hé xǐ yuàn dēng chéng nán bǎn wàng jīng yì
和洗掾登城南坂望京邑 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 袁朗 (yuán lǎng)

二华连陌塞,九陇统金方。
奥区称富贵,重险擅雄强。
龙飞灞水上,凤集岐山阳。
神皐多瑞蹟,列代有兴王。
我后膺灵命,爰求宅兹土。
宸居法太微,建国资天府。
玄风叶黎庶,德泽浸区宇。
醒醉各相扶,讴歌从圣主。
南登少陵岸,还望帝城中。
帝城何郁郁,佳气乃葱葱。
金凤凌绮观,璇题敞兰宫。
复道东西合,交衢南北通。
万国朝前殿,羣公议宣室。
鸣佩含早风,华蝉曜朝日。
栢梁宴初罢,千锺欢未毕。
端拱肃岩廊,思贤听琴瑟。
逶迤万雉列,隐轸千闾布。
飞甍夹御沟,曲台临上路。
处处歌钟鸣,喧阗车马度。
日落长楸间,含情两相顾。
是月冬之季,阴寒昼不开。
惊风四面集,飞雪千里回。
狐白登廊庙,牛衣出草莱。
讵知韩长孺,无复重然灰。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄仄仄○平,平平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄○,平○仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,平平平仄仄。
平仄仄平平,○平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄平○仄仄。
仄仄平平平,平平平仄仄。
仄仄○平○,平平仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平○仄,平仄○平平。

èr huá lián mò sāi , jiǔ lǒng tǒng jīn fāng 。
ào qū chēng fù guì , chóng xiǎn shàn xióng qiáng 。
lóng fēi bà shuǐ shàng , fèng jí qí shān yáng 。
shén gāo duō ruì jì , liè dài yǒu xīng wáng 。
wǒ hòu yīng líng mìng , yuán qiú zhuán zī tǔ 。
chén jū fǎ tài wēi , jiàn guó zī tiān fǔ 。
xuán fēng yè lí shù , dé zé jìn qū yǔ 。
xǐng zuì gè xiāng fú , ōu gē cóng shèng zhǔ 。
nán dēng shǎo líng àn , huán wàng dì chéng zhōng 。
dì chéng hé yù yù , jiā qì nǎi cōng cōng 。
jīn fèng líng qǐ guān , xuán tí chǎng lán gōng 。
fù dào dōng xī hé , jiāo qú nán běi tōng 。
wàn guó cháo qián diàn , qún gōng yì xuān shì 。
míng pèi hán zǎo fēng , huá chán yào cháo rì 。
bǎi liáng yàn chū bà , qiān zhōng huān wèi bì 。
duān gǒng sù yán láng , sī xián tīng qín sè 。
wēi yí wàn zhì liè , yǐn zhěn qiān lǘ bù 。
fēi méng jiá yù gōu , qū tái lín shàng lù 。
chù chù gē zhōng míng , xuān tián chē mǎ dù 。
rì luò cháng qiū jiān , hán qíng liǎng xiāng gù 。
shì yuè dōng zhī jì , yīn hán zhòu bù kāi 。
jīng fēng sì miàn jí , fēi xuě qiān lǐ huí 。
hú bái dēng láng miào , niú yī chū cǎo lái 。
jù zhī hán cháng rú , wú fù chóng rán huī 。

动物

和洗掾登城南坂望京邑

—— 袁朗

二華連陌塞,九隴統金方。
奧區稱富貴,重險擅雄強。
龍飛灞水上,鳳集岐山陽。
神皐多瑞蹟,列代有興王。
我后膺靈命,爰求宅茲土。
宸居法太微,建國資天府。
玄風叶黎庶,德澤浸區宇。
醒醉各相扶,謳歌從聖主。
南登少陵岸,還望帝城中。
帝城何鬱鬱,佳氣乃蔥蔥。
金鳳凌綺觀,璇題敞蘭宮。
複道東西合,交衢南北通。
萬國朝前殿,羣公議宣室。
鳴珮含早風,華蟬曜朝日。
栢梁宴初罷,千鍾歡未畢。
端拱肅巖廊,思賢聽琴瑟。
逶迤萬雉列,隱軫千閭布。
飛甍夾御溝,曲臺臨上路。
處處歌鐘鳴,喧闐車馬度。
日落長楸間,含情兩相顧。
是月冬之季,陰寒晝不開。
驚風四面集,飛雪千里迴。
狐白登廊廟,牛衣出草萊。
詎知韓長孺,無復重然灰。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄仄仄○平,平平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄○,平○仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,平平平仄仄。
平仄仄平平,○平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄平○仄仄。
仄仄平平平,平平平仄仄。
仄仄○平○,平平仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平○仄,平仄○平平。

