gǎn jiù fù fù gē
感旧赋附歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 岑参 (cén cān)

东海之水化为田,北溟之鱼飞上天。
城有时而复,陵有时而迁,理固常矣,人亦其然。
观夫陌上豪贵,当年高位,歌钟拂天,鞍马照地,积黄金以自满,矜青云之坐致,高馆招其宾朋,重门叠其车骑。
及其高堂倾,曲池平,雀罗空悲其处所,门客肯念其生平?已矣夫!世路崎岖,孰为後图?岂无畴日之光荣,何今人之弃予。
彼乘轩而不恤尔後,曾不爱我之覉孤。
叹君门兮何深,顾盛时而向隅。
揽蕙草以惆怅,步衡门而踟蹰。
强学以待,知音不无。
思达人之惠顾,庶有望於亨衢。
(见《文苑英华》卷九一)。

平仄平仄仄平平,仄○平平平仄平。
平仄平平仄,平仄平平平,仄仄平仄,平仄○平。
○平仄仄平仄,○平平仄,平平仄平,平仄仄仄,仄平平仄仄仄,平平平平仄仄,平仄平○平平,○平仄○平○。
仄○平平平,仄平平,仄平○平○仄仄,平仄仄仄○平平。仄仄平?仄仄平平,仄平仄平。仄平平仄平平平,平平平平仄仄。
仄○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平平○,仄仄平平仄平。
仄仄仄仄平仄,仄平平平平平。
平仄仄仄,平平仄平。
○仄平平仄仄,仄仄仄平平平。
?仄平仄平平仄仄仄?。

dōng hǎi zhī shuǐ huà wéi tián , běi míng zhī yú fēi shàng tiān 。
chéng yǒu shí ér fù , líng yǒu shí ér qiān , lǐ gù cháng yǐ , rén yì qí rán 。
guān fū mò shàng háo guì , dāng nián gāo wèi , gē zhōng fú tiān , ān mǎ zhào dì , jī huáng jīn yǐ zì mǎn , jīn qīng yún zhī zuò zhì , gāo guǎn zhāo qí bīn péng , chóng mén dié qí chē qí 。
jí qí gāo táng qīng , qǔ chí píng , què luó kōng bēi qí chù suǒ , mén kè kěn niàn qí shēng píng ? yǐ yǐ fū ! shì lù qí qū , shú wèi hòu tú ? qǐ wú chóu rì zhī guāng róng , hé jīn rén zhī qì yǔ 。
bǐ chéng xuān ér bù xù ěr hòu , céng bù ài wǒ zhī jī gū 。
tàn jūn mén xī hé shēn , gù shèng shí ér xiàng yú 。
lǎn huì cǎo yǐ chóu chàng , bù héng mén ér chí chú 。
qiáng xué yǐ dài , zhī yīn bù wú 。
sī dá rén zhī huì gù , shù yǒu wàng wū hēng qú 。
( jiàn 《 wén yuàn yīng huá 》 juàn jiǔ yī ) 。

感舊賦附歌

—— 岑參

東海之水化爲田,北溟之魚飛上天。
城有時而復,陵有時而遷,理固常矣,人亦其然。
觀夫陌上豪貴,當年高位,歌鐘拂天,鞍馬照地,積黃金以自滿,矜青雲之坐致,高館招其賓朋,重門疊其車騎。
及其高堂傾,曲池平,雀羅空悲其處所,門客肯念其生平?已矣夫!世路崎嶇,孰爲後圖?豈無疇日之光榮,何今人之棄予。
彼乘軒而不恤爾後,曾不愛我之覉孤。
歎君門兮何深,顧盛時而向隅。
攬蕙草以惆悵,步衡門而踟躕。
強學以待,知音不無。
思達人之惠顧,庶有望於亨衢。
(見《文苑英華》卷九一)。

平仄平仄仄平平,仄○平平平仄平。
平仄平平仄,平仄平平平,仄仄平仄,平仄○平。
○平仄仄平仄,○平平仄,平平仄平,平仄仄仄,仄平平仄仄仄,平平平平仄仄,平仄平○平平,○平仄○平○。
仄○平平平,仄平平,仄平○平○仄仄,平仄仄仄○平平。仄仄平?仄仄平平,仄平仄平。仄平平仄平平平,平平平平仄仄。
仄○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平平○,仄仄平平仄平。
仄仄仄仄平仄,仄平平平平平。
平仄仄仄,平平仄平。
○仄平平仄仄,仄仄仄平平平。
?仄平仄平平仄仄仄?。

