dào lǐ xiù cái rù jūn
道李秀才入军 🔈
弱柳贞松一地栽,不因霜霰自难媒。
书生只是平时物,男子争无乱世才。
铁马已随红斾去,同人犹着白衣来。
到头功业须如此,莫为初心首重回。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
弱柳貞松一地栽,不因霜霰自難媒。
書生只是平時物,男子爭無亂世才。
鐵馬已隨紅斾去,同人猶著白衣來。
到頭功業須如此,莫爲初心首重回。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
弱柳贞松一地种植,不受霜雪便难相配。
书生只是平日琐事,男子应当有乱世的才能。
铁马已随红旗离去,同伴仍穿着白衣而来。
到最后功业必须如此,不要为了初衷而回头重来。
李山甫的诗:
相关诗词:
同吴王送杜秀芝赴举入京 (tóng wú wáng sòng dù xiù zhī fù jǔ rù jīng)
秀才何翩翩,王许回也贤。
暂别庐江守,将游京兆天。
秋山宜落日,秀水出寒烟。
欲折一枝桂,还来雁沼前。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
代董秀才却扇 (dài dǒng xiù cái què shàn)
莫将画扇出帷来,遮掩春山滞上才。
若道团圆似明月,此中须放桂花开。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
李公择山房 其二 (lǐ gōng zé shān fáng qí èr)
松篁入路水溅溅,自是庐山小洞天。
尽道秀才心好静,谁知风骨是真仙。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
送张惟俭秀才入举 (sòng zhāng wéi jiǎn xiù cái rù jǔ)
清秀过终童,携书访老翁。
以吾为世旧,怜尔继家风。
淮岸经霜柳,关城带月鸿。
春归定得意,花送到东中。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
送苏秀才归永嘉 其一 (sòng sū xiù cái guī yǒng jiā qí yī)
再入庭闱再入山,偷闲百日了金丹。
他年拔宅上升後,休道使亲忘我难。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
赠黄秀才别 (zèng huáng xiù cái bié)
朝闺入有籍,疏远难见君。
世眼不识道,贫贱无高文。
兰蕙生同草,鸿鹄心在云。
赠子喜别离,儿女安得闻。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
王右军 (wáng yòu jūn)
右军本清真,潇洒出风尘。
山阴过羽客,爱此好鹅宾。
扫素写道经,笔精妙入神。
书罢笼鹅去,何曾别主人。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
送张秀才从军 (sòng zhāng xiù cái cóng jūn)
六驳食猛虎,耻从驽马羣。
一朝长鸣去,矫若龙行云。
壮士怀远略,志存解世纷。
周粟犹不顾,齐珪安肯分。
抱剑辞高堂,将投崔冠军。
长策扫河洛,宁亲归汝坟。
当令千古後,麟阁着奇勳。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
平虏将军妻 (píng lǔ jiāng jūn qī)
平虏将军妇,入门二十年。
君心自有悦,妾宠岂能专。
出解牀前帐,行吟道上篇。
古人不唾井,莫忘昔缠绵。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。
旧将军 (jiù jiāng jūn)
云台高议正纷纷,谁定当时荡寇勳。
日暮灞陵原上猎,李将军是故将军。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄平平平仄仄平。