èr huá lián mò sāi , jiǔ lǒng tǒng jīn fāng 。
ào qū chēng fù guì , chóng xiǎn shàn xióng qiáng 。
lóng fēi bà shuǐ shàng , fèng jí qí shān yáng 。
shén gāo duō ruì jì , liè dài yǒu xīng wáng 。
wǒ hòu yīng líng mìng , yuán qiú zhuán zī tǔ 。
chén jū fǎ tài wēi , jiàn guó zī tiān fǔ 。
xuán fēng yè lí shù , dé zé jìn qū yǔ 。
xǐng zuì gè xiāng fú , ōu gē cóng shèng zhǔ 。
nán dēng shǎo líng àn , huán wàng dì chéng zhōng 。
dì chéng hé yù yù , jiā qì nǎi cōng cōng 。
jīn fèng líng qǐ guān , xuán tí chǎng lán gōng 。
fù dào dōng xī hé , jiāo qú nán běi tōng 。
wàn guó cháo qián diàn , qún gōng yì xuān shì 。
míng pèi hán zǎo fēng , huá chán yào cháo rì 。
bǎi liáng yàn chū bà , qiān zhōng huān wèi bì 。
duān gǒng sù yán láng , sī xián tīng qín sè 。
wēi yí wàn zhì liè , yǐn zhěn qiān lǘ bù 。
fēi méng jiá yù gōu , qū tái lín shàng lù 。
chù chù gē zhōng míng , xuān tián chē mǎ dù 。
rì luò cháng qiū jiān , hán qíng liǎng xiāng gù 。
shì yuè dōng zhī jì , yīn hán zhòu bù kāi 。
jīng fēng sì miàn jí , fēi xuě qiān lǐ huí 。
hú bái dēng láng miào , niú yī chū cǎo lái 。
jù zhī hán cháng rú , wú fù chóng rán huī 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
二华连陌塞,九陇统金方。
在华山东西延伸的路上,九条陇山统一成一片金色的地方。

