dēng shí yú lóu
登石鱼楼 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 杨简 (yáng jiǎn)

楼栏倚碧空,绿树正摇风。
我独来从容,笑歌於其中。
微凉吹我衣,碧袂纱玲珑。
诗成自长吟,宛转音和融。
此意无人会,只许清风同。
亦许空间云,悠然西又东。
亦许林间禽,幽啭声无踪。
亦许山间翁,笑语天机通。
前山对我吟,突兀青重重。
终日赓我歌,知音无瞽宗。
知音自古少,日月空临照。
天地终不秘,造化今未了。

平平仄仄○,仄仄○平平。
仄仄平○平,仄平平○○。
平平○仄○,仄仄平平平。
平平仄○○,仄仄平○平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄仄○○平,平平平仄平。
仄仄平○平,平仄平平平。
仄仄平○平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平○○。
平仄平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○仄。
平仄平仄仄,仄仄平仄○。

lóu lán yǐ bì kōng , lǜ shù zhèng yáo fēng 。
wǒ dú lái cóng róng , xiào gē wū qí zhōng 。
wēi liáng chuī wǒ yī , bì mèi shā líng lóng 。
shī chéng zì cháng yín , wǎn zhuǎn yīn hé róng 。
cǐ yì wú rén huì , zhǐ xǔ qīng fēng tóng 。
yì xǔ kōng jiān yún , yōu rán xī yòu dōng 。
yì xǔ lín jiān qín , yōu zhuàn shēng wú zōng 。
yì xǔ shān jiān wēng , xiào yǔ tiān jī tōng 。
qián shān duì wǒ yín , tū wù qīng chóng chóng 。
zhōng rì gēng wǒ gē , zhī yīn wú gǔ zōng 。
zhī yīn zì gǔ shǎo , rì yuè kōng lín zhào 。
tiān dì zhōng bù mì , zào huà jīn wèi liǎo 。

登石魚樓

—— 楊簡

樓欄倚碧空,綠樹正摇風。
我獨來從容,笑歌於其中。
微涼吹我衣,碧袂紗玲瓏。
詩成自長吟,宛轉音和融。
此意無人會,只許清風同。
亦許空間雲,悠然西又東。
亦許林間禽,幽囀聲無蹤。
亦許山間翁,笑語天機通。
前山對我吟,突兀青重重。
終日賡我歌,知音無瞽宗。
知音自古少,日月空臨照。
天地終不秘,造化今未了。

平平仄仄○,仄仄○平平。
仄仄平○平,仄平平○○。
平平○仄○,仄仄平平平。
平平仄○○,仄仄平○平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄仄○○平,平平平仄平。
仄仄平○平,平仄平平平。
仄仄平○平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平○○。
平仄平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○仄。
平仄平仄仄,仄仄平仄○。

lóu lán yǐ bì kōng , lǜ shù zhèng yáo fēng 。
wǒ dú lái cóng róng , xiào gē wū qí zhōng 。
wēi liáng chuī wǒ yī , bì mèi shā líng lóng 。
shī chéng zì cháng yín , wǎn zhuǎn yīn hé róng 。
cǐ yì wú rén huì , zhǐ xǔ qīng fēng tóng 。
yì xǔ kōng jiān yún , yōu rán xī yòu dōng 。
yì xǔ lín jiān qín , yōu zhuàn shēng wú zōng 。
yì xǔ shān jiān wēng , xiào yǔ tiān jī tōng 。
qián shān duì wǒ yín , tū wù qīng chóng chóng 。
zhōng rì gēng wǒ gē , zhī yīn wú gǔ zōng 。
zhī yīn zì gǔ shǎo , rì yuè kōng lín zhào 。
tiān dì zhōng bù mì , zào huà jīn wèi liǎo 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

