hǔ xī sān xiào tú
虎溪三笑图 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 黎廷瑞 (lí tíng ruì)

阴壁掺苦竹,秋池淡芙蓉。
二老庐山间,风味夙昔同。
亦有栗里人,心事黄花丛。
囊中无一钱,眼底四海空。
羲皇未渠惬,上与无怀通。
衆羽集新条,云霄一冥鸿。
净社亦可人,念尔名教宗。
博酒空勤渠,攒眉一声钟。
苍苔片石在,醉卧空山中。
良辰入奇怀,杖屦闲相从。
偶然出岫云,儵尔风飘蓬。
虎溪有严禁,讵敢待此翁。
行行不知远,大笑分西东。
风流一时散,千载留高踪。
溪光与山色,隠隠尚笑容。
笑意果何如,画史安能穷。
按图付一嘿,翳景生长松。

平仄○仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平○平仄○,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平○平。
仄仄○平平,平平仄平平。
○平仄仄仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄○○○。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平○,仄仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,平仄○平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平○,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。

yīn bì chān kǔ zhú , qiū chí dàn fú róng 。
èr lǎo lú shān jiān , fēng wèi sù xī tóng 。
yì yǒu lì lǐ rén , xīn shì huáng huā cóng 。
náng zhōng wú yī qián , yǎn dǐ sì hǎi kōng 。
xī huáng wèi qú qiè , shàng yǔ wú huái tōng 。
zhòng yǔ jí xīn tiáo , yún xiāo yī míng hóng 。
jìng shè yì kě rén , niàn ěr míng jiào zōng 。
bó jiǔ kōng qín qú , cuán méi yī shēng zhōng 。
cāng tái piàn shí zài , zuì wò kōng shān zhōng 。
liáng chén rù qí huái , zhàng jù xián xiāng cóng 。
ǒu rán chū xiù yún , shū ěr fēng piāo péng 。
hǔ xī yǒu yán jìn , jù gǎn dài cǐ wēng 。
xíng xíng bù zhī yuǎn , dà xiào fēn xī dōng 。
fēng liú yī shí sàn , qiān zǎi liú gāo zōng 。
xī guāng yǔ shān sè , yǐn yǐn shàng xiào róng 。
xiào yì guǒ hé rú , huà shǐ ān néng qióng 。
àn tú fù yī hēi , yì jǐng shēng zhǎng sōng 。

虎溪三笑圖

—— 黎廷瑞

陰壁摻苦竹,秋池淡芙蓉。
二老廬山間,風味夙昔同。
亦有栗里人,心事黄花叢。
囊中無一錢,眼底四海空。
羲皇未渠愜,上與無懷通。
衆羽集新條,雲霄一冥鴻。
凈社亦可人,念爾名教宗。
博酒空勤渠,攢眉一聲鐘。
蒼苔片石在,醉卧空山中。
良辰入奇懷,杖屨閒相從。
偶然出岫雲,儵爾風飄蓬。
虎溪有嚴禁,詎敢待此翁。
行行不知遠,大笑分西東。
風流一時散,千載留高蹤。
溪光與山色,隠隠尚笑容。
笑意果何如,畫史安能窮。
按圖付一嘿,翳景生長松。

平仄○仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平○平仄○,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平○平。
仄仄○平平,平平仄平平。
○平仄仄仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄○○○。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平○,仄仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,平仄○平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平○,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。

