hé céng cuì xǐ yǔ zhī jù
和曾倅喜雨之句 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释德洪 (shì dé hóng)

清狂平生笑李赤,诗慕谪仙名烜赫。
尤胜曲影傍权门,爱其炎炎手可炙。
袁丝若至晁错逃,热中未老嗾与嗷。
犹胜怒及水中蟹,不合郭索持双螯。
何如一庵听松雨,泼眼晴窗发茶乳。
更无俗子作白眼,但有水沉横碧缕。
长爱朱生论不卑,神明不欺宁自欺。
买金赏诬岂不美,尚笑世俗今浇漓。
玉川作诗曾救月,退之抵掌夸奇绝。
公今又赋喜雨诗,诗成肯寄甘露灭。
气吐虹蜺辞吐云,才大端如梁与棼。
丽如宫华蜀锦色,骏却千樯万马犇。
屈宋宗枝君得髓,江左风流复兴起。
试手作诗君勿笑,毫忽增之至弓秭。
长哦月出湘淹东,翰墨场中久策功。
千篇翻水不足道,绝爱风味如醉翁。

平平平平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄○平平仄仄仄。
平平仄仄平仄平,仄○仄仄仄仄平。
○○仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄平○平仄,仄仄平平仄○仄。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄平○仄仄。
○仄平平○仄平,平平仄平平仄平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄仄○○平仄平,平仄平○平仄平。
仄○平平仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
○平仄仄平○平,仄仄平○仄仄平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄○仄平。

qīng kuáng píng shēng xiào lǐ chì , shī mù zhé xiān míng xuān hè 。
yóu shèng qū yǐng bàng quán mén , ài qí yán yán shǒu kě zhì 。
yuán sī ruò zhì cháo cuò táo , rè zhōng wèi lǎo sǒu yǔ áo 。
yóu shèng nù jí shuǐ zhōng xiè , bù hé guō suǒ chí shuāng áo 。
hé rú yī ān tīng sōng yǔ , pō yǎn qíng chuāng fā chá rǔ 。
gèng wú sú zǐ zuò bái yǎn , dàn yǒu shuǐ chén héng bì lǚ 。
cháng ài zhū shēng lùn bù bēi , shén míng bù qī níng zì qī 。
mǎi jīn shǎng wū qǐ bù měi , shàng xiào shì sú jīn jiāo lí 。
yù chuān zuò shī céng jiù yuè , tuì zhī dǐ zhǎng kuā qí jué 。
gōng jīn yòu fù xǐ yǔ shī , shī chéng kěn jì gān lù miè 。
qì tǔ hóng ní cí tǔ yún , cái dà duān rú liáng yǔ fén 。
lì rú gōng huá shǔ jǐn sè , jùn què qiān qiáng wàn mǎ bēn 。
qū sòng zōng zhī jūn dé suǐ , jiāng zuǒ fēng liú fù xīng qǐ 。
shì shǒu zuò shī jūn wù xiào , háo hū zēng zhī zhì gōng zǐ 。
cháng ò yuè chū xiāng yān dōng , hàn mò chǎng zhōng jiǔ cè gōng 。
qiān piān fān shuǐ bù zú dào , jué ài fēng wèi rú zuì wēng 。

和曾倅喜雨之句

—— 釋德洪

清狂平生笑李赤,詩慕謫仙名烜赫。
尤勝曲影傍權門,愛其炎炎手可炙。
袁絲若至晁錯逃,熱中未老嗾與嗷。
猶勝怒及水中蟹,不合郭索持雙螯。
何如一庵聽松雨,潑眼晴窗發茶乳。
更無俗子作白眼,但有水沉横碧縷。
長愛朱生論不卑,神明不欺寧自欺。
買金賞誣豈不美,尚笑世俗今澆漓。
玉川作詩曾救月,退之抵掌誇奇絕。
公今又賦喜雨詩,詩成肯寄甘露滅。
氣吐虹蜺辭吐雲,才大端如梁與棼。
麗如宫華蜀錦色,駿却千檣萬馬犇。
屈宋宗枝君得髓,江左風流復興起。
試手作詩君勿笑,毫忽增之至弓秭。
長哦月出湘淹東,翰墨場中久策功。
千篇翻水不足道,絕愛風味如醉翁。

