hán guāng gé
寒光阁 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 朱彦 (zhū yàn)

驾舟掠杭越,小泊清溪门。
平生江令尹,邀我谿南园。
丹碧气成霞,楼疏何鬰盘。
江城春事起,腊候已向残。
的皪小梅花,暗香媚山樊。
冰髯绝可爱,青士联苍官。
君家艺兰畹,岁久兰有荪。
我生真漫浪,嗜好无一存。
尚作山水想,十年劳梦魂。
历眼沧洲趣,兹盟那可寒。
他年钓竿手,来傍沈郎滩。

仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平○。

jià zhōu lüè háng yuè , xiǎo bó qīng xī mén 。
píng shēng jiāng lìng yǐn , yāo wǒ xī nán yuán 。
dān bì qì chéng xiá , lóu shū hé yù pán 。
jiāng chéng chūn shì qǐ , là hòu yǐ xiàng cán 。
de lì xiǎo méi huā , àn xiāng mèi shān fán 。
bīng rán jué kě ài , qīng shì lián cāng guān 。
jūn jiā yì lán wǎn , suì jiǔ lán yǒu sūn 。
wǒ shēng zhēn màn làng , shì hào wú yī cún 。
shàng zuò shān shuǐ xiǎng , shí nián láo mèng hún 。
lì yǎn cāng zhōu qù , zī méng nà kě hán 。
tā nián diào gān shǒu , lái bàng shěn láng tān 。

寒光閣

—— 朱彥

駕舟掠杭越,小泊清溪門。
平生江令尹,邀我谿南園。
丹碧氣成霞,樓疏何鬰盤。
江城春事起,臘候已向殘。
的皪小梅花,暗香媚山樊。
冰髯絕可愛,青士聯蒼官。
君家藝蘭畹,歲久蘭有蓀。
我生真漫浪,嗜好無一存。
尚作山水想,十年勞夢魂。
歷眼滄洲趣,茲盟那可寒。
他年釣竿手,來傍沈郎灘。

仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平○。

jià zhōu lüè háng yuè , xiǎo bó qīng xī mén 。
píng shēng jiāng lìng yǐn , yāo wǒ xī nán yuán 。
dān bì qì chéng xiá , lóu shū hé yù pán 。
jiāng chéng chūn shì qǐ , là hòu yǐ xiàng cán 。
de lì xiǎo méi huā , àn xiāng mèi shān fán 。
bīng rán jué kě ài , qīng shì lián cāng guān 。
jūn jiā yì lán wǎn , suì jiǔ lán yǒu sūn 。
wǒ shēng zhēn màn làng , shì hào wú yī cún 。
shàng zuò shān shuǐ xiǎng , shí nián láo mèng hún 。
lì yǎn cāng zhōu qù , zī méng nà kě hán 。
tā nián diào gān shǒu , lái bàng shěn láng tān 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
驾着船游弋在杭越江上,小船停泊在清溪门边。
平素我是江州的令尹,邀请我去谿南的园子。
红红蓝蓝的气氛如同霞光,楼阁稀疏如藤蔓般盘绕。
江城春天的景象开始显露,腊月的寒意已逐渐消退。
那满山的小梅花,暗香飘溢在山樊间,媚人心智。
冰髯的风采真可爱,青年才俊联络官职。
你的家里种满了兰花,多年养育,兰花茂盛繁茂。
而我却漂泊不定,爱好无一定向。
只是对山水景色心存向往,十年辛劳都在梦中度过。
游历过很多美景,心意已决定,这个盟约不可冷落。
等到他年拿着钓竿,我会来到沈郎滩陪伴他。

全诗概括:诗人驾舟游弋于杭越江,小舟停泊在清溪门,被邀至江州令尹谿南园游览。春天的气息开始显现,腊月的寒意渐退。赏析:满山的小梅花散发暗香,而冰髯的风采吸引了青年才俊。诗人感叹对方家里的兰花茂盛,而自己生活漂泊无定。他心怀山水之趣,十年来都在梦中追寻。在领略了许多美景后,决定与对方结下不可磨灭的盟约,未来将会拿着钓竿陪伴对方在沈郎滩。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者朱彦介绍:🔈

朱彦,字世英,南丰(今属江西)人。神宗熙宁九年(一○七六)进士,调舒州司法参军。哲宗绍圣中除江西转运判官,未几,移江东。徽宗继位,召爲刑部侍郎。大观元年(一一○七),以显谟阁待制知杭州。四年,徙知颍昌府。宣和中,以疾乞归。卒於江宁,年六十八。事见《乾道临安志》卷三、清同治《南丰县志》卷二三。今录诗八首。 查看更多>>

朱彦的诗:

相关诗词:

凌翠阁 其一 (líng cuì gé qí yī)

朝代:宋    作者: 韦骧

凌翠阁,翠光寒不落。
公事余闲日日来,檐前好鸟无惊作。

仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平○。

镡溪阁 (tán xī gé)

朝代:宋    作者: 胡器之

龙津剑窟古南州,阁势横空占上游。
山色镇留春色在,水光长带宝光浮。

仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平○。

动物

题胡器之镡溪阁 (tí hú qì zhī tán xī gé)

朝代:宋    作者: 廖刚

龙津剑窟古南州,阁势横空占上流。
山色镇留春色在,水光长带宝光浮。
风檐绿筱寒珠箔,雨岸红蕖隐钓舟。
祗恐枫宸促归觐,未容潇洒老沧洲。

仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平○。

动物

存目 (cún mù)

朝代:宋    作者: 阮逸

诗题:题竹阁首句:僧阁倚寒竹。

仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平○。

登桂州永宁阁 (dēng guì zhōu yǒng níng gé)

朝代:宋    作者: 陶弼

五代浮屠阁,危层不易攀。
晓光诸寺塔,晴露别州山。

仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平○。

陆著作挽歌 一 (lù zhù zuò wǎn gē yī)

朝代:唐    作者: 储光羲

世业江湖侧,郊原休沐处。
独言五日归,未道千秋去。
乡亭春水绿,昌阁寒光暮。
昔为昼锦游,今成逝川路。

仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平○。

鳌山阁 (áo shān gé)

朝代:宋    作者: 丘葵

阁上南薰声作秋,俯看木末翠光浮。
倚窗忽见金鸡落,滚出前溪一线流。

仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平○。

和君贶暮秋四日登石家寺阁晓泛洛舟 登阁 (hé jūn kuàng mù qiū sì rì dēng shí jiā sì gé xiǎo fàn luò zhōu dēng gé)

朝代:宋    作者: 司马光

嬉游乘晓霁,登览犯秋寒。
不出埃尘外,安知在壤寛。
宫前断山碧,林表落霞丹。
欲下惜佳趣,相留更倚栏。

仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平○。

写景 抒怀

似春阁 (sì chūn gé)

朝代:宋    作者: 高登

二阁宁独暖,万家方号寒。
何当放春去,和气满人间。

仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平○。

纸阁初成 (zhǐ gé chū chéng)

朝代:宋    作者: 周紫芝

小阁春温借隙光,风帘不挂最宜香。
窗前睡鸭吹云缕,聊与幽人度日长。

仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄仄平平,平○平仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
平平仄仄仄,平仄平○平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
仄平平仄○,仄仄平仄平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平仄平仄,平仄○平○。