奥区称富贵,重险擅雄强。
奥区被誉为富贵之地,以其险峻而雄强而自豪。

龙飞灞水上,凤集岐山阳。
龙飞翔于灞水之上,凤凰聚集在岐山的阳面。

神皐多瑞蹟,列代有兴王。
神圣的皐宫屡次出现吉祥迹象,历代都有兴起的君王。

我后膺灵命,爰求宅兹土。
我身负天命,因此追求在此建立居所。

宸居法太微,建国资天府。
君王居于宸居,象征着治国安邦的重任。建立国家的根基在于天府。

玄风叶黎庶,德泽浸区宇。
玄风吹拂着人民,庶民得到德泽,遍布整个国土。

醒醉各相扶,讴歌从圣主。
清醒或醉醺醺的人互相搀扶,歌颂圣明的君主。

南登少陵岸,还望帝城中。
登上少陵的南岸,远望着帝都的中心。

帝城何郁郁,佳气乃葱葱。
帝都多么繁荣富饶,美好气象正浓郁。

金凤凌绮观,璇题敞兰宫。
金凤高飞在华丽的楼阁上,玉璇文题展示在广阔的兰宫里。

复道东西合,交衢南北通。
复杂的道路连接东西,交叉的街道使南北互通。

万国朝前殿,群公议宣室。
各国使臣朝拜国前殿,群臣商议政务于宣室。

鸣佩含早风,华蝉曜朝日。
佩玉鸣响伴随清晨的微风,华美的蝉鸣映照着旭日东升。

柏梁宴初罢,千钟欢未毕。
柏梁宴刚刚结束,千钟美酒的欢乐尚未散去。

端拱肃岩廊,思贤听琴瑟。
庄重肃穆的岩廊,端坐其中思索贤者之言,聆听琴瑟之音。

逶迤万雉列,隐轸千闾布。
蜿蜒曲折的道路上排列着无数的官员,隐藏在千万城邑之中。

飞甍夹御沟,曲台临上路。
飞檐搭在宫殿之间,曲台屹立在御道之上。

处处歌钟鸣,喧阗车马度。
到处都是歌声和钟声,喧嚣的车马穿行而过。

日落长楸间,含情两相顾。
太阳落在高大的楸树之间,我们含情脉脉地相互凝视。

是月冬之季,阴寒昼不开。
这个月份是冬季,阴冷的天气白天不散去。

惊风四面集,飞雪千里回。
寒风四面袭来,飞雪在千里间回旋。

狐白登廊庙,牛衣出草莱。
白色的狐狸登上廊庙,穿着牛皮的人走出草屋。

讵知韩长孺,无复重然灰。
谁能知晓韩长孺,不再重回尘埃之中。

赏析:
这首诗《和洗掾登城南坂望京邑》是唐代诗人袁朗创作的一首七律诗。诗人以壮丽的景色和宏伟的城市为背景,表达了对国家繁荣富强的美好愿望,以及对皇帝的赞美之情。
首先,诗人以雄浑有力的词藻描绘了京城及其周边的山川地势,形象生动地展现了国土的广袤和壮丽。他用"二华连陌塞,九陇统金方"来描写国土的广袤,"龙飞灞水上,凤集岐山阳"则展示了国家的繁荣和昌盛。这种壮丽的自然景色与国家的荣耀相互映衬,为后文的赞美铺垫了基础。
诗人随后表达了对国家命运和皇帝的敬仰之情。他提到"列代有兴王",意味着国家历史上屡次兴盛的历史传统。他自己也表达了愿意为国家贡献自己的忠诚,"我后膺灵命,爰求宅兹土",并表现出对当前皇帝的赞美,"宸居法太微,建国资天府"。
诗的后半部分描述了京城的繁华景象,"万国朝前殿,群公议宣室"表现出帝国的众多国家和宫廷内政的繁忙。"栢梁宴初罢,千钟欢未毕"则展现了皇帝的富丽和盛宴的壮观。而"飞甍夹御沟,曲台临上路"则勾画出皇城的宏伟和壮丽。
最后两节表达了作者对季节的描写,以及自然景色的变化,从冬天的寒冷到风雪的凛冽,再到春天的渐近,这种季节的更迭也象征着国家的兴衰。最后提到的韩长孺,是指唐代文学家韩愈,他因言辞激烈而被贬谪,这里可以理解为表达了诗人对忠诚的追求和对不忠之人的反感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者袁朗介绍:🔈

袁朗,雍州长安人,勤学,好属文,在陈释褐秘书郎,甚爲江总所重。尝制千字诗,当时以爲盛作。後主召入禁中,使爲《月赋》,染翰立成,迁太子洗马。仕隋,爲仪曹郎。入唐,授齐王文学,转给事中。贞观初卒,太宗称其谨厚,悼惜之。集十四卷,今存诗四首。 查看更多>>

袁朗的诗:

相关诗词:

登陇坂二首 一 (dēng lǒng bǎn èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 王绩

客行登陇坂,长望一思归。
地险关山密,天平鸿雁稀。
转蓬无定去,惊叶但知飞。
目极征途远,劳情歌《式微》。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄仄仄○平,平平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄○,平○仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,平平平仄仄。
平仄仄平平,○平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄平○仄仄。
仄仄平平平,平平平仄仄。
仄仄○平○,平平仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平○仄,平仄○平平。

登陇坂二首 二 (dēng lǒng bǎn èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 王绩

陇坂三秦望,游人万里悲。
何关呜咽水,自是断肠时。
风高黄叶散,日下白云滋。
怅望东飞翼,忧来不自持。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄仄仄○平,平平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄○,平○仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,平平平仄仄。
平仄仄平平,○平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄平○仄仄。
仄仄平平平,平平平仄仄。
仄仄○平○,平平仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平○仄,平仄○平平。

登望京楼赋 (dēng wàng jīng lóu fù)

朝代:唐    作者: 令狐綯

夷门一镇五经秋,未得朝天不免愁。
因上此楼望京国,便名楼作望京楼。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄仄仄○平,平平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄○,平○仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,平平平仄仄。
平仄仄平平,○平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄平○仄仄。
仄仄平平平,平平平仄仄。
仄仄○平○,平平仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平○仄,平仄○平平。

同年成楷潍州理掾 (tóng nián chéng kǎi wéi zhōu lǐ yuàn)

