hú dōng yuán xiāng jǐn tíng
胡东原香锦亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 白玉蟾 (bái yù chán)

东皇剖破勾芒腹,锦心绣肠香馥鬰。
绦都风雨僝僽春,花魂无主自精神。
黄鹂初唤柳开眼,海棠枝上春烟暖。
放出一点两点红,墙头红腮微笑风。
东原去後花无主,春工亦懒施机杼。
亭前忽遇诗酒仙,花亦喷出些龙涎。
风催雨趱花不辨,满庭芬芳生烂熳。
牡丹吐火花欲然,日将锦綉铺苔毡。
诗狂梦与花神饮,酒醉不与花神寝。
酒阑令我忆东原,花木虽在人恻然。
此诗终不为花作,惆怅东原此丘壑。
而今赏花不见人,但见蜂蝶飞闲亭。

平平仄仄平平仄,仄平仄平平仄仄。
仄平平仄仄?平,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平仄平仄平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄仄平,仄仄平仄平平平。

dōng huáng pōu pò gōu máng fù , jǐn xīn xiù cháng xiāng fù yù 。
tāo dōu fēng yǔ chán zhòu chūn , huā hún wú zhǔ zì jīng shén 。
huáng lí chū huàn liǔ kāi yǎn , hǎi táng zhī shàng chūn yān nuǎn 。
fàng chū yī diǎn liǎng diǎn hóng , qiáng tóu hóng sāi wēi xiào fēng 。
dōng yuán qù hòu huā wú zhǔ , chūn gōng yì lǎn shī jī zhù 。
tíng qián hū yù shī jiǔ xiān , huā yì pēn chū xiē lóng xián 。
fēng cuī yǔ zǎn huā bù biàn , mǎn tíng fēn fāng shēng làn màn 。
mǔ dān tǔ huǒ huā yù rán , rì jiāng jǐn xiù pù tái zhān 。
shī kuáng mèng yǔ huā shén yǐn , jiǔ zuì bù yǔ huā shén qǐn 。
jiǔ lán lìng wǒ yì dōng yuán , huā mù suī zài rén cè rán 。
cǐ shī zhōng bù wèi huā zuò , chóu chàng dōng yuán cǐ qiū hè 。
ér jīn shǎng huā bù jiàn rén , dàn jiàn fēng dié fēi xián tíng 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

东皇解开了勾芒的腹部,美丽的心灵如锦绣的肠子一样散发着芬芳。
绦色的都城经历了风雨的洗礼,春天的气息在僝僽中弥漫。花的精神自主觉醒,没有主人。
黄鹂初次鸣叫,唤醒了柳树的新叶;海棠枝上的春烟轻柔温暖。
点点红色飘然飞扬,像微笑的风在墙头轻轻拂过红红的脸颊。
东原离去,花儿失去了主人,春工也不再勤劳地编织机杼。
亭前忽然遇到了诗和酒的仙人,花儿也吐出了一些龙涎香。
风催雨助,花朵无法辨认方向,满庭芬芳繁盛绚烂。
牡丹吐出火焰般的花朵,日光如锦绣般铺展在苔藓地毯上。
陶渊明狂饮诗意,与花神一同欢饮,但酒醉后不与花神共眠。
酒过三巡,我思念起东原,虽然花木依然,但人的离去令人感伤。
这首诗最终并非写花,却是写东原的山水,让人不禁感慨万千。
而今赏花之时,人迹已难寻,只见蜜蜂和蝴蝶在闲庭飞舞。
总结:此诗描绘了东皇剖开勾芒腹,锦心绣肠,城中风雨交加,花魂无主,春天的变化,牡丹绽放,诗人陶渊明的酒诗之欢,以及对东原的怀念,表达了时光流转中的离愁别绪和花木凋零的感慨。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者白玉蟾介绍:🔈

白玉蟾(一一九四~?),本名葛长庚,因继雷州白氏爲後,改今名。字白叟、以閲、衆甫,号海琼子、海南翁、琼山道人、蠙庵、武夷散人、神霄散吏、紫清真人,闽清(今属福建)人,生于琼山(今属海南)。师事陈楠学道,遍历名山。宁宗嘉定中诏赴阙,命馆太乙宫,赐号紫清明道真人(明嘉靖《建宁府志》卷二一)。全真教尊爲南五祖之一。有《海琼集》、《武夷集》、《上清集》、《玉隆集》等,由其徒彭耜合纂爲《海琼玉蟾先生文集》四十卷。事见本集卷首彭耜《海琼玉蟾先生事实》。 白玉蟾诗,以明正统 查看更多>>

