cì yùn mò yǎng zhèng xiàn chéng dú yóu qián táng nán běi shān
次韵莫养正县丞独游钱塘南北山 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张扩 (zhāng kuò)

老丞拄笏中了了,坐阅云阴变昏晓。
何为两脚苦未停,意在高山知者少。
昨日春从湖上归,颇觉沙鸥已驯扰。
游人但迟箫皷来,滓秽清虚亦何好。
君今独行真得计,自有青螺如髻绕。
归来古锦开诗葩,笔下纵横发天巧。
遨头旧属罗浮伯,半夜春风鸣騕褭。
至今湖山索价高,妙语须君时一扫。
虽然愿君且努力,挂冠归休未宜早。
要当千户享封殖,岂但全家荷温饱。
此时还乡头未白,万钱买山慰潦倒。
摩挲拄杖不相忘,更伴重峦细穷讨。

仄平仄仄○○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,○仄平平仄平仄。
平平仄○平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄○仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平?仄。
仄平平平仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平○仄仄,仄○平平仄平仄。
仄○平仄仄○仄,仄仄平平○平仄。
仄平平平平仄仄,仄○仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,○仄○平仄平仄。

lǎo chéng zhǔ hù zhōng le le , zuò yuè yún yīn biàn hūn xiǎo 。
hé wèi liǎng jiǎo kǔ wèi tíng , yì zài gāo shān zhī zhě shǎo 。
zuó rì chūn cóng hú shàng guī , pō jué shā ōu yǐ xùn rǎo 。
yóu rén dàn chí xiāo gǔ lái , zǐ huì qīng xū yì hé hǎo 。
jūn jīn dú xíng zhēn dé jì , zì yǒu qīng luó rú jì rào 。
guī lái gǔ jǐn kāi shī pā , bǐ xià zòng héng fā tiān qiǎo 。
áo tóu jiù shǔ luó fú bǎi , bàn yè chūn fēng míng yǎo niǎo 。
zhì jīn hú shān suǒ jià gāo , miào yǔ xū jūn shí yī sǎo 。
suī rán yuàn jūn qiě nǔ lì , guà guān guī xiū wèi yí zǎo 。
yào dāng qiān hù xiǎng fēng zhí , qǐ dàn quán jiā hé wēn bǎo 。
cǐ shí huán xiāng tóu wèi bái , wàn qián mǎi shān wèi liáo dǎo 。
mā sā zhǔ zhàng bù xiāng wàng , gèng bàn chóng luán xì qióng tǎo 。

次韻莫養正縣丞獨遊錢塘南北山

—— 張擴

老丞拄笏中了了,坐閱雲陰變昏曉。
何爲兩脚苦未停,意在高山知者少。
昨日春從湖上歸,頗覺沙鷗已馴擾。
遊人但遲簫皷來,滓穢清虚亦何好。
君今獨行真得計,自有青螺如髻繞。
歸來古錦開詩葩,筆下縱横發天巧。
遨頭舊屬羅浮伯,半夜春風鳴騕褭。
至今湖山索價高,妙語須君時一掃。
雖然願君且努力,掛冠歸休未宜早。
要當千户享封殖,豈但全家荷温飽。
此時還鄉頭未白,萬錢買山慰潦倒。
摩挲拄杖不相忘,更伴重巒細窮討。

仄平仄仄○○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,○仄平平仄平仄。
平平仄○平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄○仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平?仄。
仄平平平仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平○仄仄,仄○平平仄平仄。
仄○平仄仄○仄,仄仄平平○平仄。
仄平平平平仄仄,仄○仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,○仄○平仄平仄。

lǎo chéng zhǔ hù zhōng le le , zuò yuè yún yīn biàn hūn xiǎo 。
hé wèi liǎng jiǎo kǔ wèi tíng , yì zài gāo shān zhī zhě shǎo 。
zuó rì chūn cóng hú shàng guī , pō jué shā ōu yǐ xùn rǎo 。
yóu rén dàn chí xiāo gǔ lái , zǐ huì qīng xū yì hé hǎo 。
jūn jīn dú xíng zhēn dé jì , zì yǒu qīng luó rú jì rào 。
guī lái gǔ jǐn kāi shī pā , bǐ xià zòng héng fā tiān qiǎo 。
áo tóu jiù shǔ luó fú bǎi , bàn yè chūn fēng míng yǎo niǎo 。
zhì jīn hú shān suǒ jià gāo , miào yǔ xū jūn shí yī sǎo 。
suī rán yuàn jūn qiě nǔ lì , guà guān guī xiū wèi yí zǎo 。
yào dāng qiān hù xiǎng fēng zhí , qǐ dàn quán jiā hé wēn bǎo 。
cǐ shí huán xiāng tóu wèi bái , wàn qián mǎi shān wèi liáo dǎo 。
mā sā zhǔ zhàng bù xiāng wàng , gèng bàn chóng luán xì qióng tǎo 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
老丞拄着笏板走来走去,静坐着审阅着云彩的变化,从昏暗到破晓。
他为什么两足辛苦地不停歇,心意在于登高的山峰知道的人很少。
昨日春天从湖面上回来,颇感觉沙鸥已经驯顺地扰乱。
游人虽然在迟迟地吹着箫和打着皷鼓前来,但是垃圾和污秽充斥的清幽之地又怎么好呢?
你现在独自一人前来,确实得计划周全,自有一枚青色的螺旋环绕着如同发髻。
回来后,打开古锦,写下了华美的诗篇,笔下行文纵横交织,才华横溢如天之巧。
游走在罗浮山的头领旧主,半夜里听到春风吹拂着高峰,鸣叫的声音婉转动听。
直到现在湖山的价值依然高涨,智慧的言语一扫而空必定受到你的赞赏。
虽然如此,愿你且努力,不要早早地挂冠回家休息。
要当千户封赏,岂止是全家人能够得到温饱。
此时尚未白发苍苍,用万贯金钱购买山地来安慰困苦穷乏的境况。
拄着杖走过的感觉不会忘怀,更会陪伴你去探索那重峦叠嶂的奥秘。