dōng hǎi zhī shuǐ huà wéi tián , běi míng zhī yú fēi shàng tiān 。
chéng yǒu shí ér fù , líng yǒu shí ér qiān , lǐ gù cháng yǐ , rén yì qí rán 。
guān fū mò shàng háo guì , dāng nián gāo wèi , gē zhōng fú tiān , ān mǎ zhào dì , jī huáng jīn yǐ zì mǎn , jīn qīng yún zhī zuò zhì , gāo guǎn zhāo qí bīn péng , chóng mén dié qí chē qí 。
jí qí gāo táng qīng , qǔ chí píng , què luó kōng bēi qí chù suǒ , mén kè kěn niàn qí shēng píng ? yǐ yǐ fū ! shì lù qí qū , shú wèi hòu tú ? qǐ wú chóu rì zhī guāng róng , hé jīn rén zhī qì yǔ 。
bǐ chéng xuān ér bù xù ěr hòu , céng bù ài wǒ zhī jī gū 。
tàn jūn mén xī hé shēn , gù shèng shí ér xiàng yú 。
lǎn huì cǎo yǐ chóu chàng , bù héng mén ér chí chú 。
qiáng xué yǐ dài , zhī yīn bù wú 。
sī dá rén zhī huì gù , shù yǒu wàng wū hēng qú 。
( jiàn 《 wén yuàn yīng huá 》 juàn jiǔ yī ) 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
东海的水化作了田地,北方的鱼儿飞上天空。
城池有时兴起,陵墓有时迁徙,这是自然的规律,人生亦如此。
观察那些陌上的豪贵之人,曾经高位显赫,歌钟声振天际,骑着鞍马,黄金堆积如山,自我陶醉于矜夸的坐席上,高楼大厦招待着亲朋好友,门庭若市车马不断。
然而当他们高堂倾塌,曲池平地,华美的鸟罗空悲伤着它曾经的位置,门客又有谁会怀念他们的生平呢?已经结束了啊!人生的路途坎坷不平,谁能为后人留下名图呢?难道就没有曾经辉煌灿烂的一天了吗?为何现今的人都将我抛弃。
他们乘着轩车,并不关心我将来,从未爱惜过我这个孤独的觉者。
唏嘘那君子的门为何如此深沉,回望当盛时光却已转向了背角。
揽着蕙草心中愁苦,踱步于衡门徘徊犹豫。
虽努力学习,却不得知音。
思念达人的青睐,或许还有希望在通达的大道上。
(摘自《文苑英华》卷九一)。

全诗通过对东海化田、北溟鱼飞、城池陵墓兴衰、豪贵荣枯的描写,表达了人生的无常和命运的无常。作者通过比喻和对比,反思当代社会中追求权势富贵的人们,他们虽然一时风光,却难逃命运的轮回。最后,作者感叹自己孤寂无助,渴望得到达人的认可与指引,希望能够在人生的大道上有所启示。整篇诗歌凝练而深刻,寄托了作者对人生命运和人情世态的思考与忧虑。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者岑参介绍:🔈

岑参,南阳人,文本之後。少孤贫,笃学,登天宝三载进士第。由率府参军累官右补阙,论斥权佞,改起居郎,寻出爲虢州长史,复入爲太子中允。代宗总戎陕服,委以书奏之任,由库部郎出刺嘉州。杜鸿渐镇西川,表爲从事,以职方郎兼侍御史领幕职。使罢,流寓不还,遂终於蜀。参诗辞意清切,迥拔孤秀,多出佳境;每一篇出,人竞传写,比之吴均、何逊焉。集八卷,今编四卷。 查看更多>>

岑参的诗:

相关诗词:

渔父歌沧浪赋附歌 二 (yú fǔ gē cāng làng fù fù gē èr)

朝代:唐    作者: 何蠲

泛蓬

平仄平仄仄平平,仄○平平平仄平。
平仄平平仄,平仄平平平,仄仄平仄,平仄○平。
○平仄仄平仄,○平平仄,平平仄平,平仄仄仄,仄平平仄仄仄,平平平平仄仄,平仄平○平平,○平仄○平○。
仄○平平平,仄平平,仄平○平○仄仄,平仄仄仄○平平。仄仄平?仄仄平平,仄平仄平。仄平平仄平平平,平平平平仄仄。
仄○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平平○,仄仄平平仄平。
仄仄仄仄平仄,仄平平平平平。
平仄仄仄,平平仄平。
○仄平平仄仄,仄仄仄平平平。
?仄平仄平平仄仄仄?。

桔槹赋附歌 (jú gāo fù fù gē)

