hé dǒng shù zhōng gǔ sàn tiáo cí zèng yǐn guǒ yì
和董庶中古散调词赠尹果毅 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 刘禹锡 (liú yǔ xī)

昔听东武吟,壮年心已悲。
如何今濩落,闻君辛苦辞。
言有穷巷士,弱龄颇尚奇。
读得玄女符,生当事边时。
借名游侠窟,结客幽幷儿。
往来长楸间,能带双鞬驰。
崩腾天宝末,尘暗燕南垂。
爟火入咸阳,诏徵神武师。
是时占军幕,插羽扬金羁。
万夫列辕门,观射中戟支。
誓当雪国讐,亲爱从此辞。
中宵倚长劒,起视蚩尤旗。
介马晨萧萧,阵云竟天涯。
阴风猎白草,旗槊光参差。
勇气贯中肠,视身忽如遗。
生擒白马将,虏骑不敢追。
贵臣上战功,名姓随意移。
终岁肌骨苦,他人印累累。
谒者既清宫,诸侯各罢戏。
上将赐甲第,门戟不可窥。
眦血下沾襟,天高问无期。
却寻故乡路,孤影空相随。
行逢里中旧,扑遬昔所嗤。
一言合侯王,腰佩黄金龟。
问我何自苦,可怜真数奇。
迟回顾徒御,得色悬双眉。
翻然悟世途,抚己昧所宜。
田园已芜没,流浪江海湄。
鸷禽毛翮摧,不见翔云姿。
衰容蔽逸气,孑孑无人知。
寂寞草玄徒,长吟下书帷。
为君发哀韵,若扣瑶林枝。
有客识其真,潺湲涕交颐。
饮尔一杯酒,陶然足自怡。

仄○平仄○,仄平平仄平。
○平平仄仄,○平平仄平。
平仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平仄平,平○仄平平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平○平○,平仄平○平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄○仄平。
仄○仄仄平,○仄○仄平。
○平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
仄仄仄○平,仄平仄○○。
平平仄仄○,仄○仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
仄○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄○平,平平仄平○。
仄平仄平仄,平仄○○平。
○平仄○仄,仄?仄仄平。
仄平仄平○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○○仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,平○平仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○○仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。

xī tīng dōng wǔ yín , zhuàng nián xīn yǐ bēi 。
rú hé jīn hù luò , wén jūn xīn kǔ cí 。
yán yǒu qióng xiàng shì , ruò líng pō shàng qí 。
dú dé xuán nǚ fú , shēng dāng shì biān shí 。
jiè míng yóu xiá kū , jié kè yōu bìng ér 。
wǎng lái cháng qiū jiān , néng dài shuāng jiān chí 。
bēng téng tiān bǎo mò , chén àn yàn nán chuí 。
guàn huǒ rù xián yáng , zhào zhǐ shén wǔ shī 。
shì shí zhàn jūn mù , chā yǔ yáng jīn jī 。
wàn fū liè yuán mén , guān shè zhōng jǐ zhī 。
shì dāng xuě guó chóu , qīn ài cóng cǐ cí 。
zhōng xiāo yǐ cháng jiàn , qǐ shì chī yóu qí 。
jiè mǎ chén xiāo xiāo , zhèn yún jìng tiān yá 。
yīn fēng liè bái cǎo , qí shuò guāng cēn cī 。
yǒng qì guàn zhōng cháng , shì shēn hū rú yí 。
shēng qín bái mǎ jiāng , lǔ qí bù gǎn zhuī 。
guì chén shàng zhàn gōng , míng xìng suí yì yí 。
zhōng suì jī gǔ kǔ , tā rén yìn lèi lèi 。
yè zhě jì qīng gōng , zhū hóu gè bà xì 。
shàng jiàng cì jiǎ dì , mén jǐ bù kě kuī 。
zì xuè xià zhān jīn , tiān gāo wèn wú qī 。
què xún gù xiāng lù , gū yǐng kōng xiāng suí 。
xíng féng lǐ zhōng jiù , pū sù xī suǒ chī 。
yī yán hé hóu wáng , yāo pèi huáng jīn guī 。
wèn wǒ hé zì kǔ , kě lián zhēn shù qí 。
chí huí gù tú yù , dé sè xuán shuāng méi 。
fān rán wù shì tú , fǔ jǐ mèi suǒ yí 。
tián yuán yǐ wú méi , liú làng jiāng hǎi méi 。
zhì qín máo hé cuī , bù jiàn xiáng yún zī 。
shuāi róng bì yì qì , jié jié wú rén zhī 。
jì mò cǎo xuán tú , cháng yín xià shū wéi 。
wèi jūn fā āi yùn , ruò kòu yáo lín zhī 。
yǒu kè shí qí zhēn , chán yuán tì jiāo yí 。
yǐn ěr yī bēi jiǔ , táo rán zú zì yí 。

