fēi huā xíng zèng mǎ qú zhōu
飞花行赠马衢州 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 戴表元 (dài biǎo yuán)

山上风花山下飞,花飞欲尽山翁归。
归来亦自忘行迹,但觉满地红依依。
余花更惜随春去,溪上游人山下路。
恋家渔父断来踪,难老刘郎记前度。
花开花落春风前,我昔与翁同少年。
只今鹤去但华表,何处鸟啼悲杜鹃。
游人自游春自暮,从翁问花花不语。
且当向花日日醉,醉倒花前学花舞。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平平仄仄,○平仄平平仄仄。
○○仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。

shān shàng fēng huā shān xià fēi , huā fēi yù jìn shān wēng guī 。
guī lái yì zì wàng xíng jì , dàn jué mǎn dì hóng yī yī 。
yú huā gèng xī suí chūn qù , xī shàng yóu rén shān xià lù 。
liàn jiā yú fù duàn lái zōng , nán lǎo liú láng jì qián dù 。
huā kāi huā luò chūn fēng qián , wǒ xī yǔ wēng tóng shào nián 。
zhī jīn hè qù dàn huá biǎo , hé chù niǎo tí bēi dù juān 。
yóu rén zì yóu chūn zì mù , cóng wēng wèn huā huā bù yǔ 。
qiě dāng xiàng huā rì rì zuì , zuì dǎo huā qián xué huā wǔ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

山上的风吹动花朵飘飞,花儿飘飞得快要尽头,山中的老人便归来了。
回到家中也早已忘记了行走的足迹,只觉得满地红花依依地相伴。
剩下的花儿更加珍惜与春天共同存在的时光,溪水上的游人,山路下的行人。
怀恋家中的渔父,断绝了他的消息,难以再见刘郎,只能记得过去的那一段时光。
花儿在绽放、凋落,都在春风吹拂之前,曾与山中老人一同年少。
而如今,山上的华表依然耸立,但已没有鹤鸣相随,不知哪里还有鸟儿悲啼如杜鹃。
游人自由地在春天里徜徉,从老人那里询问花儿的消息,花儿却无言以对。
此刻应当日日陶醉在花的美景中,醉倒在花前,学习花儿的舞蹈。
全诗描绘了山上风花飘飞、山下游人归来、花开花落的情景。老人怀恋往昔,但渔父已断联系。与春共舞的少年时光已逝,华表仍矗立,但鹤已去。游人询问花儿消息,自愿陶醉于花前。整体表达了光阴流转、人事如梦、物是人非的感慨。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者戴表元介绍:🔈

戴表元(一二四四~一三一○),字帅初,又字曾伯,号剡源先生,又称质野翁、充安老人,奉化(今属浙江)人。度宗咸淳五年(一二六九)入太学,七年第进士,授建康府教授。恭帝德佑元年(一二七五),迁临安府教授,不就。元兵陷浙,避乱他郡,兵定返鄞,以授徒、卖文自给。元成宗大德八年(一三○四),以荐爲信州教授,秩满改婺州,以疾辞。武宗至大三年卒,年六十七。有《剡源文集》三十卷,其中诗四卷。事见本集自序、《清容居士集》卷二八《戴先生墓志铭》。 戴表元诗,以《四部丛刊》影印明万历九年刊《戴先生文集》爲底本。校以明刻六卷本《剡源先生文集》(简称明刻本)、影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

戴表元的诗:

相关诗词:

衢州路中 (qú zhōu lù zhōng)

朝代:宋    作者: 吕本中

今日衢州路,师奴不共行。
阿童浑似汝,只是太粗生。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平平仄仄,○平仄平平仄仄。
○○仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。

寄怀章衢州辛越州 (jì huái zhāng qú zhōu xīn yuè zhōu)

朝代:宋    作者: 赵蕃

江东去江西,道阻而且长。
怀我金石交,每瞻鸿鴈行。
信州去衢州,道阻而匪修。
黄花遂九日,明月负中秋。
江东去浙东,江表邈剡中。
莫云岩壑异,固有丘壑同。
一出与一处,或嘿而或语。
行步涩如棘,欲飞恨无羽。
风高已木落,薄寒能中人。
室迩人甚远,不孤必有邻。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平平仄仄,○平仄平平仄仄。
○○仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。

题衢州驿舍 (tí qú zhōu yì shè)

朝代:宋    作者: 衢州士人

午夫荷担在山阿,膏血如何有许多。
不若扁舟竟归去,休从清献墓前过。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平平仄仄,○平仄平平仄仄。
○○仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。

衢州近城果园 (qú zhōu jìn chéng guǒ yuán)

朝代:宋    作者: 杨万里

未到衢州五里时,果林一望蔽江湄。
黄柑绿橘深红柿,树树无风缒脱枝。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平平仄仄,○平仄平平仄仄。
○○仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。

送人之任邛州 (sòng rén zhī rèn qióng zhōu)

朝代:唐    作者: 许浑

绿发监州丹府归,还家乐事我先知。
羣童竹马交迎日,二老兰觞初见时。
黄卷新书芸委积,青山旧路菊离披。
亨衢自有横飞势,便到西垣视训辞。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平平仄仄,○平仄平平仄仄。
○○仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。

将适三衢而七弟欲往临安临行作诗奉送 (jiāng shì sān qú ér qī dì yù wǎng lín ān lín xíng zuò shī fèng sòng)

朝代:宋    作者: 吕本中

弟要题诗别,人还劝我留。
如何南去路,更送北行舟。
处事须远略,择交当广求。
秋风理归棹,为我上衢州。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平平仄仄,○平仄平平仄仄。
○○仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。

赠海州使君 (zèng hǎi zhōu shǐ jūn)

朝代:宋    作者: 夏竦

天衢未得便,假道海边城。
任大才胜器,官闲不称名。
劝农吟少暇,忧物睡常轻。
见说行春处,和风满斾旌。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平平仄仄,○平仄平平仄仄。
○○仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。

送王希赴任衢州判官 (sòng wáng xī fù rèn qú zhōu pàn guān)

朝代:宋    作者: 魏野

秋江四十有余程,称作红莲泛去清。
从阙到州堪羡处,船中坐卧看山行。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平平仄仄,○平仄平平仄仄。
○○仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。

江行 (jiāng xíng)

朝代:唐    作者: 韩偓

浪蹙青山江北岸,云含黑雨日西边。
舟人偶语忧风色,行客无聊罢昼眠。
争似槐花九衢里,马蹄安稳慢垂鞭。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平平仄仄,○平仄平平仄仄。
○○仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。

与李衢州峄四首 其一 (yǔ lǐ qú zhōu yì sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

忽逢旗鼓去翩翩,道上行人喜欲颠。
为说吾州新得雨,使君惠政实关天。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄平平平。
平平○仄平平仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄平平,○仄平平仄平仄。
平平平仄平平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄平平仄仄,○平仄平平仄仄。
○○仄平仄仄仄,仄仄平平仄平仄。