chún huà wǔ nián qiū bā yuè èr shí sì rì jù lù wèi yě jiāng dōng sēng yòng huì zhào jùn lǐ shí dēng jiě chéng láng yá wáng qú mìng lián jù shī yī zhāng fán liù shí sì jù qǐng tí wū shì
淳化五年秋八月二十四日钜鹿魏野江东僧用晦赵郡李识登解城琅琊王衢命联句诗一章凡六十四句请题於是 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 魏野 (wèi yě)

危城闲登临,秋色际空碧。
四顾廓且平,万虑忽然释。
精诚日月暗,旷达天地窄。
壮节但孤耸,愤气欲四射。
盐穴狂风号,峭壁浓岚滴。
胆气高虚空,眼目无疆域。
幽耳如洗濯,刚肠若刳剔。
高谭俗不闻,嘉句景来索。
四时归牢笼,万象在咫尺。
山势出嵩华,地界连虞虢。
意脱喧卑场,神入清虚宅。
千峰如聚拳,万木同森戟。
白云闲不动,飞鸟忽相逆。
平莎类裀褥,远籁当琴瑟。
定交心欲剖,言利口难擘。
不作蔽日云,愿为补天石。
道在乐诗书,时平偃金革。
笑傲得良朋,狂散绝勍敌。
笔功压班输,酒肠欺乌获。
逸思骤雨倾,欢情湍水激。
玄门匪防御,学海讵沉溺。
实果间酒巡,邻谷和歌拍。
头鄙锺仪冠,足爱谢公屐。
静胜贯兵法,默论通禅寂。
聚散伤轮蹄,兴亡悲简册。
回飈激吟魂,长空挂醉魄。
泉石无荣枯,尘埃自休戚。
鸟道晚采樵,人家晴种麦。
暮野牛羊杂,重虚鹰隼击。
涿鹿树围青,盐池霞照赤。
画牛羡山相,狎鸥怜海客。
古人何卑屑,束缚於名迹。

平平平平○,平仄仄○仄。
仄仄仄○平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平仄平平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平○,仄平平平仄。
仄○仄仄平,平平平仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平仄○平仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,仄○平○仄。
仄仄平平平,○平平仄仄。
平平仄○平,○○仄仄仄。
平仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄仄平平仄,○平平仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄平○,仄平平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

wēi chéng xián dēng lín , qiū sè jì kōng bì 。
sì gù kuò qiě píng , wàn lǜ hū rán shì 。
jīng chéng rì yuè àn , kuàng dá tiān dì zhǎi 。
zhuàng jié dàn gū sǒng , fèn qì yù sì shè 。
yán xué kuáng fēng hào , qiào bì nóng lán dī 。
dǎn qì gāo xū kōng , yǎn mù wú jiāng yù 。
yōu ěr rú xǐ zhuó , gāng cháng ruò kū tī 。
gāo tán sú bù wén , jiā jù jǐng lái suǒ 。
sì shí guī láo lóng , wàn xiàng zài zhǐ chǐ 。
shān shì chū sōng huá , dì jiè lián yú guó 。
yì tuō xuān bēi chǎng , shén rù qīng xū zhái 。
qiān fēng rú jù quán , wàn mù tóng sēn jǐ 。
bái yún xián bù dòng , fēi niǎo hū xiāng nì 。
píng shā lèi yīn rù , yuǎn lài dāng qín sè 。
dìng jiāo xīn yù pōu , yán lì kǒu nán bò 。
bù zuò bì rì yún , yuàn wèi bǔ tiān shí 。
dào zài lè shī shū , shí píng yǎn jīn gé 。
xiào ào dé liáng péng , kuáng sàn jué qíng dí 。
bǐ gōng yā bān shū , jiǔ cháng qī wū huò 。
yì sī zhòu yǔ qīng , huān qíng tuān shuǐ jī 。
xuán mén fěi fáng yù , xué hǎi jù chén nì 。
shí guǒ jiān jiǔ xún , lín gǔ hé gē pāi 。
tóu bǐ zhōng yí guān , zú ài xiè gōng jī 。
jìng shèng guàn bīng fǎ , mò lùn tōng chán jì 。
jù sàn shāng lún tí , xīng wáng bēi jiǎn cè 。
huí biāo jī yín hún , cháng kōng guà zuì pò 。
quán shí wú róng kū , chén āi zì xiū qī 。
niǎo dào wǎn cǎi qiáo , rén jiā qíng zhǒng mài 。
mù yě niú yáng zá , chóng xū yīng sǔn jī 。
zhuō lù shù wéi qīng , yán chí xiá zhào chì 。
huà niú xiàn shān xiāng , xiá ōu lián hǎi kè 。
gǔ rén hé bēi xiè , shù fù wū míng jì 。