和董庶中古散調詞贈尹果毅

—— 劉禹錫

昔聽東武吟,壯年心已悲。
如何今濩落,聞君辛苦辭。
言有窮巷士,弱齡頗尚奇。
讀得玄女符,生當事邊時。
借名遊俠窟,結客幽幷兒。
往來長楸間,能帶雙鞬馳。
崩騰天寶末,塵暗燕南垂。
爟火入咸陽,詔徵神武師。
是時占軍幕,插羽揚金羈。
萬夫列轅門,觀射中戟支。
誓當雪國讐,親愛從此辭。
中宵倚長劒,起視蚩尤旗。
介馬晨蕭蕭,陣雲竟天涯。
陰風獵白草,旗槊光參差。
勇氣貫中腸,視身忽如遺。
生擒白馬將,虜騎不敢追。
貴臣上戰功,名姓隨意移。
終歲肌骨苦,他人印纍纍。
謁者既清宮,諸侯各罷戲。
上將賜甲第,門戟不可窺。
眥血下沾襟,天高問無期。
却尋故鄉路,孤影空相隨。
行逢里中舊,撲遬昔所嗤。
一言合侯王,腰佩黃金龜。
問我何自苦,可憐真數奇。
遲回顧徒御,得色懸雙眉。
翻然悟世途,撫己昧所宜。
田園已蕪沒,流浪江海湄。
鷙禽毛翮摧,不見翔雲姿。
衰容蔽逸氣,孑孑無人知。
寂寞草玄徒,長吟下書帷。
爲君發哀韻,若扣瑤林枝。
有客識其真,潺湲涕交頤。
飲爾一杯酒,陶然足自怡。

仄○平仄○,仄平平仄平。
○平平仄仄,○平平仄平。
平仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平仄平,平○仄平平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平○平○,平仄平○平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄○仄平。
仄○仄仄平,○仄○仄平。
○平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
仄仄仄○平,仄平仄○○。
平平仄仄○,仄○仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
仄○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄○平,平平仄平○。
仄平仄平仄,平仄○○平。
○平仄○仄,仄?仄仄平。
仄平仄平○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○○仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,平○平仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○○仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。

