cì yùn fèng dá jiào shòu zǔ shǒu zhōng féng qīng
次韵奉答教授祖守中逢清 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵公豫 (zhào gōng yù)

方今士习叹卑微,宫墙何者切瞻依。
祖君守中来倡导,羣材就法识趋归。
夙昔风标矜独步,文坛立帜能直树。
论文角艺日无虚,雅会名流常脱屦。
文旌揽胜英风扬,击鉢吟成冠词场。
芙蓉出水成高调,牛斗直射莹精光。
一毡暂屈萍藻渌,相契同官洵迈俗。
贤宰鸣琴逸韵飞,少尹哦松音调续。
无殊畹芷与湘兰,斋头苜蓿共盘桓。
撷秀台前开宴会,合芳亭下结新欢。
倡酬互见珠玑落,起弊扶衰金石药。
名篇大半宝丰年,可以疗饥兼济涸。
自惭樗栎薄高林,毕生荏苒叹浮沉。
登陟名山应拱手,临流胜水每萦心。
但遇瑶编称汗漫,目动神惊骨髓换。
表扬前哲本愚衷,敢谓博名标月旦。
蒙公诗赠率天真,犹观大匠作舆轮。
法律岂惟超近日,风神抑且过前人。

平平仄仄○平平,平平平仄仄平平。
仄平仄○平平仄,平平仄仄仄平平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平平平,仄仄○平○平平。
平平仄仄平平○,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平○仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平○仄仄,○平○仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平○仄仄。
平平平仄仄平平,○○仄仄仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄○○平平。

fāng jīn shì xí tàn bēi wēi , gōng qiáng hé zhě qiè zhān yī 。
zǔ jūn shǒu zhōng lái chàng dǎo , qún cái jiù fǎ shí qū guī 。
sù xī fēng biāo jīn dú bù , wén tán lì zhì néng zhí shù 。
lùn wén jiǎo yì rì wú xū , yǎ huì míng liú cháng tuō jù 。
wén jīng lǎn shèng yīng fēng yáng , jī bō yín chéng guān cí chǎng 。
fú róng chū shuǐ chéng gāo diào , niú dòu zhí shè yíng jīng guāng 。
yī zhān zàn qū píng zǎo lù , xiāng qì tóng guān xún mài sú 。
xián zǎi míng qín yì yùn fēi , shǎo yǐn ò sōng yīn diào xù 。
wú shū wǎn zhǐ yǔ xiāng lán , zhāi tóu mù xu gòng pán huán 。
xié xiù tái qián kāi yàn huì , hé fāng tíng xià jié xīn huān 。
chàng chóu hù jiàn zhū jī luò , qǐ bì fú shuāi jīn shí yào 。
míng piān dà bàn bǎo fēng nián , kě yǐ liáo jī jiān jì hé 。
zì cán chū lì báo gāo lín , bì shēng rěn rǎn tàn fú chén 。
dēng zhì míng shān yìng gǒng shǒu , lín liú shèng shuǐ měi yíng xīn 。
dàn yù yáo biān chēng hàn màn , mù dòng shén jīng gǔ suǐ huàn 。
biǎo yáng qián zhé běn yú zhōng , gǎn wèi bó míng biāo yuè dàn 。
méng gōng shī zèng lǜ tiān zhēn , yóu guān dà jiàng zuò yú lún 。
fǎ lǜ qǐ wéi chāo jìn rì , fēng shén yì qiě guò qián rén 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