淳化五年秋八月二十四日鉅鹿魏野江東僧用晦趙郡李識登解城瑯琊王衢命聯句詩一章凡六十四句請題於是

—— 魏野

危城閑登臨,秋色際空碧。
四顧廓且平,萬慮忽然釋。
精誠日月暗,曠達天地窄。
壯節但孤聳,憤氣欲四射。
鹽穴狂風號,峭壁濃嵐滴。
膽氣高虛空,眼目無疆域。
幽耳如洗濯,剛腸若刳剔。
高譚俗不聞,嘉句景來索。
四時歸牢籠,萬象在咫尺。
山勢出嵩華,地界連虞虢。
意脫喧卑場,神入清虛宅。
千峰如聚拳,萬木同森戟。
白雲閑不動,飛鳥忽相逆。
平莎類裀褥,遠籟當琴瑟。
定交心欲剖,言利口難擘。
不作蔽日雲,願爲補天石。
道在樂詩書,時平偃金革。
笑傲得良朋,狂散絕勍敵。
筆功壓班輸,酒腸欺烏獲。
逸思驟雨傾,歡情湍水激。
玄門匪防禦,學海詎沉溺。
實果間酒巡,鄰谷和歌拍。
頭鄙鍾儀冠,足愛謝公屐。
靜勝貫兵法,默論通禪寂。
聚散傷輪蹄,興亡悲簡冊。
迴飈激吟魂,長空挂醉魄。
泉石無榮枯,塵埃自休戚。
鳥道晚採樵,人家晴種麥。
暮野牛羊雜,重虛鷹隼擊。
涿鹿樹圍青,鹽池霞照赤。
畫牛羨山相,狎鷗憐海客。
古人何卑屑,束縛於名跡。

平平平平○,平仄仄○仄。
仄仄仄○平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平仄平平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平○,仄平平平仄。
仄○仄仄平,平平平仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平仄○平仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,仄○平○仄。
仄仄平平平,○平平仄仄。
平平仄○平,○○仄仄仄。
平仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄仄平平仄,○平平仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄平○,仄平平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

wēi chéng xián dēng lín , qiū sè jì kōng bì 。
sì gù kuò qiě píng , wàn lǜ hū rán shì 。
jīng chéng rì yuè àn , kuàng dá tiān dì zhǎi 。
zhuàng jié dàn gū sǒng , fèn qì yù sì shè 。
yán xué kuáng fēng hào , qiào bì nóng lán dī 。
dǎn qì gāo xū kōng , yǎn mù wú jiāng yù 。
yōu ěr rú xǐ zhuó , gāng cháng ruò kū tī 。
gāo tán sú bù wén , jiā jù jǐng lái suǒ 。
sì shí guī láo lóng , wàn xiàng zài zhǐ chǐ 。
shān shì chū sōng huá , dì jiè lián yú guó 。
yì tuō xuān bēi chǎng , shén rù qīng xū zhái 。
qiān fēng rú jù quán , wàn mù tóng sēn jǐ 。
bái yún xián bù dòng , fēi niǎo hū xiāng nì 。
píng shā lèi yīn rù , yuǎn lài dāng qín sè 。
dìng jiāo xīn yù pōu , yán lì kǒu nán bò 。
bù zuò bì rì yún , yuàn wèi bǔ tiān shí 。
dào zài lè shī shū , shí píng yǎn jīn gé 。
xiào ào dé liáng péng , kuáng sàn jué qíng dí 。
bǐ gōng yā bān shū , jiǔ cháng qī wū huò 。
yì sī zhòu yǔ qīng , huān qíng tuān shuǐ jī 。
xuán mén fěi fáng yù , xué hǎi jù chén nì 。
shí guǒ jiān jiǔ xún , lín gǔ hé gē pāi 。
tóu bǐ zhōng yí guān , zú ài xiè gōng jī 。
jìng shèng guàn bīng fǎ , mò lùn tōng chán jì 。
jù sàn shāng lún tí , xīng wáng bēi jiǎn cè 。
huí biāo jī yín hún , cháng kōng guà zuì pò 。
quán shí wú róng kū , chén āi zì xiū qī 。
niǎo dào wǎn cǎi qiáo , rén jiā qíng zhǒng mài 。
mù yě niú yáng zá , chóng xū yīng sǔn jī 。
zhuō lù shù wéi qīng , yán chí xiá zhào chì 。
huà niú xiàn shān xiāng , xiá ōu lián hǎi kè 。
gǔ rén hé bēi xiè , shù fù wū míng jì 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
危城闲登临,秋色际空碧。四顾廓且平,万虑忽然释。精诚日月暗,旷达天地窄。壮节但孤耸,愤气欲四射。盐穴狂风号,峭壁浓岚滴。胆气高虚空,眼目无疆域。幽耳如洗濯,刚肠若刳剔。高谭俗不闻,嘉句景来索。四时归牢笼,万象在咫尺。山势出嵩华,地界连虞虢。意脱喧卑场,神入清虚宅。千峰如聚拳,万木同森戟。白云闲不动,飞鸟忽相逆。平莎类裀褥,远籁当琴瑟。定交心欲剖,言利口难擘。不作蔽日云,愿为补天石。道在乐诗书,时平偃金革。笑傲得良朋,狂散绝勍敌。笔功压班输,酒肠欺乌获。逸思骤雨倾,欢情湍水激。玄门匪防御,学海讵沉溺。实果间酒巡,邻谷和歌拍。头鄙锺仪冠,足爱谢公屐。静胜贯兵法,默论通禅寂。聚散伤轮蹄,兴亡悲简册。回飈激吟魂,长空挂醉魄。泉石无荣枯,尘埃自休戚。鸟道晚采樵,人家晴种麦。暮野牛羊杂,重虚鹰隼击。涿鹿树围青,盐池霞照赤。画牛羡山相,狎鸥怜海客。古人何卑屑,束缚於名迹。