平平平平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄○平平仄仄仄。
平平仄仄平仄平,仄○仄仄仄仄平。
○○仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄平○平仄,仄仄平平仄○仄。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄平○仄仄。
○仄平平○仄平,平平仄平平仄平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄仄○○平仄平,平仄平○平仄平。
仄○平平仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
○平仄仄平○平,仄仄平○仄仄平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄○仄平。

qīng kuáng píng shēng xiào lǐ chì , shī mù zhé xiān míng xuān hè 。
yóu shèng qū yǐng bàng quán mén , ài qí yán yán shǒu kě zhì 。
yuán sī ruò zhì cháo cuò táo , rè zhōng wèi lǎo sǒu yǔ áo 。
yóu shèng nù jí shuǐ zhōng xiè , bù hé guō suǒ chí shuāng áo 。
hé rú yī ān tīng sōng yǔ , pō yǎn qíng chuāng fā chá rǔ 。
gèng wú sú zǐ zuò bái yǎn , dàn yǒu shuǐ chén héng bì lǚ 。
cháng ài zhū shēng lùn bù bēi , shén míng bù qī níng zì qī 。
mǎi jīn shǎng wū qǐ bù měi , shàng xiào shì sú jīn jiāo lí 。
yù chuān zuò shī céng jiù yuè , tuì zhī dǐ zhǎng kuā qí jué 。
gōng jīn yòu fù xǐ yǔ shī , shī chéng kěn jì gān lù miè 。
qì tǔ hóng ní cí tǔ yún , cái dà duān rú liáng yǔ fén 。
lì rú gōng huá shǔ jǐn sè , jùn què qiān qiáng wàn mǎ bēn 。
qū sòng zōng zhī jūn dé suǐ , jiāng zuǒ fēng liú fù xīng qǐ 。
shì shǒu zuò shī jūn wù xiào , háo hū zēng zhī zhì gōng zǐ 。
cháng ò yuè chū xiāng yān dōng , hàn mò chǎng zhōng jiǔ cè gōng 。
qiān piān fān shuǐ bù zú dào , jué ài fēng wèi rú zuì wēng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
清狂平生喜欢嘲笑李赤,但对仰慕被贬下仙的名士之才却赞叹不已。他特别欣赏那些与权贵门第无关的才子,因为他们的才华炽热,能让人感受到炎炎夏日的火热。就像袁丝如若到来,晁错逃脱的热情将不会减退,反而会更加激烈。
他的心情甚至胜过怒火能够蔓延至水中的蟹,不像郭索手持双螯一样急躁不安。他更愿意选择在一座小小的庵堂中,倾听松雨的悠然,享受那泼洒在晴朗窗户上的茶乳。
与俗人傲视不屑,他宁愿拥有心如明镜的水,平横碧缕,沉静清澈。他长久以来敬佩朱生的论调,不愿自欺欺人,也不愿被神明愚弄。
虽然买金赏诬可能美不胜收,但他嘲笑现今世俗如水般浇淋,失去了昔日的风采。
他曾用诗篇挽回了被月亮攫取的月光,如今再次题写喜雨的诗篇,也希望能把这诗意的雨水寄予世间。他的气吐如虹,词句间洋溢云雾,才华犹如古代著名的梁与棼。
他的才华如同宫中的华丽玉器,高贵而华美,而骏马却能横冲直撞,千帆竞发。
他相信若是屈宋宗枝君得到他的真髓,江左风流必将再次兴起。
虽然他不经意间写下的诗篇不值一提,他比较喜欢品味如同醉翁般独具风味的诗篇。

赏析:: 这首诗《和曾倅喜雨之句》由清代僧人释德洪创作,以豪放奔放的笔调描绘了自然景物和个人感慨,表达了诗人的豁达和无拘无束的生活态度。诗中用词独特,意象生动,展现了作者深厚的文学造诣和超脱尘世的心境。诗人通过对自然景物的描绘,以及对个人感受的表达,展现了一种豁达、超然的境界,表现了作者豪放不羁的性格和对世俗纷扰的超然态度。
标签: 自然抒怀、豁达超然

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释德洪介绍:🔈

释德洪(一○七一~一一二八),一名惠洪,号觉范,筠州新昌(今江西宜丰)人。俗姓喻。年十四,父母双成,依三峰靘禅师爲童子。哲宗元佑四年(一○八九),试经於东京天王寺,冒惠洪名得度爲僧。四年後南归,依真净禅师於庐山归宗寺,随真净迁洪州石门。二十九岁始,游方东吴、衡山、金陵等地,住金陵清凉寺。冒名剃度事发,入狱一年,勒令还俗。後至东京,入丞相张商英、枢密郭天信门下,再得度,赐名宝觉圆明禅师。徽宗政和元年(一一一一),张、郭贬黜,亦受牵连,发配朱崖军(今海南三亚)。三年,得释。四年,返筠州,馆於荷塘寺。後又被诬以张怀素党系留南昌狱百余日,遇赦,归湘上南台。高宗建炎二年卒,年五十八。德洪工书善画,尤擅绘... 查看更多>>