朝代:宋    作者: 宋祁

东风鶑友旧联飞,雕岁鵾弦此怆离。
路怨亭臯长续短,客嗟京邑素为缁。
且欣便道还家近,未厌无闻得掾卑。
汉殿有人能夜诵,君才不减子虚辞。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄仄仄○平,平平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄○,平○仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,平平平仄仄。
平仄仄平平,○平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄平○仄仄。
仄仄平平平,平平平仄仄。
仄仄○平○,平平仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平○仄,平仄○平平。

和送张元方南京掾 (hé sòng zhāng yuán fāng nán jīng yuàn)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

下位沉英俊,青编乐自多。
官曹依绿水,词笔注黄河。
初日嗟贪鼠,今年未饮鹅。
陪京资禄养,何计免奔波。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄仄仄○平,平平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄○,平○仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,平平平仄仄。
平仄仄平平,○平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄平○仄仄。
仄仄平平平,平平平仄仄。
仄仄○平○,平平仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平○仄,平仄○平平。

晚霁登汝南大云阁 (wǎn jì dēng rǔ nán dà yún gé)

朝代:唐    作者: 贾彦璋

禅宫新歇雨,香阁晚登临。
邑树晴光起,川苗佳气深。
水包城下岸,云细郢中岑。
自叹牵卑日,聊开望远心。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄仄仄○平,平平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄○,平○仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,平平平仄仄。
平仄仄平平,○平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄平○仄仄。
仄仄平平平,平平平仄仄。
仄仄○平○,平平仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平○仄,平仄○平平。

写景 抒情

至德二载甫自京金光门出问道归凤翔乾元初从左拾遗移华州掾与亲故别因出此门有悲往事 (zhì dé èr zǎi fǔ zì jīng jīn guāng mén chū wèn dào guī fèng xiáng qián yuán chū cóng zuǒ shí yí yí huá zhōu yuàn yǔ qīn gù bié yīn chū cǐ mén yǒu bēi wǎng shì)

朝代:唐    作者: 杜甫

此道昔归顺,西郊胡正繁。
至今残破胆,应有未招魂。
近得归京邑,移官岂至尊。
无才日衰老,驻马望千门。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄仄仄○平,平平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄○,平○仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,平平平仄仄。
平仄仄平平,○平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄平○仄仄。
仄仄平平平,平平平仄仄。
仄仄○平○,平平仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平○仄,平仄○平平。

唐诗三百首 岁月 怀念

兵要望江南 占气第四(京本作「占气第二十三」○三十一首) 十九 (bīng yào wàng jiāng nán zhàn qì dì sì jīng běn zuò 「 zhàn qì dì èr shí sān 」 ○ sān shí yī shǒu shí jiǔ)

朝代:唐    作者: 易静

城上气,结似犬羊(京本作「作犬头」)形。
象主血流围邑破,好持降类出门迎,方免血(京本作「死」)残兵。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄仄仄○平,平平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄○,平○仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,平平平仄仄。
平仄仄平平,○平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄平○仄仄。
仄仄平平平,平平平仄仄。
仄仄○平○,平平仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平○仄,平仄○平平。

送马向入蜀 (sòng mǎ xiàng rù shǔ)

朝代:唐    作者: 徐凝

游子出咸京,巴山万里程。
白云连鸟道,青壁遰猨声。
雨雪经泥坂,烟花望锦城。
工文人共许,应纪蜀中行。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄仄仄○平,平平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄○,平○仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,平平平仄仄。
平仄仄平平,○平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄平○仄仄。
仄仄平平平,平平平仄仄。
仄仄○平○,平平仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平○仄,平仄○平平。

和登山城望京邑 (hé dēng shān chéng wàng jīng yì)

朝代:宋    作者: 宋祁

子牟怀魏阙,陈咸思帝城。
他乡岂不美,吾土乐所生。
况复抚凋节,凭高怀上京。
山川不可见,葱鬰凝神县。
紫气抱关回,玉斗侵城转。
负羽长杨猎,撞钟平乐宴。
高冠照华蝉,英俊皆比肩。
朝奏主父牍,夜召贾生贤。
五侯交荐币,诸公亟为言。
我生流离极,十年悲去国。
叶愿洛阳飞,鱼宁武昌食。
当弃关下符,一对危言策。

仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄平○仄仄,○仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,仄仄仄○○。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄仄仄○平,平平○仄仄。
平平仄平仄,平仄仄平○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平仄○,平○仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄仄平平仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄平仄平仄,平平平仄仄。
平仄仄平平,○平○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄平○仄仄。
仄仄平平平,平平平仄仄。
仄仄○平○,平平仄○仄。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平○仄,平仄○平平。