楼栏靠着碧蓝的天空,绿树正被风摇动。我独自从容而来,在其中笑着歌唱。微凉的风吹拂着我的衣裳,碧袂轻纱如玲珑般飘动。诗篇完成后,我自长吟,音调宛转,和谐融合。
这样的意境无人能够理解,只有清风做伴。空间可以容纳云朵,悠悠飘荡西去又东来。它还容纳林间的禽鸟,幽静地鸣唱,声音消失无踪。山间的老者也在其中,笑谈间通晓天机。
前方的山峰对我吟唱,挺拔青翠层叠。我整日高歌,却无知音来欣赏。知音自古稀少,像日月一样空悬而照。天地间的奥秘终究不会被隐藏,造化的奇妙仍未尽。
全诗表达了诗人在碧空绿树下从容自得的心境,笑歌其中,感叹知音难觅,但对天地之间的奥妙和未知的造化充满了好奇和敬畏之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杨简介绍:🔈

杨简(一一四一~一二二六),字敬仲,学者称慈湖先生,慈溪(今浙江宁波西北)人。孝宗乾道五年(一一六九)进士,授富阳主簿。会陆九渊道过富阳,遂师事陆。历绍兴府司理参军,知嵊县、乐平县。光宗绍熙五年(一一九四),召爲国子博士。以上书辩宰相赵汝愚去国事,主管崇道观。宁宗嘉泰四年(一二○四),起权发遣全州,又以上言未及对,论罢。嘉定元年(一二○八)授秘书郎,累迁将作少监兼国史院编修、实录院检讨。出知温州。召爲驾部员外郎,迁将作监。理宗即位,进宝谟阁直学士。宝庆二年卒,年八十六。着有《甲稿》、《乙稿》等,今存《慈湖先生遗书》二十卷,补编、新增附录各一卷。事见清冯可镛《慈湖先生年谱》、《宝庆四明志》卷九、... 查看更多>>

杨简的诗:

相关诗词:

登鱼台读唐梁至金人碑有感 (dēng yú tái dú táng liáng zhì jīn rén bēi yǒu gǎn)

朝代:宋    作者: 汪梦斗

石台突兀镇荒云,废寺凄凉石有文。
鲁国遗风无彷佛,矢鱼以後几纷纷。

平平仄仄○,仄仄○平平。
仄仄平○平,仄平平○○。
平平○仄○,仄仄平平平。
平平仄○○,仄仄平○平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄仄○○平,平平平仄平。
仄仄平○平,平仄平平平。
仄仄平○平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平○○。
平仄平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○仄。
平仄平仄仄,仄仄平仄○。

登西楼 (dēng xī lóu)

朝代:宋    作者: 王安石

楼影侵云百尺斜,行人楼上忆天涯。
情多自悔登临数,目极应惊怅望赊。
一曲平芜连古树,半分残日带明霞。
潘郎何用悲秋色,只此伤春发已华。

平平仄仄○,仄仄○平平。
仄仄平○平,仄平平○○。
平平○仄○,仄仄平平平。
平平仄○○,仄仄平○平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄仄○○平,平平平仄平。
仄仄平○平,平仄平平平。
仄仄平○平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平○○。
平仄平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○仄。
平仄平仄仄,仄仄平仄○。

登湖州销暑楼 (dēng hú zhōu xiāo shǔ lóu)

朝代:宋    作者: 陈亚

重楼肆登赏,岂羡石为廊。
风月前湖近,轩窗半夏凉。
罾青识渔浦,芝紫认仙乡。
却恐当归阙,灵台为别伤。

平平仄仄○,仄仄○平平。
仄仄平○平,仄平平○○。
平平○仄○,仄仄平平平。
平平仄○○,仄仄平○平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄仄○○平,平平平仄平。
仄仄平○平,平仄平平平。
仄仄平○平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平○○。
平仄平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○仄。
平仄平仄仄,仄仄平仄○。

陪徐渊子使君登白雪楼约各赋一诗必以宋玉石对莫愁村 (péi xú yuān zǐ shǐ jūn dēng bái xuě lóu yuē gè fù yī shī bì yǐ sòng yù shí duì mò chóu cūn)