xī tīng dōng wǔ yín , zhuàng nián xīn yǐ bēi 。
rú hé jīn hù luò , wén jūn xīn kǔ cí 。
yán yǒu qióng xiàng shì , ruò líng pō shàng qí 。
dú dé xuán nǚ fú , shēng dāng shì biān shí 。
jiè míng yóu xiá kū , jié kè yōu bìng ér 。
wǎng lái cháng qiū jiān , néng dài shuāng jiān chí 。
bēng téng tiān bǎo mò , chén àn yàn nán chuí 。
guàn huǒ rù xián yáng , zhào zhǐ shén wǔ shī 。
shì shí zhàn jūn mù , chā yǔ yáng jīn jī 。
wàn fū liè yuán mén , guān shè zhōng jǐ zhī 。
shì dāng xuě guó chóu , qīn ài cóng cǐ cí 。
zhōng xiāo yǐ cháng jiàn , qǐ shì chī yóu qí 。
jiè mǎ chén xiāo xiāo , zhèn yún jìng tiān yá 。
yīn fēng liè bái cǎo , qí shuò guāng cēn cī 。
yǒng qì guàn zhōng cháng , shì shēn hū rú yí 。
shēng qín bái mǎ jiāng , lǔ qí bù gǎn zhuī 。
guì chén shàng zhàn gōng , míng xìng suí yì yí 。
zhōng suì jī gǔ kǔ , tā rén yìn lèi lèi 。
yè zhě jì qīng gōng , zhū hóu gè bà xì 。
shàng jiàng cì jiǎ dì , mén jǐ bù kě kuī 。
zì xuè xià zhān jīn , tiān gāo wèn wú qī 。
què xún gù xiāng lù , gū yǐng kōng xiāng suí 。
xíng féng lǐ zhōng jiù , pū sù xī suǒ chī 。
yī yán hé hóu wáng , yāo pèi huáng jīn guī 。
wèn wǒ hé zì kǔ , kě lián zhēn shù qí 。
chí huí gù tú yù , dé sè xuán shuāng méi 。
fān rán wù shì tú , fǔ jǐ mèi suǒ yí 。
tián yuán yǐ wú méi , liú làng jiāng hǎi méi 。
zhì qín máo hé cuī , bù jiàn xiáng yún zī 。
shuāi róng bì yì qì , jié jié wú rén zhī 。
jì mò cǎo xuán tú , cháng yín xià shū wéi 。
wèi jūn fā āi yùn , ruò kòu yáo lín zhī 。
yǒu kè shí qí zhēn , chán yuán tì jiāo yí 。
yǐn ěr yī bēi jiǔ , táo rán zú zì yí 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
昔日听东武吟,年少时心已悲。如今何其落魄,闻君艰辛别离。言辞穷巷之士,弱龄颇显异离。读得玄女符文,生逢事关沙场时。借名游侠之窟,结交幽幷之儿。往来于长楸之间,能带双鞬疾驰。崩腾于天宝末年,尘封燕南垂零。炎炙之火入咸阳,诏令征召神武之师。此时占据军幕,插上羽扬金羁。万夫列于辕门,观射中戟支。发誓将雪国仇恨,亲爱从此告别。半夜倚长剑,起身瞻望蚩尤的旗帜。轻车晨曦凄凉,阵云绵延至天涯。阴风吹动白草,旗槊光芒参差。勇气贯穿中肠,视死如遗忘。生擒白马将领,敌骑不敢追踪。贵臣得赏战功,名姓轻易更动。长年劳苦之体,他人身上印痕累累。离去朝廷清宫,诸侯皆不再闲游。上将赐予甲第,门阀戟戈不可窥。怒火中血染襟衣,天空高远问无期。却寻故乡之路,孤影空自相随。行至故里中旧地,一时遭受以往的嘲讽。一言之合侯王,腰佩黄金龟。问我为何自苦,可怜真实多奇。迟回顾仆从的马车,映现出疑惑的双眉。猛然领悟世途艰险,抚摸自身的盲目追求。田园已被荒芜淹没,流浪江海之滨。凶猛的飞禽摧毁了羽翼,再也看不到它们翱翔云端的姿态。衰颓的容颜掩盖了逸气,孑然无人知晓。寂寞的我如同玄徒,长吟于书帷下。为君发出悲韵,若拨动瑶林的枝条。有一位客人领悟其真谛,潺湲涕泗交流颐。举杯共饮一杯酒,陶然足以自怡。

赏析::
这首诗是唐代文学家刘禹锡创作的《和董庶中古散调词赠尹果毅》。诗中表现了诗人对友人尹果毅的赞美和思念之情,以及对尹果毅奋发向前、积极向上的生活态度的钦佩。
首节写诗人年轻时听闻尹果毅的英勇事迹,已然感到悲痛。而今尹果毅已经身处困境,诗人感叹其遭受艰辛,心情沉痛。接下来,诗人回忆起尹果毅少年时期的壮志和才华,他曾读过《玄女符》(指道教经典),并预言尹果毅将来一定有所作为,事业将在战乱时期兴起。于是,尹果毅以此为契机,游历崇山峻岭,结交志同道合的朋友,志在江山社稷。
接着诗中描述了尹果毅奔赴战场,参与战斗,壮丽的场景和英勇的战士形象展现在读者眼前。尹果毅的英勇事迹不仅赢得了将领之名,还受到了皇帝的征召,成为一位高官,功勋赫赫。
然而,尹果毅虽然获得了荣誉,却也付出了巨大的代价,肌骨受苦,而他的名姓也随意更改。他宁愿受苦,也要为国家的安宁而奋斗。但最终,他回望故乡,却发现曾经的讥笑他的人已经消失,取而代之的是尊敬和赞美。尹果毅内心感到孤独,思乡之情油然而生。
最后,诗人回忆起尹果毅与自己的友情,当初尹果毅被视为不起眼的人,但如今却是名将,身上佩戴着黄金龟。尹果毅的成功让诗人反思自己,感到自己的成就有限。于是,诗人决定抚己昧所宜,重新审视自己的生活。最后两句表达了诗人与尹果毅的深厚情感,通过共饮一杯酒来表达情谊,诗人感到满足和愉悦。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘禹锡介绍:🔈