【全诗总结:
这首诗以写景抒怀的方式表达了作者在危城登高时的心境。秋天的景色在苍穹之间呈现出一片碧蓝,四周的视野开阔平坦,心中的万种烦忧瞬间消散。作者展现出精诚的态度,使日月黯淡无光,使广阔的天地变得狭小。壮节在此时独立高耸,愤怒的气息欲要四处迸发。盐穴中狂风呼号,峭壁上浓雾滴落。勇气使得胆量高耸入虚空,视野没有边界。耳朵仿佛洗净一般,胆量坚硬如同刻剔。高尚的言谈不被俗世所知,美妙的诗句期待着景物来引索。四季归于自然的笼中,万象近在咫尺。山势出现嵩华的气势,地界连贯虞虢。思想摆脱了喧嚣平庸的场所,灵魂进入清净虚无的宅第。千山如同拳聚,万木一同森立,白云悠然不动,飞鸟突然相背而飞。平坦的莎草像褥子一般,远处的音乐伴奏着琴瑟的和谐。情感迫使人们剖析内心,言辞利益难以割裂。不要成为遮蔽太阳的乌云,而是成为补天的石头。修养的道路在于乐、诗、书,时光平和像偃革金器。自得的快乐能够得到真诚的朋友,狂放的人迅速摆脱了危险的敌人。笔力压过了同辈,酒量傲视了乌获。思想的灵感如雨倾泻,欢情如湍急的河水激荡。玄门不需要防御,学海也不至于沉溺其中。实实在在的果实之间夹杂着酒的巡逻,邻谷中回荡着和谐的歌声。头顶的冠饰虽然低贱,脚下的鞋履却深受爱戴。安静胜过了纷扰的兵法,沉默是通往禅宗寂静的论述。聚散之间伤害了马蹄的轮迹,兴衰之间悲伤填写了简陋的册子。徐徐风吹动着吟唱的灵魂,长空中挂起了醉魄。泉水与石头无关乎荣枯,尘埃自有休戚之辨。鸟道晚上采集柴火,人家在晴天种植

这首诗《淳化五年秋八月二十四日钜鹿魏野江东僧用晦赵郡李识登解城琅琊王衢命联句诗一章凡六十四句请题於是》由魏野创作,描绘了登高望远的场景,以及对自然、人生、修行的思考。这首诗的主题和标签如下:
赏析:
这首诗以秋天的景色为背景,描述了诗人登上高山,鸟瞰四野的壮丽景象。诗人在高山之巅,放眼望去,感受到一种宽广、清净、豁达的心境。他的内心充满了精诚和愤气,似乎要将自己的志向和情感融入天地间。诗人用生动的自然景物和抒发情感的比喻,表达了自己对高远境界和道路的追求,以及对文学、修行的热爱和向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者魏野介绍:🔈