yīn bì chān kǔ zhú , qiū chí dàn fú róng 。
èr lǎo lú shān jiān , fēng wèi sù xī tóng 。
yì yǒu lì lǐ rén , xīn shì huáng huā cóng 。
náng zhōng wú yī qián , yǎn dǐ sì hǎi kōng 。
xī huáng wèi qú qiè , shàng yǔ wú huái tōng 。
zhòng yǔ jí xīn tiáo , yún xiāo yī míng hóng 。
jìng shè yì kě rén , niàn ěr míng jiào zōng 。
bó jiǔ kōng qín qú , cuán méi yī shēng zhōng 。
cāng tái piàn shí zài , zuì wò kōng shān zhōng 。
liáng chén rù qí huái , zhàng jù xián xiāng cóng 。
ǒu rán chū xiù yún , shū ěr fēng piāo péng 。
hǔ xī yǒu yán jìn , jù gǎn dài cǐ wēng 。
xíng xíng bù zhī yuǎn , dà xiào fēn xī dōng 。
fēng liú yī shí sàn , qiān zǎi liú gāo zōng 。
xī guāng yǔ shān sè , yǐn yǐn shàng xiào róng 。
xiào yì guǒ hé rú , huà shǐ ān néng qióng 。
àn tú fù yī hēi , yì jǐng shēng zhǎng sōng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

阴壁掺苦竹,秋池淡芙蓉。
二老庐山间,风味夙昔同。
亦有栗里人,心事黄花丛。
囊中无一钱,眼底四海空。
羲皇未渠惬,上与无怀通。
衆羽集新条,云霄一冥鸿。
净社亦可人,念尔名教宗。
博酒空勤渠,攒眉一声钟。
苍苔片石在,醉卧空山中。
良辰入奇怀,杖屦闲相从。
偶然出岫云,儵尔风飘蓬。
虎溪有严禁,讵敢待此翁。
行行不知远,大笑分西东。
风流一时散,千载留高踪。
溪光与山色,隠隠尚笑容。
笑意果何如,画史安能穷。
按图付一嘿,翳景生长松。

总结:

诗人以描写庐山的自然景色和人物情感为主线,表现了人生百态和山水之间的交融。描绘了庐山的幽静和秀美,以及在此生活的老者们的淡然态度。诗中既有对自然景物的赞美,也有对生活困苦的反思,以及对历史名人的怀念。表达了诗人对人生、人情、山水的深切感受,凸显了时光荏苒,人事如梦的主题。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者黎廷瑞介绍:🔈

黎廷瑞(一二五○~一三○八),字祥仲。鄱阳(今江西波阳)人。度宗咸淳七年(一二七一)赐同进士出身,时年二十二。授肇庆府司法参军,需次未上。宋亡,幽居山中十年,与吴存、徐瑞等游。元世祖至元二十三年(一二八六),摄本郡教事。凡五年。退後不出,更号俟庵。武宗至大元年卒。有《芳洲集》三卷,收入清史简编《鄱阳五家集》中。事见本集卷首小传。 黎廷瑞诗,以影印文渊阁《四库全书·鄱阳五家集》本爲底本,校以《豫章丛书》本(简称豫章本)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

黎廷瑞的诗:

黎廷瑞的词:

相关诗词:

李待诏虎溪三笑图 (lǐ dài zhào hǔ xī sān xiào tú)

朝代:宋    作者: 仇远

偶然行过溪桥,正自不值一笑。
三人必有我师,不笑不足为道。

平仄○仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平○平仄○,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平○平。
仄仄○平平,平平仄平平。
○平仄仄仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄○○○。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平○,仄仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,平仄○平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平○,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。

李唐虎溪三笑图 (lǐ táng hǔ xī sān xiào tú)

朝代:宋    作者: 仇远

人生一笑良难,问此是同是别。
青山相对无言,溪声出广长舌。

平仄○仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平○平仄○,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平○平。
仄仄○平平,平平仄平平。
○平仄仄仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄○○○。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平○,仄仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,平仄○平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平○,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。

题东坡苏公三笑图帖 (tí dōng pō sū gōng sān xiào tú tiē)

朝代:宋    作者: 袁说友

不觉虎溪过却,轩渠一笑而归。
此笑此心真处,自然鱼跃鸢飞。

平仄○仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平○平仄○,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平○平。
仄仄○平平,平平仄平平。
○平仄仄仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄○○○。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平○,仄仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,平仄○平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平○,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。