方今士人们对于自身的卑微处境感到叹息,仿佛在宫墙内外寻找着何处可以展望远方的出路。祖先的道德规范被坚守并传承,引导着人们前行,众才士们按照这些法则来认知和行动。往昔的风采成为独步的风向标,文坛上竖立的旗帜能够直指道路。论述文章,角力艺术,每日都充满实质,雅集中名流常常脱去履物以示尊敬。文学的殊荣把握住胜利的英风,像击鼓吟唱一样成为文词之场的佼佼者。如芙蓉从水中崛起成为高昂的调调,牛斗般直射出耀眼的光芒。一时的低屈不足以阻碍草木的茂盛,相互默契的官职同僚正在踏出世俗的步伐。贤人的治国之道如弹琴的雅韵飞扬,年轻的官员也在效仿松木的音调,延续旧音。不分彼此,如同畹地上的芷草与湘兰,它们在斋戒的房檐下一同盘旋。摘下鲜美的果实,在台前开展盛大的宴会,而在芳香的亭子下,新的友情在结结实实地形成。倡召与回应之间,珍珠和玉璧仿佛雨落,兴起弊端,扶持颓败,就像金石药物一样。众多名篇在这丰年里诞生,可以解饥渴,也能扶助干涸。自愧不如樗栎之木茂盛,毕生的岁月匆匆流逝,对于人生的浮沉感叹不已。登上名山高处,应当虚心向上,而临流佳水总是深深留在心头。但是当遇到琼编之作,心神震动,骨髓焕然一新。表扬古代先贤的智慧,不敢妄自称为博学的标杆,竟敢谓之如同明亮的朝阳。受蒙公之诗赠,有如观赏大匠所造的车轮,同样真挚。法律制度不仅仅超越了近代,风神之才更超越了前人的境界。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵公豫介绍:🔈

赵公豫(一一三五~一二一二),字仲谦,常熟(今属江苏)人。高宗绍兴二十四年(一一五四)进士。调无爲尉。历知仁和县、余姚县、高邮军、真州、常州、提举浙东常平茶盐,江东转运副使,官至集英殿修撰,以宝谟阁待制致仕。宁宗嘉定五年卒,年七十八。有《燕堂类稿》等,已佚,今存《燕堂诗稿》一卷。《重修琴川志》卷八有传。 赵公豫诗,以影印文渊阁《四库全书·燕堂诗稿》爲底本。 查看更多>>

赵公豫的诗:

相关诗词:

教授祖守中逢清以秋菊佳咏见贻次韵奉答 (jiào shòu zǔ shǒu zhōng féng qīng yǐ qiū jú jiā yǒng jiàn yí cì yùn fèng dá)

朝代:宋    作者: 赵公豫

重九寓淮阴,尘嚣忘境寂。
金风徧原野,芳华未销歇。
结友步林坳,秋容正纷发。
疎篱隠士居,丛菊堪怡悦。
淡远异凡葩,清香恋游蝶。
皎如冰作盘,长才无放逸。
广文祖先生,鸡羣之鹤立。
挥泪赋新言,羣贤皆侍侧。
一编惠远人,捧诵几晨夕。

平平仄仄○平平,平平平仄仄平平。
仄平仄○平平仄,平平仄仄仄平平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平平平,仄仄○平○平平。
平平仄仄平平○,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平○仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平○仄仄,○平○仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平○仄仄。
平平平仄仄平平,○○仄仄仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄○○平平。

次韵苏教授饭郑教授五首 其四 (cì yùn sū jiào shòu fàn zhèng jiào shòu wǔ shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 项安世

叹息吾家老郑君,三年孤鹤困鷄羣。
天教此地苏司业,与对当时郑广文。

平平仄仄○平平,平平平仄仄平平。
仄平仄○平平仄,平平仄仄仄平平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平平平,仄仄○平○平平。
平平仄仄平平○,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平○仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平○仄仄,○平○仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平○仄仄。
平平平仄仄平平,○○仄仄仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄○○平平。

次韵苏教授饭郑教授五首 其三 (cì yùn sū jiào shòu fàn zhèng jiào shòu wǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 项安世

采苹堪赋有斋诗,稚子谈经已大奇。
翁但绿阴啼鸟下,敷床眠到日西时。

平平仄仄○平平,平平平仄仄平平。
仄平仄○平平仄,平平仄仄仄平平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平平平,仄仄○平○平平。
平平仄仄平平○,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平○仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平○仄仄,○平○仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平○仄仄。
平平平仄仄平平,○○仄仄仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄○○平平。

次韵苏教授饭郑教授五首 其二 (cì yùn sū jiào shòu fàn zhèng jiào shòu wǔ shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 项安世