朝代:唐    作者: 无名氏

大道隐兮世人薄,无为守拙空寂寞。
老圃之道可行,何耻见机而作。
(见同书卷一一○缺名《桔槹赋》附。
)。

平仄平仄仄平平,仄○平平平仄平。
平仄平平仄,平仄平平平,仄仄平仄,平仄○平。
○平仄仄平仄,○平平仄,平平仄平,平仄仄仄,仄平平仄仄仄,平平平平仄仄,平仄平○平平,○平仄○平○。
仄○平平平,仄平平,仄平○平○仄仄,平仄仄仄○平平。仄仄平?仄仄平平,仄平仄平。仄平平仄平平平,平平平平仄仄。
仄○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平平○,仄仄平平仄平。
仄仄仄仄平仄,仄平平平平平。
平仄仄仄,平平仄平。
○仄平平仄仄,仄仄仄平平平。
?仄平仄平平仄仄仄?。

云中古城赋附歌 二 (yún zhōng gǔ chéng fù fù gē èr)

朝代:唐    作者: 张嵩

云中古城郁嵯峨,塞上行吟麦秀歌。
感时伤古今如此,报主怀恩奈老何!(见《文苑英华》卷四五)。

平仄平仄仄平平,仄○平平平仄平。
平仄平平仄,平仄平平平,仄仄平仄,平仄○平。
○平仄仄平仄,○平平仄,平平仄平,平仄仄仄,仄平平仄仄仄,平平平平仄仄,平仄平○平平,○平仄○平○。
仄○平平平,仄平平,仄平○平○仄仄,平仄仄仄○平平。仄仄平?仄仄平平,仄平仄平。仄平平仄平平平,平平平平仄仄。
仄○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平平○,仄仄平平仄平。
仄仄仄仄平仄,仄平平平平平。
平仄仄仄,平平仄平。
○仄平平仄仄,仄仄仄平平平。
?仄平仄平平仄仄仄?。

登姑苏台赋附歌 (dēng gū sū tái fù fù gē)

朝代:唐    作者: 任公叔

中心不必兮子胥何为?怀直道而骤谏,遭重昏之见危。
将渔父以抗迹,且垂钓於江湄。
(见《文苑英华》卷五二《登姑苏台赋》附)。

平仄平仄仄平平,仄○平平平仄平。
平仄平平仄,平仄平平平,仄仄平仄,平仄○平。
○平仄仄平仄,○平平仄,平平仄平,平仄仄仄,仄平平仄仄仄,平平平平仄仄,平仄平○平平,○平仄○平○。
仄○平平平,仄平平,仄平○平○仄仄,平仄仄仄○平平。仄仄平?仄仄平平,仄平仄平。仄平平仄平平平,平平平平仄仄。
仄○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平平○,仄仄平平仄平。
仄仄仄仄平仄,仄平平平平平。
平仄仄仄,平平仄平。
○仄平平仄仄,仄仄仄平平平。
?仄平仄平平仄仄仄?。

上林白鹿赋附歌 (shàng lín bái lù fù fù gē)

朝代:唐    作者: 萧昕

德由庾兮羣物凑,协嘉祥兮扰灵兽。
感欣合於天符,遂充塞於君囿。
(见《文苑英华》卷八九)。

平仄平仄仄平平,仄○平平平仄平。
平仄平平仄,平仄平平平,仄仄平仄,平仄○平。
○平仄仄平仄,○平平仄,平平仄平,平仄仄仄,仄平平仄仄仄,平平平平仄仄,平仄平○平平,○平仄○平○。
仄○平平平,仄平平,仄平○平○仄仄,平仄仄仄○平平。仄仄平?仄仄平平,仄平仄平。仄平平仄平平平,平平平平仄仄。
仄○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平平○,仄仄平平仄平。
仄仄仄仄平仄,仄平平平平平。
平仄仄仄,平平仄平。
○仄平平仄仄,仄仄仄平平平。
?仄平仄平平仄仄仄?。

籍田赋附田父歌 (jí tián fù fù tián fù gē)

朝代:唐    作者: 无名氏

畇畇千亩兮理有疆,济济千耦兮稷既良。
躬三推兮供神苍,分九鳸兮应农祥。
栥盛普淖兮洁敬斯皇,神之昕之兮将登穰穰。
(见同书卷七○缺名《籍田赋》附。
)。

平仄平仄仄平平,仄○平平平仄平。
平仄平平仄,平仄平平平,仄仄平仄,平仄○平。
○平仄仄平仄,○平平仄,平平仄平,平仄仄仄,仄平平仄仄仄,平平平平仄仄,平仄平○平平,○平仄○平○。
仄○平平平,仄平平,仄平○平○仄仄,平仄仄仄○平平。仄仄平?仄仄平平,仄平仄平。仄平平仄平平平,平平平平仄仄。
仄○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平平○,仄仄平平仄平。
仄仄仄仄平仄,仄平平平平平。
平仄仄仄,平平仄平。
○仄平平仄仄,仄仄仄平平平。
?仄平仄平平仄仄仄?。

