chū liáo shēng rì
樗寮生日 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释道璨 (shì dào càn)

长庚流煇千丈强,斗南夜气浮耿光。
晋唐以前旧人物,翩然乘风下大荒。
平生厌官不爱做,自歌招隠山中住。
後园明月手自锄,多种山前老梅树。
岁寒心事梅花清,沧浪白发梅花明。
有时指花对客道,此是吾家难弟兄。
上国春风醉桃李,过眼纷纷付流水。
禁得清寒耐後霜,幽独何曾有如许。
今年枝间着子无,黄金作颗应累累。
想见日长庭院静,时时绕枝如哺雏。
摘来不用供调鼎,且唤麯生相管领。
等闲一醉一千年,莫遣东风吹酒醒。

○平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平○平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄平○仄。
仄平平仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,平○仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄平,平仄平平仄○仄。
平平平○仄仄平,平平仄仄○○○。
仄仄仄○○仄仄,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄○仄,○仄仄平○仄仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。

cháng gēng liú huī qiān zhàng qiáng , dòu nán yè qì fú gěng guāng 。
jìn táng yǐ qián jiù rén wù , piān rán chéng fēng xià dà huāng 。
píng shēng yàn guān bù ài zuò , zì gē zhāo yǐn shān zhōng zhù 。
hòu yuán míng yuè shǒu zì chú , duō zhǒng shān qián lǎo méi shù 。
suì hán xīn shì méi huā qīng , cāng làng bái fà méi huā míng 。
yǒu shí zhǐ huā duì kè dào , cǐ shì wú jiā nán dì xiong 。
shàng guó chūn fēng zuì táo lǐ , guò yǎn fēn fēn fù liú shuǐ 。
jìn dé qīng hán nài hòu shuāng , yōu dú hé zēng yǒu rú xǔ 。
jīn nián zhī jiān zhe zǐ wú , huáng jīn zuò kē yìng lèi lèi 。
xiǎng jiàn rì cháng tíng yuàn jìng , shí shí rào zhī rú bǔ chú 。
zhāi lái bù yòng gòng tiáo dǐng , qiě huàn qū shēng xiāng guǎn lǐng 。
děng xián yī zuì yī qiān nián , mò qiǎn dōng fēng chuī jiǔ xǐng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

长庚流煇千丈强,斗南夜气浮耿光。

在古时候的晋唐以前,有着许多杰出的人物,他们轻盈地乘风降临大荒。

一生中厌弃官职,不喜欢从事琐碎的事务,自吟自唱,招引隐居山中。

在后园,明月下,亲手耕耘,培植了多种山前的老梅树。

即使在寒冷的岁月里,心中事务如梅花般清澈,白发也如梅花般明亮。

偶尔与客人指点梅花,这是我家难得的朋友兄弟。

在他们的国家,春风吹动着桃花和李花,美景如过眼云烟,随着流水消失。

经得起清寒,耐得住后霜,幽静孤独的境地是无与伦比的。

今年枝头没有结子,但黄金般的果实应该会丰盈累累。

想象着日子悠长,庭院宁静,梅花不断地绕枝哺育雏鸟。

摘下来的梅花不必供奉祭祀,而是可以唤麯生来品味,相互品酒。

闲来无事,一醉就是千年,不要让东风吹醒沉醉的状态。

总结:

这首诗描绘了一位隐居山中的文人,他不喜官职,热爱自由自在的生活。他在山中栽培着老梅树,寄托着自己的心情。梅花成为他的精神寄托,清寒岁月中的坚韧和孤独,在他心中化作明亮的白发。尽管岁月无情,但他仍然乐此不疲地享受着隐居生活,品味梅花的美和酒的醇香,仿佛一醉千年,不为外界的风霜所动。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释道璨介绍:🔈

释道璨,字无文,俗姓陶,南昌(今属江西)人。游方十七年,涉足闽浙(《柳塘外集》卷三《送清奚翁序》)。理宗嘉熙三年(一二三九),游东山(同上书卷二《见山楼铭序》)。淳佑八年(一二四八),自西湖至四明,复归径山(同上书卷三《送一侍者归日本序》)。宝佑二年(一二五四),住饶州荐福寺,後移住庐山开先华严寺,再住荐福。爲退庵空禅师法嗣。有《柳塘外集》四卷,其中诗一卷(此集宋以来未见着录,清释大雷庆盘访得原本校正,释元宏灯岱因爲锓版);又有文集《无文印》二十卷,末附宋维康编《语录》一卷,事见《语录》及妙叶堂刊本《柳堂外集》大雷庆盘序、元宏灯岱跋。 道璨诗,以影印文渊阁《四库全书·柳塘外集》爲底本,校以清雍... 查看更多>>