白玉蟾的诗:

相关诗词:

天台书事十三首 其八 (tiān tāi shū shì shí sān shǒu qí bā)

朝代:宋    作者: 曹勋

终日飞霙下远空,冷回帘幕怯东风。
瑞香满槛深遮映,怕损亭亭紫锦笼。

平平仄仄平平仄,仄平仄平平仄仄。
仄平平仄仄?平,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平仄平仄平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄仄平,仄仄平仄平平平。

惜花亭 (xī huā tíng)

朝代:宋    作者: 胡宿

层阴养花天,亭榭多春色。
午气入衣香,东风吹酒力。
睠恋冶城游,黄金良易得。

平平仄仄平平仄,仄平仄平平仄仄。
仄平平仄仄?平,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平仄平仄平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄仄平,仄仄平仄平平平。

题四画 鬭鸡 (tí sì huà dòu jī)

朝代:宋    作者: 释善珍

天宝三郎好鬭鸡,醉中官锦贱如泥。
沉香亭北花含笑,不管渔阳胡马嘶。

平平仄仄平平仄,仄平仄平平仄仄。
仄平平仄仄?平,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平仄平仄平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄仄平,仄仄平仄平平平。

和文与可洋川园池三十首 露香亭 (hé wén yǔ kě yáng chuān yuán chí sān shí shǒu lù xiāng tíng)

朝代:宋    作者: 苏轼

亭下佳人锦绣衣,满身璎珞缀明玑。
晚香消歇无寻处,花已飘零露已曦。

平平仄仄平平仄,仄平仄平平仄仄。
仄平平仄仄?平,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平仄平仄平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄仄平,仄仄平仄平平平。

闲咏园中草木六首 其二 (xián yǒng yuán zhōng cǎo mù liù shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陆游

麝香萱草移东郭,锦子葵花买上原。
儿唤乃翁闲一看,欣然曳杖出篱门。

平平仄仄平平仄,仄平仄平平仄仄。
仄平平仄仄?平,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平仄平仄平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄仄平,仄仄平仄平平平。

感中原旧事戏作 (gǎn zhōng yuán jiù shì xì zuò)

朝代:宋    作者: 陆游

蜂儿园里香尘细,燕子楼中宝瑟斜。
惟有天知太平事,乞倾东海洗胡沙。

平平仄仄平平仄,仄平仄平平仄仄。
仄平平仄仄?平,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平仄平仄平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄仄平,仄仄平仄平平平。

和章质夫成都运司园亭诗 翠锦亭 (hé zhāng zhì fū chéng dōu yùn sī yuán tíng shī cuì jǐn tíng)

朝代:宋    作者: 吴师孟

东阁治台政,西堂备燕饮。
介於二堂间,华构饶花品。
红紫镇长春,四时如活锦。
公暇一绳床,上有通中枕。

平平仄仄平平仄,仄平仄平平仄仄。
仄平平仄仄?平,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平仄平仄平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄仄平,仄仄平仄平平平。

荷花 (hé huā)

朝代:宋    作者: 王之道

亭亭青盖倚宫粧,新浴温泉体自香。
暂借青风来一霎,欲披云锦见蜂房。

平平仄仄平平仄,仄平仄平平仄仄。
仄平平仄仄?平,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平仄平仄平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄仄平,仄仄平仄平平平。

和文与可洋川园池三十首 披锦亭 (hé wén yǔ kě yáng chuān yuán chí sān shí shǒu pī jǐn tíng)

朝代:宋    作者: 苏轼

烟红露绿晓风香,燕舞鶑啼春日长。
谁道使君贫且老,绣屏锦帐咽笙簧。

平平仄仄平平仄,仄平仄平平仄仄。
仄平平仄仄?平,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平仄平仄平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄仄平,仄仄平仄平平平。

十洲亭 (shí zhōu tíng)

朝代:宋    作者: 陈谠

东塘昔号神仙景,亭以洲名世亦稀。
山拥髻鬟临水监,花铺云锦出天机。
好风入座清如濯,古木分行翠欲围。
每到冯栏会心处,不知香气袭人衣。

平平仄仄平平仄,仄平仄平平仄仄。
仄平平仄仄?平,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄平平仄平平仄。
仄仄仄仄仄仄平,平平平平平仄平。
平平仄仄平平仄,平平仄仄仄平仄。
平平仄仄平仄平,平仄○仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○平平平仄仄。
仄平仄仄平仄平,仄○仄仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平仄平仄平仄平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄平仄。
平平仄平仄仄平,仄仄平仄平平平。