dēng qīng shèng táng chéng zhǎng xiōng
登清胜堂呈长兄 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 许景衡 (xǔ jǐng héng)

幽居在山腰,斯堂近山顶。
松竹琐阴翳,轩窗辟光炯。
先生为题榜,醉墨重九鼎。
登临属秋半,揺落江山迥。
独鸟点晴空,斜阳乱帆影。
相将举网去,鸣榔尽渔艇。
含情寓毫端,羞澁对清景。
却忆初来时,积雪照高岭。
余香舞寒梅,芳意萌野杏。
英英座中客,玉树凌风并。
天涯叹沦落,谁使脱陷穽。
怆然抚陈迹,晓梦惊初醒。
年来饱经事,百念欲灰冷。
君恩等山岳,此意犹耿耿。
何当伸报効,万一免罪眚。
杖屦时往来,壶觞欲酩酊。
樊笼戢鸿鹄,末俗多蛙黾。
此心端不谬,余生亦何幸。
但恐主人瞋,尘沙污异境。

平平仄平平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
平平平○仄,仄仄○仄仄。
平○仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平○,平平仄○仄。
○○仄仄仄,平○仄平仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
平平仄○仄,仄仄平平○。
平平○平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平平仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。

yōu jū zài shān yāo , sī táng jìn shān dǐng 。
sōng zhú suǒ yīn yì , xuān chuāng pì guāng jiǒng 。
xiān shēng wèi tí bǎng , zuì mò chóng jiǔ dǐng 。
dēng lín shǔ qiū bàn , yáo luò jiāng shān jiǒng 。
dú niǎo diǎn qíng kōng , xié yáng luàn fān yǐng 。
xiāng jiāng jǔ wǎng qù , míng láng jìn yú tǐng 。
hán qíng yù háo duān , xiū sè duì qīng jǐng 。
què yì chū lái shí , jī xuě zhào gāo lǐng 。
yú xiāng wǔ hán méi , fāng yì méng yě xìng 。
yīng yīng zuò zhōng kè , yù shù líng fēng bìng 。
tiān yá tàn lún luò , shuí shǐ tuō xiàn jǐng 。
chuàng rán fǔ chén jì , xiǎo mèng jīng chū xǐng 。
nián lái bǎo jīng shì , bǎi niàn yù huī lěng 。
jūn ēn děng shān yuè , cǐ yì yóu gěng gěng 。
hé dāng shēn bào xiào , wàn yī miǎn zuì shěng 。
zhàng jù shí wǎng lái , hú shāng yù mǐng dīng 。
fán lóng jí hóng hú , mò sú duō wā miǎn 。
cǐ xīn duān bù miù , yú shēng yì hé xìng 。
dàn kǒng zhǔ rén chēn , chén shā wū yì jìng 。

登清勝堂呈長兄

—— 許景衡

幽居在山腰,斯堂近山頂。
松竹瑣陰翳,軒窗闢光炯。
先生爲題榜,醉墨重九鼎。
登臨屬秋半,揺落江山迥。
獨鳥點晴空,斜陽亂帆影。
相將舉網去,鳴榔盡漁艇。
含情寓毫端,羞澁對清景。
却憶初來時,積雪照高嶺。
餘香舞寒梅,芳意萌野杏。
英英座中客,玉樹凌風並。
天涯歎淪落,誰使脱陷穽。
愴然撫陳迹,曉夢驚初醒。
年來飽經事,百念欲灰冷。
君恩等山嶽,此意猶耿耿。
何當伸報効,萬一免罪眚。
杖屨時往來,壺觴欲酩酊。
樊籠戢鴻鵠,末俗多蛙黽。
此心端不謬,餘生亦何幸。
但恐主人瞋,塵沙汙異境。

平平仄平平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
平平平○仄,仄仄○仄仄。
平○仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平○,平平仄○仄。
○○仄仄仄,平○仄平仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
平平仄○仄,仄仄平平○。
平平○平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平平仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。