魏野(九六○~一○二○),字仲先,号草堂居士,陕州陕县(今属河南)人(《东都事略》卷一一八作蜀人)。一生不仕,居陕县东郊。真宗大中祥符四年(一○一一)被荐徵召,力辞不赴。广交僧道隠者,与当时名流寇准、王旦等亦有诗赋往还。天禧三年(一○一九)十二月九日卒,年六十。卒後赠秘书省着作郎。有《草堂集》,生前已行於世。死後,其子魏闲总其诗重编爲《钜鹿东观集》十卷。《宋史》卷四五七、《东都事略》卷一一八有传。 魏野诗,前十卷以一九二五年贵池刘氏影宋刊本《钜鹿东观集》爲底本,校以宋绍定元年严陵郡斋刻本(残四~六卷,以明抄本配足,简称明抄配宋本,藏北京图书馆)、旧山楼藏清钞本(简称旧山楼本,藏北京大学图书馆)... 查看更多>>

魏野的诗:

相关诗词:

解城条山联句淳化五年秋八月二十四日钜鹿魏野江东僧用晦赵郡李识登解城琅琊王衢命联句诗一章凡六十四句请题於是 (jiě chéng tiáo shān lián jù chún huà wǔ nián qiū bā yuè èr shí sì rì jù lù wèi yě jiāng dōng sēng yòng huì zhào jùn lǐ shí dēng jiě chéng láng yá wáng qú mìng lián jù shī yī zhāng fán liù shí sì jù qǐng tí wū shì)

朝代:宋    作者: 王衢

无正文。

平平平平○,平仄仄○仄。
仄仄仄○平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平仄平平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平○,仄平平平仄。
仄○仄仄平,平平平仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平仄○平仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,仄○平○仄。
仄仄平平平,○平平仄仄。
平平仄○平,○○仄仄仄。
平仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄仄平平仄,○平平仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄平○,仄平平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

解城条山联句淳化五年秋八月二十四日钜鹿魏野江东僧用晦赵郡李识登解城琅琊王衢命联句诗一章凡六十四句请题於是 (jiě chéng tiáo shān lián jù chún huà wǔ nián qiū bā yuè èr shí sì rì jù lù wèi yě jiāng dōng sēng yòng huì zhào jùn lǐ shí dēng jiě chéng láng yá wáng qú mìng lián jù shī yī zhāng fán liù shí sì jù qǐng tí wū shì)

朝代:宋    作者: 李识

无正文。

平平平平○,平仄仄○仄。
仄仄仄○平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平仄平平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平○,仄平平平仄。
仄○仄仄平,平平平仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平仄○平仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,仄○平○仄。
仄仄平平平,○平平仄仄。
平平仄○平,○○仄仄仄。
平仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄仄平平仄,○平平仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄平○,仄平平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

解城条山联句宿王辟宅与王专洎魏野因成联句淳化五年秋八月二十四日钜鹿魏野江东僧用晦赵郡李识登解城琅琊王衢命联句诗一章凡六十四句请题於是 (jiě chéng tiáo shān lián jù sù wáng pì zhái yǔ wáng zhuān jì wèi yě yīn chéng lián jù chún huà wǔ nián qiū bā yuè èr shí sì rì jù lù wèi yě jiāng dōng sēng yòng huì zhào jùn lǐ shí dēng jiě chéng láng yá wáng qú mìng lián jù shī yī zhāng fán liù shí sì jù qǐng tí wū shì)

朝代:宋    作者: 释用晦

无正文。

平平平平○,平仄仄○仄。
仄仄仄○平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平仄平平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平○,仄平平平仄。
仄○仄仄平,平平平仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平仄○平仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,仄○平○仄。
仄仄平平平,○平平仄仄。
平平仄○平,○○仄仄仄。
平仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄仄平平仄,○平平仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄平○,仄平平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

淳化二年八月晦日夜梦于上前赋诗既寤唯省一句云九日山州见菊花间一日有商於贰车之命实以十月三日到郡重阳已过残菊尚多意梦已徵矣今忽然一岁又逼登高追续前诗句因成四韵 (chún huà èr nián bā yuè huì rì yè mèng yú shàng qián fù shī jì wù wéi shěng yī jù yún jiǔ rì shān zhōu jiàn jú huā jiān yī rì yǒu shāng wū èr chē zhī mìng shí yǐ shí yuè sān rì dào jùn chóng yáng yǐ guò cán jú shàng duō yì mèng yǐ zhǐ yǐ jīn hū rán yī suì yòu bī dēng gāo zhuī xù qián shī jù yīn chéng sì yùn)

朝代:宋    作者: 王禹偁

节近登高忽叹嗟,经年憔悴别京华。
贰车何处搔蓬鬓,九日山州见菊花。
梦里荣衰安足道,眼前盃酒且须赊。
商於邹鲁虽迢递,大底携家即是家。

平平平平○,平仄仄○仄。
仄仄仄○平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平仄平平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平○,仄平平平仄。
仄○仄仄平,平平平仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平仄○平仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,仄○平○仄。
仄仄平平平,○平平仄仄。
平平仄○平,○○仄仄仄。
平仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄仄平平仄,○平平仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄平○,仄平平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