刘禹锡,字梦得,彭城人。贞元九年,擢进士第。登博学宏词科,从事淮南幕府,入爲监察御史。王叔文用事,引入禁中,与之图议,言无不从。转屯田员外郎,判度支盐铁案。叔文败,坐贬连州刺史,在道贬朗州司马,落魄不自聊。吐词多讽托幽远,蛮俗好巫。尝依骚人之旨,倚其声作《竹枝词》十余篇,武陵谿洞悉歌之。居十年,召还。将置之郎署,以作《玄都观看花》诗涉讥忿,执政不悦,复出刺播州。裴度以母老爲言,改连州,徙夔、和二州。久之,徵入爲主客郎中,又以作《重游玄都观》诗,出分司东都,度仍荐爲礼部郎中,集贤直学士。度罢,出刺苏州,徙汝、同二州,迁太子宾客分司。禹锡素善诗,晚节尤精,不幸坐废,偃蹇寡所合,乃以文章自适,与白居... 查看更多>>

刘禹锡的诗:

相关诗词:

送王南海二首 其二 (sòng wáng nán hǎi èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘克庄

史氏循良传,儒家果艺科。
土荒耕老少,海近贩人多。
古有宁馨语,今无于蒍歌。
县知新令尹,琴调得民和。

仄○平仄○,仄平平仄平。
○平平仄仄,○平平仄平。
平仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平仄平,平○仄平平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平○平○,平仄平○平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄○仄平。
仄○仄仄平,○仄○仄平。
○平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
仄仄仄○平,仄平仄○○。
平平仄仄○,仄○仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
仄○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄○平,平平仄平○。
仄平仄平仄,平仄○○平。
○平仄○仄,仄?仄仄平。
仄平仄平○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○○仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,平○平仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○○仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。

赠李果毅 (zèng lǐ guǒ yì)

朝代:唐    作者: 卢纶

向日磨金镞,当风着锦衣。
上城邀贼语,走马截鵰飞。

仄○平仄○,仄平平仄平。
○平平仄仄,○平平仄平。
平仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平仄平,平○仄平平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平○平○,平仄平○平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄○仄平。
仄○仄仄平,○仄○仄平。
○平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
仄仄仄○平,仄平仄○○。
平平仄仄○,仄○仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
仄○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄○平,平平仄平○。
仄平仄平仄,平仄○○平。
○平仄○仄,仄?仄仄平。
仄平仄平○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○○仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,平○平仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○○仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。

重和元少尹 (chóng hé yuán shǎo yǐn)

朝代:唐    作者: 白居易

凤阁舍人京亚尹,白头俱未着绯衫。
南宫起请无消息,朝散何时得入衔。

仄○平仄○,仄平平仄平。
○平平仄仄,○平平仄平。
平仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平仄平,平○仄平平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平○平○,平仄平○平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄○仄平。
仄○仄仄平,○仄○仄平。
○平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
仄仄仄○平,仄平仄○○。
平平仄仄○,仄○仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
仄○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄○平,平平仄平○。
仄平仄平仄,平仄○○平。
○平仄○仄,仄?仄仄平。
仄平仄平○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○○仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,平○平仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○○仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。

董孝子行 (dǒng xiào zǐ xíng)

朝代:宋    作者: 刘黻

嵊有董孝子,父病刲其肝。
肝还犹可刲,一念充之难。
遗体戒毁伤,此毁乃为完。
萧条村落区,四顾药饵艰。
亲病日且革,不疗何由安。
有父始有身,无父身奚存。
裂肝粥以进,果获急证宽。
嗟哉古道阒,天纪纷夷残。
讼讟滓官府,县尹悲溢顔。
惓惓敦教化,各各还根元。
邑民以孝闻,莫喻心所欢。
大篇述梗概,讵侈词藻繁。
托之剡山川,千古礼义宣。

仄○平仄○,仄平平仄平。
○平平仄仄,○平平仄平。
平仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平仄平,平○仄平平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平○平○,平仄平○平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄○仄平。
仄○仄仄平,○仄○仄平。
○平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
仄仄仄○平,仄平仄○○。
平平仄仄○,仄○仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
仄○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄○平,平平仄平○。
仄平仄平仄,平仄○○平。
○平仄○仄,仄?仄仄平。
仄平仄平○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○○仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,平○平仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○○仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。

和白云庵七首 磬石 (hé bái yún ān qī shǒu qìng shí)

朝代:宋    作者: 黄庶

古乐破散郑卫起,走入万物不可名。
山中惆怅莫能到,疑是舜时韶一声。

仄○平仄○,仄平平仄平。
○平平仄仄,○平平仄平。
平仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平仄平,平○仄平平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平○平○,平仄平○平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄○仄平。
仄○仄仄平,○仄○仄平。
○平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
仄仄仄○平,仄平仄○○。
平平仄仄○,仄○仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
仄○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄○平,平平仄平○。
仄平仄平仄,平仄○○平。
○平仄○仄,仄?仄仄平。
仄平仄平○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○○仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,平○平仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○○仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。