题汤隽溪留远法师莲社图 (tí tāng jùn xī liú yuǎn fǎ shī lián shè tú)

朝代:宋    作者: 陈杰

无复斯人过虎溪,溪上朝朝新虎蹄。
江左风流却回首,几曾极乐在天西。

平仄○仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平○平仄○,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平○平。
仄仄○平平,平平仄平平。
○平仄仄仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄○○○。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平○,仄仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,平仄○平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平○,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。

题昱师房三笑图 (tí yù shī fáng sān xiào tú)

朝代:宋    作者: 李觏

高僧不出院,屏画三笑图。
客子倦游者,欲去复踟蹰。
古人骨朽不可追,今人相见如古时。
人间触事入吾笑,何必门前有虎谿。

平仄○仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平○平仄○,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平○平。
仄仄○平平,平平仄平平。
○平仄仄仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄○○○。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平○,仄仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,平仄○平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平○,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。

崔智韬虎妻图 (cuī zhì tāo hǔ qī tú)

朝代:宋    作者: 郑思肖

佳人睡觉失青山,恶毒心肠卖笑顔。
认得皮毛一归去,花枝无艳虎全斑。

平仄○仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平○平仄○,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平○平。
仄仄○平平,平平仄平平。
○平仄仄仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄○○○。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平○,仄仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,平仄○平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平○,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。

寄紫箨茶与虎丘石溪 (jì zǐ tuò chá yǔ hǔ qiū shí xī)

朝代:宋    作者: 释绍昙

箨龙衔味噀春英,香入萝窗午梦清。
笑汲新泉烦陆羽,贵图尊宿眼增明。

平仄○仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平○平仄○,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平○平。
仄仄○平平,平平仄平平。
○平仄仄仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄○○○。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平○,仄仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,平仄○平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平○,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。

动物

瑞岩仰老见和复酬前韵七首 其五 (ruì yán yǎng lǎo jiàn hé fù chóu qián yùn qī shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 曹勋

当年卜近虎溪侣,领畧闲心笑相许。
岂图云水各一方,回首向来若怀古。

平仄○仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平○平仄○,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平○平。
仄仄○平平,平平仄平平。
○平仄仄仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄○○○。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平○,仄仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,平仄○平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平○,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。

庐山道中 其三 (lú shān dào zhōng qí sān)

朝代:宋    作者: 李彭

三年不饮虎溪水,一笑来尝鹰爪芽。
岑寂仲堪谈易地,只余苍藓藉残花。

平仄○仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平○平仄○,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平○平。
仄仄○平平,平平仄平平。
○平仄仄仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄○○○。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平○,仄仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,平仄○平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平○,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。

过虎溪对东林苍岩翠樾下浸大涧宛似灵隠冷泉嘱长老法才作亭名曰过溪且为率山丁薙草定基一朝而毕 (guò hǔ xī duì dōng lín cāng yán cuì yuè xià jìn dà jiàn wǎn sì líng yǐn lěng quán zhǔ zhǎng lǎo fǎ cái zuò tíng míng yuē guò xī qiě wèi lǜ shān dīng tì cǎo dìng jī yī cháo ér bì)

朝代:宋    作者: 范成大

过溪无限翠屏开,大笑从教虎子猜。
不独山中添故事,仍教题作小飞来。

平仄○仄仄,平平仄平平。
仄仄平平○,平仄仄仄平。
仄仄仄仄平,平仄平平平。
平○平仄○,仄仄仄仄○。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,平平仄平平。
仄仄仄仄平,仄仄平○平。
仄仄○平平,平平仄平平。
○平仄仄仄,仄仄○平○。
平平仄平平,仄仄○○○。
仄平仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄平○,仄仄仄仄平。
○○仄平仄,仄仄○平平。
平平仄平仄,平仄○平平。
平平仄平仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平○,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄平○平。