yōu jū zài shān yāo , sī táng jìn shān dǐng 。
sōng zhú suǒ yīn yì , xuān chuāng pì guāng jiǒng 。
xiān shēng wèi tí bǎng , zuì mò chóng jiǔ dǐng 。
dēng lín shǔ qiū bàn , yáo luò jiāng shān jiǒng 。
dú niǎo diǎn qíng kōng , xié yáng luàn fān yǐng 。
xiāng jiāng jǔ wǎng qù , míng láng jìn yú tǐng 。
hán qíng yù háo duān , xiū sè duì qīng jǐng 。
què yì chū lái shí , jī xuě zhào gāo lǐng 。
yú xiāng wǔ hán méi , fāng yì méng yě xìng 。
yīng yīng zuò zhōng kè , yù shù líng fēng bìng 。
tiān yá tàn lún luò , shuí shǐ tuō xiàn jǐng 。
chuàng rán fǔ chén jì , xiǎo mèng jīng chū xǐng 。
nián lái bǎo jīng shì , bǎi niàn yù huī lěng 。
jūn ēn děng shān yuè , cǐ yì yóu gěng gěng 。
hé dāng shēn bào xiào , wàn yī miǎn zuì shěng 。
zhàng jù shí wǎng lái , hú shāng yù mǐng dīng 。
fán lóng jí hóng hú , mò sú duō wā miǎn 。
cǐ xīn duān bù miù , yú shēng yì hé xìng 。
dàn kǒng zhǔ rén chēn , chén shā wū yì jìng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
幽居在山腰,这座堂室靠近山顶。松竹交错,形成繁密的阴影,轩窗敞开,阳光明亮。先生为了应对科举考试的题目,用醉意淋漓地题写了九鼎重的墨迹。登上山顶,正值秋季半月,远望江山景色开阔,景色独特。孤雁高飞点亮晴空,斜阳下船帆影摇曳。相约一同出海捕鱼,击鸣榔楸的鱼船纷纷驶出。含情蕴意地描写墨笔的端庄,羞于面对清朗的景致。然而,仍不禁回忆起初来时的情景,那时白雪皑皑照亮高岭。回忆中香溢寒梅,美好的愿望在野杏中萌芽。客人们才子佳人,风华绝代,聚在座中,如同玉树凌风。却在远方慨叹世事沦落,不知是谁让人陷入困境。慨叹之际,抚摸着历史的痕迹,仿佛从梦中惊醒。岁月中历经沧桑,百种念头渐渐冷却。对君恩报答如对待高山,心中仍存留着明亮的愿望。但不禁担心主人恼怒,担忧尘沙会玷污这美丽的环境。

《登清胜堂呈长兄》赏析:
这首诗由许景衡创作,描述了作者登上清胜堂,欣赏美景,思念兄长,表达了诗人的深情厚意和对兄长的怀念之情。整首诗构思巧妙,表现了自然景色、人物情感和内心思考。
首先,诗人通过描绘幽居山腰的清胜堂,展现出清幽宜人的山间景色,松竹的阴翳和轩窗的光明照应出山间的宁静与明亮。这些景物的描绘营造出宁静和祥和的氛围。
然后,诗中提到先生题榜,醉墨重九鼎,这表明诗人对兄长的钦佩和敬意。兄长的才华被赞颂为墨重九鼎,这是对其高超文才的赞美。
接下来,诗人描写了秋半的山景,独鸟飞过晴空,斜阳洒在江山之上,这些景物的描绘传递出季节的变迁和自然景色的壮丽。
诗人的思绪随之飘向远方,提到了渔艇、榔和网,这暗示了诗人对兄长远行捕渔的期盼,同时也点出了诗人内心深处的期待和不安。
最后,诗人回到清胜堂,回忆起初来时的情景,表达了对过去的回忆和对未来的希望。诗人希望能够伸报兄长的恩情,摆脱困境,过上自在的生活。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者许景衡介绍:🔈

许景衡(一○七二~一一二八),字少伊,温州瑞安(今属浙江)人。早年纵学程颐,哲宗元佑九年(一○九四)进士。徽宗大观中爲敕令所删定官。久之,除通判大名府,未行,改逮判福州。後奉祠馆。宣和二年(一一二○),除殿中侍史。以忤王黼去官。钦宗嗣位,以左正言召,避亲嫌改太常少卿,兼太子论德,旋试中书舍人。以爲李光等辨白,罢与宫祠。高宗即位,除御史中丞,拜尚书右丞。爲黄潜善等排沮,罢爲资政殿大学士、提举杭州洞霄宫。至京口,得暍疾卒,年五十七。谥忠简。有《横塘集》三十卷,已佚。四库馆臣据《永乐大典》辑爲《横塘集》二十卷,其中诗六卷。事见《斐然集》卷二六《许公墓志铭》,《宋史》卷三六三有传。 许景衡诗,以影印文... 查看更多>>

许景衡的诗:

相关诗词:

书汤兄诗卷後并呈丹阳大夫三首 其三 (shū tāng xiōng shī juàn hòu bìng chéng dān yáng dài fū sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 刘宰

长安未必胜江湖,盖世功名徯大儒。
三事更应登密令,一廛我欲伴樵夫。

平平仄平平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
平平平○仄,仄仄○仄仄。
平○仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平○,平平仄○仄。
○○仄仄仄,平○仄平仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
平平仄○仄,仄仄平平○。
平平○平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平平仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。

