hé yáng xiù fǔ yùn
和杨秀甫韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 袁甫 (yuán fǔ)

天下大物山与泉,山泉为蒙义皎然。
坐对岩岩听潺潺,以兹名斋日周旋。
杨君作诗老更妍,解把山泉写天全。
山谷松梅咏坡仙,到今笔语带芳鲜。
松梅双清固堪怜,孰似山泉浩无边。
顾我蒙养钻弥坚,要参圣处力加鞭。
杨君一见出佳篇,古淡端如朱丝弦。
弦中传雅奏,难共俗人言。
我欲和君一两联,山泉入梦且高眠。

平仄仄仄平仄平,平平平平仄仄平。
仄仄平平○平平,仄平平平仄平平。
平平仄平仄○平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄平平,仄平仄仄仄平○。
平平平平仄平平,仄仄平平仄平平。
仄仄平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平○平平平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄仄平,平平仄仄○平平。

tiān xià dà wù shān yǔ quán , shān quán wèi méng yì jiǎo rán 。
zuò duì yán yán tīng chán chán , yǐ zī míng zhāi rì zhōu xuán 。
yáng jūn zuò shī lǎo gèng yán , jiě bǎ shān quán xiě tiān quán 。
shān gǔ sōng méi yǒng pō xiān , dào jīn bǐ yǔ dài fāng xiān 。
sōng méi shuāng qīng gù kān lián , shú sì shān quán hào wú biān 。
gù wǒ méng yǎng zuàn mí jiān , yào cān shèng chù lì jiā biān 。
yáng jūn yī jiàn chū jiā piān , gǔ dàn duān rú zhū sī xián 。
xián zhōng chuán yǎ zòu , nán gòng sú rén yán 。
wǒ yù hé jūn yī liǎng lián , shān quán rù mèng qiě gāo mián 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

天下最大的物体就是山和泉水,山泉被誉为蒙义皎然的景色。
坐在山前岩石上,静听潺潺的泉水声,每到这样的时光,我便以此为名,定期来此徜徉。
杨君写诗老而愈妍,将山泉之美写得如此天成。
山谷中松树和梅花咏唱着山坡上的仙境,直至今日文字仍带着芳香鲜活。
松树和梅花之美固然可怜,但和山泉浩渺无边相比,又有谁能匹敌?
我饱经风霜得以茁壮,要前往尊圣之地时更要努力前行。
杨君一见山泉就写出了如此佳作,淡泊高古,如朱丝弦音。
琴弦中传来雅奏,难以与世俗之人言说。
我愿与杨君共撰一两联,让山泉进入梦中,享受高远的宁静。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者袁甫介绍:🔈

袁甫,字广微,鄞县(今浙江宁波)人。燮子。曾从杨简学。宁宗嘉定七年(一二一四)进士,授签书建康军节度判官。十年,召爲秘书省正字,十二年,出通判湖州。十四年除秘书郎,十六年,出知徽州(《南宋馆阁续录》卷八、九),历知衢州。理宗绍定中召爲将作监,六年(一二三三),兼国史院编修官、实录院检讨官。同年,出提举江南东路常平兼提点刑狱。端平元年(一二三四)理宗亲政,知建宁府兼福建路转运判官。以秘书少监召,累迁起居郎兼中书舍人。嘉熙元年(一二三七)除中书舍人,权吏部侍郎。官至权兵部尚书,暂兼吏部尚书,卒年六十七(明弘治《徽州府志》卷四),谥正肃。有文集,久佚,清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《蒙斋集》二十卷,其... 查看更多>>

袁甫的诗:

相关诗词:

依韵和刘原甫舍人杨州五题 竹西亭 (yī yùn hé liú yuán fǔ shè rén yáng zhōu wǔ tí zhú xī tíng)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

结雨竹西若若川,杨州歌吹思当年。
刘郎若向风前唱,梦入青楼事惘然。

平仄仄仄平仄平,平平平平仄仄平。
仄仄平平○平平,仄平平平仄平平。
平平仄平仄○平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄平平,仄平仄仄仄平○。
平平平平仄平平,仄仄平平仄平平。
仄仄平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平○平平平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄仄平,平平仄仄○平平。

昌甫寄徐崇甫书并崇甫寄渠诗及渠兄弟和章因次其韵呈昌甫 (chāng fǔ jì xú chóng fǔ shū bìng chóng fǔ jì qú shī jí qú xiōng dì hé zhāng yīn cì qí yùn chéng chāng fǔ)

朝代:宋    作者: 陈文蔚

念作章泉去,川流日夜东。
一身长是客,双鬓已成翁。
霁想濂溪月,和思柳下风。
平安毅斋信,多谢为流通。

平仄仄仄平仄平,平平平平仄仄平。
仄仄平平○平平,仄平平平仄平平。
平平仄平仄○平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄平平,仄平仄仄仄平○。
平平平平仄平平,仄仄平平仄平平。
仄仄平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平○平平平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄仄平,平平仄仄○平平。