重台芙蓉赋附歌 (chóng tái fú róng fù fù gē)

朝代:唐    作者: 李德裕

吴山秀兮烟景媚,因淑女兮感斯瑞。
莲虽多兮无厥类,兰徒芳兮何足贵。
人已去兮代不留,独含情兮托兹地。
(同前)。

平仄平仄仄平平,仄○平平平仄平。
平仄平平仄,平仄平平平,仄仄平仄,平仄○平。
○平仄仄平仄,○平平仄,平平仄平,平仄仄仄,仄平平仄仄仄,平平平平仄仄,平仄平○平平,○平仄○平○。
仄○平平平,仄平平,仄平○平○仄仄,平仄仄仄○平平。仄仄平?仄仄平平,仄平仄平。仄平平仄平平平,平平平平仄仄。
仄○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平平○,仄仄平平仄平。
仄仄仄仄平仄,仄平平平平平。
平仄仄仄,平平仄平。
○仄平平仄仄,仄仄仄平平平。
?仄平仄平平仄仄仄?。

凤凰之歌 (fèng huáng zhī gē)

朝代:唐    作者: 李解

处分明兮系舒惨,一人庆兮万物感。
羽族犹得以效珍,微生何久於习坎。
(见《文苑英华》卷八四《凤凰仪赋》附)。

平仄平仄仄平平,仄○平平平仄平。
平仄平平仄,平仄平平平,仄仄平仄,平仄○平。
○平仄仄平仄,○平平仄,平平仄平,平仄仄仄,仄平平仄仄仄,平平平平仄仄,平仄平○平平,○平仄○平○。
仄○平平平,仄平平,仄平○平○仄仄,平仄仄仄○平平。仄仄平?仄仄平平,仄平仄平。仄平平仄平平平,平平平平仄仄。
仄○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平平○,仄仄平平仄平。
仄仄仄仄平仄,仄平平平平平。
平仄仄仄,平平仄平。
○仄平平仄仄,仄仄仄平平平。
?仄平仄平平仄仄仄?。

冰赋附诗 (bīng fù fù shī)

朝代:唐    作者: 无名氏

深山穷谷[凌](陵)人凿,颁赐从来天下闻。
别有川池捐弃者,终思采斵献明君。
(见同书卷三八缺名《冰赋》附。
)。

平仄平仄仄平平,仄○平平平仄平。
平仄平平仄,平仄平平平,仄仄平仄,平仄○平。
○平仄仄平仄,○平平仄,平平仄平,平仄仄仄,仄平平仄仄仄,平平平平仄仄,平仄平○平平,○平仄○平○。
仄○平平平,仄平平,仄平○平○仄仄,平仄仄仄○平平。仄仄平?仄仄平平,仄平仄平。仄平平仄平平平,平平平平仄仄。
仄○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平平○,仄仄平平仄平。
仄仄仄仄平仄,仄平平平平平。
平仄仄仄,平平仄平。
○仄平平仄仄,仄仄仄平平平。
?仄平仄平平仄仄仄?。

君臣同德赋附歌 (jūn chén tóng dé fù fù gē)

朝代:唐    作者: 无名氏

元良明哉!股肱良哉!盛德至矣,大业广矣!我一人兮化无穷,临万国兮道既融。
同心同德,君圣臣忠,子子孙孙,永代克隆。
(见同前卷四三缺名《君臣同德赋》附。
)。

平仄平仄仄平平,仄○平平平仄平。
平仄平平仄,平仄平平平,仄仄平仄,平仄○平。
○平仄仄平仄,○平平仄,平平仄平,平仄仄仄,仄平平仄仄仄,平平平平仄仄,平仄平○平平,○平仄○平○。
仄○平平平,仄平平,仄平○平○仄仄,平仄仄仄○平平。仄仄平?仄仄平平,仄平仄平。仄平平仄平平平,平平平平仄仄。
仄○平平仄仄仄仄,平仄仄仄平平平。
○平平平平○,仄仄平平仄平。
仄仄仄仄平仄,仄平平平平平。
平仄仄仄,平平仄平。
○仄平平仄仄,仄仄仄平平平。
?仄平仄平平仄仄仄?。