○仄,平平平仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平○。