昌甫诗以杨朴契玄断送头皮语说病亦昌甫郑州乡里人也次韵 其二 (chāng fǔ shī yǐ yáng pǔ qì xuán duàn sòng tóu pí yǔ shuō bìng yì chāng fǔ zhèng zhōu xiāng lǐ rén yě cì yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 韩淲

示疾炎凉合问之,头皮老去记谁诗。
杨妻有句留千古,笑倒黄州举此时。

平仄仄仄平仄平,平平平平仄仄平。
仄仄平平○平平,仄平平平仄平平。
平平仄平仄○平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄平平,仄平仄仄仄平○。
平平平平仄平平,仄仄平平仄平平。
仄仄平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平○平平平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄仄平,平平仄仄○平平。

和双溪五首 其一 (hé shuāng xī wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 曹勋

琱章琢句老双溪,秀韵凌虚独擅时。
字似金陵诗似甫,风流词翰两相宜。

平仄仄仄平仄平,平平平平仄仄平。
仄仄平平○平平,仄平平平仄平平。
平平仄平仄○平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄平平,仄平仄仄仄平○。
平平平平仄平平,仄仄平平仄平平。
仄仄平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平○平平平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄仄平,平平仄仄○平平。

清溪解缆用秀才甫韵寄杜藏用 其一 (qīng xī jiě lǎn yòng xiù cái fǔ yùn jì dù cáng yòng qí yī)

朝代:宋    作者: 黄彦平

九华晴云今日阴,清溪涨水夜来深。
苍梧哀泛湘妃瑟,白藕秀出姮娥簪。

平仄仄仄平仄平,平平平平仄仄平。
仄仄平平○平平,仄平平平仄平平。
平平仄平仄○平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄平平,仄平仄仄仄平○。
平平平平仄平平,仄仄平平仄平平。
仄仄平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平○平平平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄仄平,平平仄仄○平平。

下第送宋秀才游岐下杨秀才还江东 (xià dì sòng sòng xiù cái yóu qí xià yáng xiù cái huán jiāng dōng)

朝代:唐    作者: 许浑

年来不自得,一望几伤心。
风转蕙兰色,月移松桂阴。
马随边草远,帆落海云深。
明旦各分首,更听梁甫吟。

平仄仄仄平仄平,平平平平仄仄平。
仄仄平平○平平,仄平平平仄平平。
平平仄平仄○平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄平平,仄平仄仄仄平○。
平平平平仄平平,仄仄平平仄平平。
仄仄平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平○平平平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄仄平,平平仄仄○平平。

夜坐因观杨伯虎和春字韵诗偶成五绝再寄 其二 (yè zuò yīn guān yáng bǎi hǔ hé chūn zì yùn shī ǒu chéng wǔ jué zài jì qí èr)

朝代:宋    作者: 张鎡

案上因翻简铁堆,亲朋何日和诗回。
高怀剩得清闲力,满纸溪山秀色开。

平仄仄仄平仄平,平平平平仄仄平。
仄仄平平○平平,仄平平平仄平平。
平平仄平仄○平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄平平,仄平仄仄仄平○。
平平平平仄平平,仄仄平平仄平平。
仄仄平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平○平平平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄仄平,平平仄仄○平平。

次韵斯远和答昌甫读谪仙诗 其二 (cì yùn sī yuǎn hé dá chāng fǔ dú zhé xiān shī qí èr)

朝代:宋    作者: 韩淲

酴醿落香雪,杨柳生野烟。
东风过寒食,物色谁能怜。
清晨沐兰芳,夷心玉景篇。
万象春和中,霞佩璆锵然。

平仄仄仄平仄平,平平平平仄仄平。
仄仄平平○平平,仄平平平仄平平。
平平仄平仄○平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄平平,仄平仄仄仄平○。
平平平平仄平平,仄仄平平仄平平。
仄仄平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平○平平平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄仄平,平平仄仄○平平。

寄题太和丞公沈君公馆亭台四咏 特秀亭 (jì tí tài hé chéng gōng shěn jūn gōng guǎn tíng tái sì yǒng tè xiù tíng)

朝代:宋    作者: 杨万里

秋月弄长江,平地点远岫。
赞府诗句中,字字江山秀。

平仄仄仄平仄平,平平平平仄仄平。
仄仄平平○平平,仄平平平仄平平。
平平仄平仄○平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄平平,仄平仄仄仄平○。
平平平平仄平平,仄仄平平仄平平。
仄仄平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平○平平平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄仄平,平平仄仄○平平。

和杜甫(句) (hé dù fǔ jù )

朝代:唐    作者: 杨兴义

莫嫌袍紫归家阻,且庆丰年雅俗安。

平仄仄仄平仄平,平平平平仄仄平。
仄仄平平○平平,仄平平平仄平平。
平平仄平仄○平,仄仄平平仄平平。
平仄平平仄平平,仄平仄仄仄平○。
平平平平仄平平,仄仄平平仄平平。
仄仄平仄仄平平,仄○仄仄仄平平。
平平仄仄仄平平,仄仄平○平平平。
平○○仄仄,○仄仄平平。
仄仄○平仄仄平,平平仄仄○平平。