琼枝璧月夜争新,玉粒云抄岁有陈。
列屋万锺只此是,更须骑马傍何人。

平平仄仄○平平,平平平仄仄平平。
仄平仄○平平仄,平平仄仄仄平平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平平平,仄仄○平○平平。
平平仄仄平平○,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平○仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平○仄仄,○平○仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平○仄仄。
平平平仄仄平平,○○仄仄仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄○○平平。

次韵苏教授饭郑教授五首 其一 (cì yùn sū jiào shòu fàn zhèng jiào shòu wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 项安世

卧龙山下鹿门居,消得幽人一草庐。
更有胜如诸葛处,稻花香里看芙蕖。

平平仄仄○平平,平平平仄仄平平。
仄平仄○平平仄,平平仄仄仄平平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平平平,仄仄○平○平平。
平平仄仄平平○,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平○仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平○仄仄,○平○仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平○仄仄。
平平平仄仄平平,○○仄仄仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄○○平平。

动物

次韵苏教授饭郑教授五首 其五 (cì yùn sū jiào shòu fàn zhèng jiào shòu wǔ shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 项安世

三生杜牧垂纶手,渠自长安障日头。
我意从来端易败,分司御史莫来休。

平平仄仄○平平,平平平仄仄平平。
仄平仄○平平仄,平平仄仄仄平平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平平平,仄仄○平○平平。
平平仄仄平平○,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平○仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平○仄仄,○平○仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平○仄仄。
平平平仄仄平平,○○仄仄仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄○○平平。

次韵答张子开教授 (cì yùn dá zhāng zǐ kāi jiào shòu)

朝代:宋    作者: 陈着

两翁相对五里近,一病同眠八月天。
彼此医治须努力,要成欢醉菊花前。

平平仄仄○平平,平平平仄仄平平。
仄平仄○平平仄,平平仄仄仄平平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平平平,仄仄○平○平平。
平平仄仄平平○,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平○仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平○仄仄,○平○仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平○仄仄。
平平平仄仄平平,○○仄仄仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄○○平平。

次韵周穆卿教授兼简黄元授司户 (cì yùn zhōu mù qīng jiào shòu jiān jiǎn huáng yuán shòu sī hù)

朝代:宋    作者: 王庭珪

尝记枫宸赐异恩,同时人物亦诜诜。
从前百事不挂眼,初得微官便退身。
教授才华欺蜀锦,参军诗句似唐人。
中兴勳业归公等,顾我徒为避世民。

平平仄仄○平平,平平平仄仄平平。
仄平仄○平平仄,平平仄仄仄平平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平平平,仄仄○平○平平。
平平仄仄平平○,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平○仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平○仄仄,○平○仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平○仄仄。
平平平仄仄平平,○○仄仄仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄○○平平。

再次韵奉答子由 (zài cì yùn fèng dá zǐ yóu)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

虿尾银鈎写珠玉,剡藤蜀茧照松烟。
似逢海若谈秋水,始觉醯鸡守瓮天。
何日清扬能觌面,只今黄落又凋年。
万钱买酒从公醉,一鉢行歌听我颠。

平平仄仄○平平,平平平仄仄平平。
仄平仄○平平仄,平平仄仄仄平平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平平平,仄仄○平○平平。
平平仄仄平平○,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平○仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平○仄仄,○平○仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平○仄仄。
平平平仄仄平平,○○仄仄仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄○○平平。

答徐守 其二 (dá xú shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 洪适

不教丝竹沸层台,促席飞谈怀抱开。
夜半梦回聊趁韵,愧无好语答琼瑰。

平平仄仄○平平,平平平仄仄平平。
仄平仄○平平仄,平平仄仄仄平平。
仄仄平○平仄仄,平平仄仄平仄仄。
○平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
平平仄○平平平,仄仄○平○平平。
平平仄仄平平○,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄平仄仄,○仄平平平仄仄。
平仄平平仄仄平,仄仄平平平○仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄仄平平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄平○仄仄。
仄平平仄仄平平,仄平仄仄○平平。
平仄平平○仄仄,○平○仄仄平平。
仄仄平平○仄仄,仄仄平平仄仄仄。
仄平平仄仄平○,仄仄仄平○仄仄。
平平平仄仄平平,○○仄仄仄平平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄○○平平。