全文总结:文中表达了诗人对山水自然的欣赏,以及对追求智慧、精神追求和成就的向往。他抒发了对高山清幽之地的向往,赞美了湖山的美景和价值,也表达了对知识和才华的追求。诗人寄托了对未来的希冀,希望能取得更大的成就和财富,同时不忘初心,继续探索山水之间的奥秘。整篇诗文以自然景色和个人情感交织,展现了古人对自然和生命的热爱和追求。

赏析:这首诗是张扩创作的山水田园诗,通过描写作者莫养正县丞独游钱塘南北山的经历,展现了作者对自然山水和归田乐土的向往之情。
首节中,老丞拄笏,明显是一位官员,却坐阅云阴,表现出他对高山的向往。第二节写到他的旅行是为了远离尘世,感叹知音难觅。第三节提到春天归来,却受到沙鸥的扰乱,反映了作者在山水之间的宁静被打破。第四节中,作者对游人吹箫打鼓的景象表示不满,认为这种滥竽充数的活动污染了清幽之地。第五节中,作者夸赞了独自行走的好处,自然景色如青螺髻一般环绕,表现出作者对自然的热爱。第六节写到归来后,作者的创作得心应手,以高超的技巧写出了美丽的诗篇。第七节提到了作者的朋友罗浮伯,仍然钟情于湖山之美,反映了湖山之胜仍具有吸引力。第八节中,强调了湖山的价值,鼓励朋友珍惜湖山之美。第九节和第十节则表达了作者对回乡和耕种的向往,认为不仅要获得官职的封赏,还要追求家庭的幸福和乡村的宁静。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张扩介绍:🔈

张扩,字彦实,一字子微,德兴(今属江西)人。徽宗崇宁五年(一一○六)进士(清光绪《江西通志》卷二一)。历国子簿,国子博士,河北转运副使。高宗时官处州工曹,知广德军,提举两浙市舶。入爲中书舍人,因事罢,提举江州太平观。事见本集谢表。有《东窗集》四十卷(《直斋书录解题》卷一八),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲十六卷,其中诗五卷。 张扩诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,酌校他书。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

张扩的诗:

张扩的词:

相关诗词:

和杨公济钱塘西湖百题 北高峰 (hé yáng gōng jì qián táng xī hú bǎi tí běi gāo fēng)

朝代:宋    作者: 郭祥正

翠出诸峰上,湖边正北看。
夜深云雾散,独挂斗杓寒。

仄平仄仄○○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,○仄平平仄平仄。
平平仄○平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄○仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平?仄。
仄平平平仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平○仄仄,仄○平平仄平仄。
仄○平仄仄○仄,仄仄平平○平仄。
仄平平平平仄仄,仄○仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,○仄○平仄平仄。

寄钱塘春游诗呈南阳郭待制 (jì qián táng chūn yóu shī chéng nán yáng guō dài zhì)

朝代:宋    作者: 蔡襄

一春游揽足诗歌,寄与南阳语思多。
若忆钱塘曾到处,西湖仍是旧烟波。

仄平仄仄○○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,○仄平平仄平仄。
平平仄○平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄○仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平?仄。
仄平平平仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平○仄仄,仄○平平仄平仄。
仄○平仄仄○仄,仄仄平平○平仄。
仄平平平平仄仄,仄○仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,○仄○平仄平仄。

题钱塘县罗江东手植海棠 (tí qián táng xiàn luó jiāng dōng shǒu zhí hǎi táng)