释德洪的诗:

相关诗词:

次韵曾使君和删定鲍倅喜谯楼双门复旧观之作 (cì yùn céng shǐ jūn hé shān dìng bào cuì xǐ qiáo lóu shuāng mén fù jiù guān zhī zuò)

朝代:宋    作者: 虞俦

公家文字足搜寻,间览容陪夏日临。
句里江山元自旧,笔端造化速宜今。
朱扉对启雄潭府,秀气平分入泮林。
青佩龙门行在望,跃鞭莫负使君心。

平平平平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄○平平仄仄仄。
平平仄仄平仄平,仄○仄仄仄仄平。
○○仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄平○平仄,仄仄平平仄○仄。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄平○仄仄。
○仄平平○仄平,平平仄平平仄平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄仄○○平仄平,平仄平○平仄平。
仄○平平仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
○平仄仄平○平,仄仄平○仄仄平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄○仄平。

动物

次韵石倅喜江令祷雨有应三绝句 其一 (cì yùn shí cuì xǐ jiāng lìng dǎo yǔ yǒu yìng sān jué jù qí yī)

朝代:宋    作者: 张扩

忱词新沐管城枯,夜啓天门玉鏁鱼。
借得丰年三尺雨,此郎那解世间书。

平平平平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄○平平仄仄仄。
平平仄仄平仄平,仄○仄仄仄仄平。
○○仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄平○平仄,仄仄平平仄○仄。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄平○仄仄。
○仄平平○仄平,平平仄平平仄平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄仄○○平仄平,平仄平○平仄平。
仄○平平仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
○平仄仄平○平,仄仄平○仄仄平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄○仄平。

五月八日雨大作闻守倅游湖以前日白莲见寄戏成小诗谢之 (wǔ yuè bā rì yǔ dà zuò wén shǒu cuì yóu hú yǐ qián rì bái lián jiàn jì xì chéng xiǎo shī xiè zhī)

朝代:宋    作者: 李光

守倅风流好事同,笙歌都在雨声中。
似知坐上多狂客,不许佳人酒面红。

平平平平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄○平平仄仄仄。
平平仄仄平仄平,仄○仄仄仄仄平。
○○仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄平○平仄,仄仄平平仄○仄。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄平○仄仄。
○仄平平○仄平,平平仄平平仄平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄仄○○平仄平,平仄平○平仄平。
仄○平平仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
○平仄仄平○平,仄仄平○仄仄平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄○仄平。

和蒲安行诚之见喜新受梓倅 (hé pú ān xíng chéng zhī jiàn xǐ xīn shòu zǐ cuì)

朝代:宋    作者: 冯山

故国连芳草,吾亲在白云。
荣归惭主父,虚语类终军。
剑阁虽吟恋,潼江亦喜闻。
惟愁良友别,分手复何云。

平平平平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄○平平仄仄仄。
平平仄仄平仄平,仄○仄仄仄仄平。
○○仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄平○平仄,仄仄平平仄○仄。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄平○仄仄。
○仄平平○仄平,平平仄平平仄平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄仄○○平仄平,平仄平○平仄平。
仄○平平仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
○平仄仄平○平,仄仄平○仄仄平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄○仄平。

和李子寿通判曾庆祖判院投赠喜雨口号八首 其七 (hé lǐ zǐ shòu tōng pàn céng qìng zǔ pàn yuàn tóu zèng xǐ yǔ kǒu hào bā shǒu qí qī)

朝代:宋    作者: 杨万里

谪仙下笔不曾休,句似金盘柘弹流。
我欲将渠卜邻着,对披蓑笠刺渔舟。

平平平平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄○平平仄仄仄。
平平仄仄平仄平,仄○仄仄仄仄平。
○○仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄平○平仄,仄仄平平仄○仄。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄平○仄仄。
○仄平平○仄平,平平仄平平仄平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄仄○○平仄平,平仄平○平仄平。
仄○平平仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
○平仄仄平○平,仄仄平○仄仄平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄○仄平。