偈颂六十八首 其一四 (jì sòng liù shí bā shǒu qí yī sì)

朝代:宋    作者: 释法薰

不是琅琊,洎被这僧惑乱。
若非这僧,琅琊令不虚行。
末後棒头卖峭,更向露柱藏身,笑杀毗耶杜口人。

平平平平○,平仄仄○仄。
仄仄仄○平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平仄平平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平○,仄平平平仄。
仄○仄仄平,平平平仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平仄○平仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,仄○平○仄。
仄仄平平平,○平平仄仄。
平平仄○平,○○仄仄仄。
平仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄仄平平仄,○平平仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄平○,仄平平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

宿王辟宅与魏野洎用晦上人因成联句 (sù wáng pì zhái yǔ wèi yě jì yòng huì shàng rén yīn chéng lián jù)

朝代:宋    作者: 王专

无正文。

平平平平○,平仄仄○仄。
仄仄仄○平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平仄平平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平○,仄平平平仄。
仄○仄仄平,平平平仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平仄○平仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,仄○平○仄。
仄仄平平平,○平平仄仄。
平平仄○平,○○仄仄仄。
平仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄仄平平仄,○平平仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄平○,仄平平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

宿宅与王专魏野洎用晦上人因成联句 (sù zhái yǔ wáng zhuān wèi yě jì yòng huì shàng rén yīn chéng lián jù)

朝代:宋    作者: 王辟

无正文。

平平平平○,平仄仄○仄。
仄仄仄○平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平仄平平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平○,仄平平平仄。
仄○仄仄平,平平平仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平仄○平仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,仄○平○仄。
仄仄平平平,○平平仄仄。
平平仄○平,○○仄仄仄。
平仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄仄平平仄,○平平仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄平○,仄平平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

奉和御制看毛诗诗三章二章十二句一章八句 其二 (fèng hé yù zhì kàn máo shī shī sān zhāng èr zhāng shí èr jù yī zhāng bā jù qí èr)

朝代:宋    作者: 夏竦

生民尊祖,时迈告成。
江汉拨乱,鳬鷖持盈。
四诗之道,始于和平。
五际之变,通于晦明。
宣宥密之基命,敭遹骏之休声。
或箴规于阙政,或叹咏于芳馨。

平平平平○,平仄仄○仄。
仄仄仄○平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平仄平平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平○,仄平平平仄。
仄○仄仄平,平平平仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平仄○平仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,仄○平○仄。
仄仄平平平,○平平仄仄。
平平仄○平,○○仄仄仄。
平仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄仄平平仄,○平平仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄平○,仄平平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

八月八日发潭州後得绝句四十首 其二六 (bā yuè bā rì fā tán zhōu hòu dé jué jù sì shí shǒu qí èr liù)

朝代:宋    作者: 赵蕃

秀植如云不可穷,长杉钜竹畧相同。
嗟余讵可如材者,政似飘飘秋後枫。

平平平平○,平仄仄○仄。
仄仄仄○平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平仄平平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平○,仄平平平仄。
仄○仄仄平,平平平仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平仄○平仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,仄○平○仄。
仄仄平平平,○平平仄仄。
平平仄○平,○○仄仄仄。
平仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄仄平平仄,○平平仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄平○,仄平平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。

南陔五章二章章八句三章章四句 其四 (nán gāi wǔ zhāng èr zhāng zhāng bā jù sān zhāng zhāng sì jù qí sì)

朝代:宋    作者: 郑刚中

瞻彼禽鸟,亦哺其母。
养而弗驩,於孝奚取。

平平平平○,平仄仄○仄。
仄仄仄○平,仄○仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
仄仄平平○,仄仄平平仄。
平仄○仄仄,平平仄平仄。
平平仄仄○,平仄仄平仄。
仄平平平○,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平仄平平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
平平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
仄仄仄平平,平仄仄平仄。
仄平仄平○,仄平平平仄。
仄○仄仄平,平平平仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平仄○平仄。
平仄平平○,仄仄仄平仄。
仄○仄平仄,仄○平○仄。
仄仄平平平,○平平仄仄。
平平仄○平,○○仄仄仄。
平仄平平平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,平平平仄仄。
仄仄平平仄,○平平仄仄。
仄仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄平○,仄平平仄仄。
仄平平平仄,仄仄平平仄。