朝代:宋    作者: 王禹偁

江东遗迹在钱塘,手植庭花满县香。
若使当年居显位,海棠今日是甘棠。

仄平仄仄○○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,○仄平平仄平仄。
平平仄○平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄○仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平?仄。
仄平平平仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平○仄仄,仄○平平仄平仄。
仄○平仄仄○仄,仄仄平平○平仄。
仄平平平平仄仄,仄○仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,○仄○平仄平仄。

次韵钱申伯游东山既归述怀之章 (cì yùn qián shēn bǎi yóu dōng shān jì guī shù huái zhī zhāng)

朝代:宋    作者: 张元干

山人不省大明宫,怀昔幽寻自改容。
庐阜东西二林寺,钱塘南北两高峯。
百年有尽云归壑,万事无边月挂松。
满院苍苔重到日,秋光欲滴向人浓。

仄平仄仄○○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,○仄平平仄平仄。
平平仄○平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄○仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平?仄。
仄平平平仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平○仄仄,仄○平平仄平仄。
仄○平仄仄○仄,仄仄平平○平仄。
仄平平平平仄仄,仄○仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,○仄○平仄平仄。

次韵和谢江陵杨县丞投赠四首 其二 (cì yùn hé xiè jiāng líng yáng xiàn chéng tóu zèng sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 项安世

径苔铺翠叶堆黄,生怕人来便踏伤。
病久养成心性懒,闲多衍得岁年长。
己拚故我忘俱尽,忽话当年喜欲狂。
莲荡稻田相对起,镜湖南北好风光。

仄平仄仄○○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,○仄平平仄平仄。
平平仄○平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄○仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平?仄。
仄平平平仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平○仄仄,仄○平平仄平仄。
仄○平仄仄○仄,仄仄平平○平仄。
仄平平平平仄仄,仄○仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,○仄○平仄平仄。

春日行次钱塘却寄台州姚中丞 (chūn rì xíng cì qián táng què jì tái zhōu yáo zhōng chéng)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

岂为无心求上第,难安帝里为家贫。
江南江北闲为客,潮去潮来老却人。
两岸雨收莺语柳,一楼风满角吹春。
花前不独垂乡泪,曾是朱门寄食身。

仄平仄仄○○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,○仄平平仄平仄。
平平仄○平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄○仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平?仄。
仄平平平仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平○仄仄,仄○平平仄平仄。
仄○平仄仄○仄,仄仄平平○平仄。
仄平平平平仄仄,仄○仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,○仄○平仄平仄。

和杨公济钱塘西湖百题 慈云岭 (hé yáng gōng jì qián táng xī hú bǎi tí cí yún lǐng)

朝代:宋    作者: 郭祥正

峻极分南北,见湖仍见江。
游人倦登陟,飞鸟自双双。

仄平仄仄○○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,○仄平平仄平仄。
平平仄○平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄○仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平?仄。
仄平平平仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平○仄仄,仄○平平仄平仄。
仄○平仄仄○仄,仄仄平平○平仄。
仄平平平平仄仄,仄○仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,○仄○平仄平仄。

写景 抒情

庆元五年休宁权县郑丞吴山寺劝农次韵 其一 (qìng yuán wǔ nián xiū níng quán xiàn zhèng chéng wú shān sì quàn nóng cì yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 汪莘

骏马轻衫拂晓行,野塘春水縠纹生。
心知沮溺无寻处,犹把津头问耦耕。

仄平仄仄○○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,○仄平平仄平仄。
平平仄○平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄○仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平?仄。
仄平平平仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平○仄仄,仄○平平仄平仄。
仄○平仄仄○仄,仄仄平平○平仄。
仄平平平平仄仄,仄○仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,○仄○平仄平仄。

次韵钱逊叔独鹤图三首 其三 (cì yùn qián xùn shū dú hè tú sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 吕本中

眼明见此出笼鹤,似我北归辞瘴岚。
慎勿低头待收养,人间欣戚尽朝三。

仄平仄仄○○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,○仄平平仄平仄。
平平仄○平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄○仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平?仄。
仄平平平仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平○仄仄,仄○平平仄平仄。
仄○平仄仄○仄,仄仄平平○平仄。
仄平平平平仄仄,仄○仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,○仄○平仄平仄。

次韵和钱塘诸公赏梅十绝 其四 (cì yùn hé qián táng zhū gōng shǎng méi shí jué qí sì)

朝代:宋    作者: 邹浩

江天吹雪不胜繁,南北东西晚更昏。
料得时人散车马,清吟应亦有英魂。

仄平仄仄○○○,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄平平平仄仄。
仄仄平○平仄平,○仄平平仄平仄。
平平仄○平仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄○平仄仄,仄仄平平○仄仄。
平平仄仄平平平,仄仄仄○仄平仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平?仄。
仄平平平仄仄平,仄仄平平平仄仄。
平平仄平○仄仄,仄○平平仄平仄。
仄○平仄仄○仄,仄仄平平○平仄。
仄平平平平仄仄,仄○仄平仄仄仄。
平平仄仄仄○仄,○仄○平仄平仄。