朝代:宋    作者: 戴复古

楼名白雪因词胜,千古江山春雨余。
宋玉遗踪两苍石,莫愁居处一荒墟。
风横烟艇客呼渡,水落沙洲人网鱼。
借问风流贤太守,孟亭添得野夫无。

平平仄仄○,仄仄○平平。
仄仄平○平,仄平平○○。
平平○仄○,仄仄平平平。
平平仄○○,仄仄平○平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄仄○○平,平平平仄平。
仄仄平○平,平仄平平平。
仄仄平○平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平○○。
平仄平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○仄。
平仄平仄仄,仄仄平仄○。

石鱼湖上作 (shí yú hú shàng zuò)

朝代:唐    作者: 元结

吾爱石鱼湖,石鱼在湖里。
鱼背有酒樽,绕鱼是湖水。
儿童坐小舫,载酒胜一桮。
座中令酒舫,空去复满来。
湖岸多欹石,石下流寒泉。
醉中一盥漱,快意无比焉。
金玉吾不须,轩冕吾不爱。
且欲坐湖畔,石鱼长相对。

平平仄仄○,仄仄○平平。
仄仄平○平,仄平平○○。
平平○仄○,仄仄平平平。
平平仄○○,仄仄平○平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄仄○○平,平平平仄平。
仄仄平○平,平仄平平平。
仄仄平○平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平○○。
平仄平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○仄。
平仄平仄仄,仄仄平仄○。

登楼 (dēng lóu)

朝代:唐    作者: 顾非熊

登楼一南望,淮树楚山连。
见鴈无书寄,归吴定此年。

平平仄仄○,仄仄○平平。
仄仄平○平,仄平平○○。
平平○仄○,仄仄平平平。
平平仄○○,仄仄平○平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄仄○○平,平平平仄平。
仄仄平○平,平仄平平平。
仄仄平○平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平○○。
平仄平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○仄。
平仄平仄仄,仄仄平仄○。

登楼 (dēng lóu)

朝代:唐    作者: 韦应物

兹楼日登眺,流岁暗蹉跎。
坐厌淮南守,秋山红树多。

平平仄仄○,仄仄○平平。
仄仄平○平,仄平平○○。
平平○仄○,仄仄平平平。
平平仄○○,仄仄平○平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄仄○○平,平平平仄平。
仄仄平○平,平仄平平平。
仄仄平○平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平○○。
平仄平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○仄。
平仄平仄仄,仄仄平仄○。

登福唐县楼 (dēng fú táng xiàn lóu)

朝代:唐    作者: 周朴

咸通五载後伏里,登此福唐县上楼。

平平仄仄○,仄仄○平平。
仄仄平○平,仄平平○○。
平平○仄○,仄仄平平平。
平平仄○○,仄仄平○平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄仄○○平,平平平仄平。
仄仄平○平,平仄平平平。
仄仄平○平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平○○。
平仄平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○仄。
平仄平仄仄,仄仄平仄○。

次彭应之鱼乐亭韵 (cì péng yìng zhī yú lè tíng yùn)

朝代:宋    作者: 朱熹

亭前活水破轻冰,渐见游鯈傍石棱。
老子自知鱼乐处,不须庄惠与同登。

平平仄仄○,仄仄○平平。
仄仄平○平,仄平平○○。
平平○仄○,仄仄平平平。
平平仄○○,仄仄平○平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄仄○○平,平平平仄平。
仄仄平○平,平仄平平平。
仄仄平○平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平○○。
平仄平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○仄。
平仄平仄仄,仄仄平仄○。

世美约仲孺述之同泛清潩登楼待月分得楼字 其二 (shì měi yuē zhòng rú shù zhī tóng fàn qīng yì dēng lóu dài yuè fēn de lóu zì qí èr)

朝代:宋    作者: 邹浩

采石仙人放小舟,荆州老子上南楼。
平生风度归遐想,今日还逢第一流。

平平仄仄○,仄仄○平平。
仄仄平○平,仄平平○○。
平平○仄○,仄仄平平平。
平平仄○○,仄仄平○平。
仄仄平平仄,仄仄平平平。
仄仄○○平,平平平仄平。
仄仄平○平,平仄平平平。
仄仄平○平,仄仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平○○。
平仄平仄平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄○○仄。
平仄平仄仄,仄仄平仄○。