散人咏 (sàn rén yǒng)

朝代:宋    作者: 释文珦

金散免熔冶,木散逃斧斤。
人散外荣辱,所以为散人。
世皆贱吾散,此散吾自珍。
偃蹇不任用,庶足全其身。

仄○平仄○,仄平平仄平。
○平平仄仄,○平平仄平。
平仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平仄平,平○仄平平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平○平○,平仄平○平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄○仄平。
仄○仄仄平,○仄○仄平。
○平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
仄仄仄○平,仄平仄○○。
平平仄仄○,仄○仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
仄○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄○平,平平仄平○。
仄平仄平仄,平仄○○平。
○平仄○仄,仄?仄仄平。
仄平仄平○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○○仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,平○平仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○○仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。

魏总干嘉父以果斋求诗为赋二章 其一 (wèi zǒng gān jiā fù yǐ guǒ zhāi qiú shī wèi fù èr zhāng qí yī)

朝代:宋    作者: 曹彦约

请言山下出泉蒙,蒙养从来有圣功。
三德知仁非好勇,六爻险止要时中。
申枨有慾刚安在,曾子无仁毅不洪。
以果名斋兼衆德,力行方见古人风。

仄○平仄○,仄平平仄平。
○平平仄仄,○平平仄平。
平仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平仄平,平○仄平平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平○平○,平仄平○平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄○仄平。
仄○仄仄平,○仄○仄平。
○平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
仄仄仄○平,仄平仄○○。
平平仄仄○,仄○仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
仄○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄○平,平平仄平○。
仄平仄平仄,平仄○○平。
○平仄○仄,仄?仄仄平。
仄平仄平○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○○仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,平○平仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○○仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。

祭神州乐章 舒和 (jì shén zhōu yuè zhāng shū hé)

朝代:唐    作者: 褚亮

坤道降祥和庶品,灵心载德厚羣生。
水土既调三极泰,文武毕备九区平。

仄○平仄○,仄平平仄平。
○平平仄仄,○平平仄平。
平仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平仄平,平○仄平平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平○平○,平仄平○平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄○仄平。
仄○仄仄平,○仄○仄平。
○平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
仄仄仄○平,仄平仄○○。
平平仄仄○,仄○仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
仄○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄○平,平平仄平○。
仄平仄平仄,平仄○○平。
○平仄○仄,仄?仄仄平。
仄平仄平○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○○仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,平○平仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○○仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。

故司徒兼侍中赠太傅北平王挽词 (gù sī tú jiān shì zhōng zèng tài fù běi píng wáng wǎn cí)

朝代:唐    作者: 权德舆

授律勳庸盛,居中鼎鼐和。
佐时调四气,尽力净三河。
忽访天京兆,空传汉伏波。
今朝麟阁上,偏轸圣情多。

仄○平仄○,仄平平仄平。
○平平仄仄,○平平仄平。
平仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平仄平,平○仄平平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平○平○,平仄平○平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄○仄平。
仄○仄仄平,○仄○仄平。
○平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
仄仄仄○平,仄平仄○○。
平平仄仄○,仄○仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
仄○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄○平,平平仄平○。
仄平仄平仄,平仄○○平。
○平仄○仄,仄?仄仄平。
仄平仄平○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○○仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,平○平仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○○仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。

郊庙歌辞 祭神州乐章 舒和 (jiāo miào gē cí jì shén zhōu yuè zhāng shū hé)

朝代:唐    作者: 褚亮

坤道降祥和庶品,灵心载德厚羣生。
水土既调三极泰,文武毕备九区平。

仄○平仄○,仄平平仄平。
○平平仄仄,○平平仄平。
平仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平仄平,平○仄平平。
仄平平仄仄,仄仄平○平。
仄平○平○,平仄平○平。
平平平仄仄,平仄○平平。
仄仄仄平平,仄平平仄平。
仄平○平仄,仄仄平平平。
仄平仄平平,○仄○仄平。
仄○仄仄平,○仄○仄平。
○平仄○仄,仄仄平平平。
仄仄平平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
仄仄仄○平,仄平仄○○。
平平仄仄○,仄○仄仄平。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
平仄平仄仄,平平仄○○。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
仄○仄仄仄,平仄仄仄平。
仄仄仄○平,平平仄平○。
仄平仄平仄,平仄○○平。
○平仄○仄,仄?仄仄平。
仄平仄平○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
○○仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄平。
平平仄平仄,平○平仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄平平,○○仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。