呈无逸兄 (chéng wú yì xiōng)

朝代:宋    作者: 谢薖

汉儒章句文胜质,鲁国衣冠实愧名。
但遣诗书长在眼,可令声利苦关情。
咄嗟苟饮有时办,梦想溪堂何日成。
舟泊寒沙卧明月,此期终欲与君盟。

平平仄平平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
平平平○仄,仄仄○仄仄。
平○仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平○,平平仄○仄。
○○仄仄仄,平○仄平仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
平平仄○仄,仄仄平平○。
平平○平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平平仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。

呈宜之兄八首 其一 (chéng yí zhī xiōng bā shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

兄昔守清江,弟亦官白下。
檄书几经过,铃合奉闲暇。

平平仄平平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
平平平○仄,仄仄○仄仄。
平○仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平○,平平仄○仄。
○○仄仄仄,平○仄平仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
平平仄○仄,仄仄平平○。
平平○平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平平仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。

呈宜之兄八首 其二 (chéng yí zhī xiōng bā shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

别来才一书,似若向兄疎。
逢人问江右,说兄不敢虚。

平平仄平平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
平平平○仄,仄仄○仄仄。
平○仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平○,平平仄○仄。
○○仄仄仄,平○仄平仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
平平仄○仄,仄仄平平○。
平平○平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平平仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。

呈亦韩 (chéng yì hán)

朝代:宋    作者: 赵蕃

寒食寒未归,清明清晓时。
花残渺无迹,柳细不胜垂。
即事须诗写,多忧頼酒支。
虽亲友朋益,更苦弟兄思。

平平仄平平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
平平平○仄,仄仄○仄仄。
平○仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平○,平平仄○仄。
○○仄仄仄,平○仄平仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
平平仄○仄,仄仄平平○。
平平○平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平平仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。

再至双植堂呈表兄李克明 (zài zhì shuāng zhí táng chéng biǎo xiōng lǐ kè míng)

朝代:宋    作者: 王十朋

此日一樽酒,再游双植堂。
湖山浮野色,草木带秋光。
东道德已熟,西风花更香。
相看俱老矣,会合意尤长。

平平仄平平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
平平平○仄,仄仄○仄仄。
平○仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平○,平平仄○仄。
○○仄仄仄,平○仄平仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
平平仄○仄,仄仄平平○。
平平○平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平平仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。

有怀长沙知识呈钦夫兄弟 其二 (yǒu huái cháng shā zhī shi chéng qīn fū xiōng dì qí èr)

朝代:宋    作者: 张孝祥

春风花柳又芳妍,更接髯郎水竹园。
小阁横桥俱胜绝,只应欠我共开尊。

平平仄平平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
平平平○仄,仄仄○仄仄。
平○仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平○,平平仄○仄。
○○仄仄仄,平○仄平仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
平平仄○仄,仄仄平平○。
平平○平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平平仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。

有怀长沙知识呈钦夫兄弟 其三 (yǒu huái cháng shā zhī shi chéng qīn fū xiōng dì qí sān)

朝代:宋    作者: 张孝祥

召公分陕是东邻,天远堂中好主人。
更喜新来黄太史,剩拚佳句了新春。

平平仄平平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
平平平○仄,仄仄○仄仄。
平○仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平○,平平仄○仄。
○○仄仄仄,平○仄平仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
平平仄○仄,仄仄平平○。
平平○平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平平仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。

和尧卿兄喜孝卿兄登科 (hé yáo qīng xiōng xǐ xiào qīng xiōng dēng kē)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

兴贤赐第集英春,劝学应从孟母邻。
黄甲科名新赫奕,青云岐路肯因循。
暴鳃昔恨登龙晚,饮羽今惊中鹄亲。
云陛开陈三道要,寜容举首属他人。

平平仄平平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
平平平○仄,仄仄○仄仄。
平○仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平○,平平仄○仄。
○○仄仄仄,平○仄平仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
平平仄○仄,仄仄平平○。
平平○平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平平仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。

动物

山居 胜林堂 (shān jū shèng lín táng)

朝代:宋    作者: 程俱

超然出稠林,无二无分别。
若问胜林堂,清风满庭樾。

平平仄平平,平平仄平仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
平平平○仄,仄仄○仄仄。
平○仄平仄,平仄平平仄。
仄仄仄平○,平平仄○仄。
○○仄仄仄,平○仄平仄。
平平仄○平,平仄仄平仄。
仄仄平平平,仄仄仄平仄。
平平仄平平,平仄平仄仄。
平平仄○仄,仄仄平平○。
平平○平仄,平仄仄仄仄。
仄平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄○仄仄。
平○平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平平仄仄仄。
平○仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。