罗真隠已化数年曾纠仕五羊病中尝访渠为之求乐曾知其已逝颇有问答曾今为漳倅亲与东庵道老言之 (luó zhēn yǐn yǐ huà shù nián céng jiū shì wǔ yáng bìng zhōng cháng fǎng qú wèi zhī qiú lè céng zhī qí yǐ shì pō yǒu wèn dá céng jīn wèi zhāng cuì qīn yǔ dōng ān dào lǎo yán zhī)

朝代:宋    作者: 林希逸

生时句句有玄机,语我因医偶造微。
霞屿已题新窆石,羊城还着旧深衣。
曼卿见说乘骡去,丁令尝闻化鹤归。
葱岭相逢提履者,宋云恐被後人讥。

平平平平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄○平平仄仄仄。
平平仄仄平仄平,仄○仄仄仄仄平。
○○仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄平○平仄,仄仄平平仄○仄。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄平○仄仄。
○仄平平○仄平,平平仄平平仄平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄仄○○平仄平,平仄平○平仄平。
仄○平平仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
○平仄仄平○平,仄仄平○仄仄平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄○仄平。

右司周昞仲亦用韵并和以谢之 (yòu sī zhōu bǐng zhòng yì yòng yùn bìng hé yǐ xiè zhī)

朝代:宋    作者: 李曾伯

谁将拙句彻名流,勾引春风入笔头。
廊庙喜登端士用,田园盍为故人谋。
曾芳草外思淮事,应海棠边念蜀游。
细雨挑灯成朗诵,剧谈如共峡江舟。

平平平平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄○平平仄仄仄。
平平仄仄平仄平,仄○仄仄仄仄平。
○○仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄平○平仄,仄仄平平仄○仄。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄平○仄仄。
○仄平平○仄平,平平仄平平仄平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄仄○○平仄平,平仄平○平仄平。
仄○平平仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
○平仄仄平○平,仄仄平○仄仄平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄○仄平。

和曾守洪倅喜雪 (hé céng shǒu hóng cuì xǐ xuě)

朝代:宋    作者: 曹勋

不知时雪覆云沙,但怪虚窗木影斜。
入竹不妨听窸窣,映空宁复问津涯。
盃深喜近围炉火,香冷谁寻小树花。
语到蓬仙烦寄我,固应黄竹属诗家。

平平平平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄○平平仄仄仄。
平平仄仄平仄平,仄○仄仄仄仄平。
○○仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄平○平仄,仄仄平平仄○仄。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄平○仄仄。
○仄平平○仄平,平平仄平平仄平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄仄○○平仄平,平仄平○平仄平。
仄○平平仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
○平仄仄平○平,仄仄平○仄仄平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄○仄平。

和微之喜雪 (hé wēi zhī xǐ xuě)

朝代:宋    作者: 韩维

冻雨吹花六出成,高楼一见瓦□□。
已惊密势昏群岫,更想余霖及列城。
照水□□生秀气,跳枝喜鹊弄和声。
曾陪舞蹈丰年□,□拥温貂梦帝京。

平平平平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄○平平仄仄仄。
平平仄仄平仄平,仄○仄仄仄仄平。
○○仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄平○平仄,仄仄平平仄○仄。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄平○仄仄。
○仄平平○仄平,平平仄平平仄平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄仄○○平仄平,平仄平○平仄平。
仄○平平仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
○平仄仄平○平,仄仄平○仄仄平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄○仄平。

次韵石倅喜江令祷雨有应三绝句 其二 (cì yùn shí cuì xǐ jiāng lìng dǎo yǔ yǒu yìng sān jué jù qí èr)

朝代:宋    作者: 张扩

蛰龙水底未全枯,睡稳终惭点额鱼。
聊为苍生一伸肘,阴功何待玉函书。

平平平平仄仄仄,平仄仄平平仄仄。
平○仄仄仄平平,仄○平平仄仄仄。
平平仄仄平仄平,仄○仄仄仄仄平。
○○仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄平○平仄,仄仄平平仄○仄。
○平仄仄仄仄仄,仄仄仄平○仄仄。
○仄平平○仄平,平平仄平平仄平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平仄仄。
仄仄○○平仄平,平仄平○平仄平。
仄○平平仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄○仄。
仄仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
○平仄仄平○平,仄仄平○仄仄平。
平平平仄仄仄仄,仄仄平仄○仄平。

动物