释道璨的诗:

相关诗词:

樗亭 (chū tíng)

朝代:宋    作者: 韩淲

筑亭以樗名,平生无宦情。
寥寥千载人,感慨闻风声。

○平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平○平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄平○仄。
仄平平仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,平○仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄平,平仄平平仄○仄。
平平平○仄仄平,平平仄仄○○○。
仄仄仄○○仄仄,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄○仄,○仄仄平○仄仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。

寄樗寮张寺丞 (jì chū liáo zhāng sì chéng)

朝代:宋    作者: 吴潜

春来物物搅愁肠,排遣惟应闯醉乡。
无柰督邮风味恶,桃花流水愿分尝。

○平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平○平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄平○仄。
仄平平仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,平○仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄平,平仄平平仄○仄。
平平平○仄仄平,平平仄仄○○○。
仄仄仄○○仄仄,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄○仄,○仄仄平○仄仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。

山中五绝句 林下樗 (shān zhōng wǔ jué jù lín xià chū)

朝代:唐    作者: 白居易

香檀文桂苦雕镌,生理何曾得自全。
知我无材老樗否,一枝不损尽天年。

○平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平○平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄平○仄。
仄平平仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,平○仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄平,平仄平平仄○仄。
平平平○仄仄平,平平仄仄○○○。
仄仄仄○○仄仄,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄○仄,○仄仄平○仄仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。

赋张寺丞樗寮 (fù zhāng sì chéng chū liáo)

朝代:宋    作者: 释道璨

樗寮先生千载士,草木有谁同臭味。
外无刀斧斫削痕,中有冰霜不老气。
红紫纷纷满上林,我自无心趁桃李。
苏秦张仪自纵横,宠辱不惊鲁连氏。
梁栋峨峨入阿阁,我自无心为杞梓。
杜乔李固自党锢,网罗不及徐孺子。
故家乔木百世阴,有此孙枝能蔽芾。
落去英华植本根,深培不朽圣贤事。
牺尊青黄互翻覆,眼看世事如醒醉。
愿言善保丘壑姿,留取清风在天地。

○平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平○平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄平○仄。
仄平平仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,平○仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄平,平仄平平仄○仄。
平平平○仄仄平,平平仄仄○○○。
仄仄仄○○仄仄,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄○仄,○仄仄平○仄仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。

送兰与樗寮张寺丞 (sòng lán yǔ chū liáo zhāng sì chéng)

朝代:宋    作者: 释广闻

绿叶丛丛间紫茎,芳心细细为谁倾。
不如去入芝兰室,凑得仙家一段清。

○平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平○平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄平○仄。
仄平平仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,平○仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄平,平仄平平仄○仄。
平平平○仄仄平,平平仄仄○○○。
仄仄仄○○仄仄,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄○仄,○仄仄平○仄仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。

题刘泰娘舍 (tí liú tài niáng shè)

朝代:唐    作者: 孙棨

寻常凡木最轻樗,今日寻樗桂不如。
汉高新破咸阳後,英俊奔波遂吃虚。

○平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平○平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄平○仄。
仄平平仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,平○仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄平,平仄平平仄○仄。
平平平○仄仄平,平平仄仄○○○。
仄仄仄○○仄仄,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄○仄,○仄仄平○仄仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。

怀樗寮 (huái chū liáo)

朝代:宋    作者: 释绍昙

半生鱼佩解黄金,泉石郊垧得趣深。
幽兴发时闲副墨,俗尘捐处静观心。
圣贤炉冶熔声色,妙密工夫铿古今。
遐想莲居驰梦远,未应轻易到瑶林。

○平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平○平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄平○仄。
仄平平仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,平○仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄平,平仄平平仄○仄。
平平平○仄仄平,平平仄仄○○○。
仄仄仄○○仄仄,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄○仄,○仄仄平○仄仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。

杂咏一百首 樗里子 (zá yǒng yī bǎi shǒu chū lǐ zi)

朝代:宋    作者: 刘克庄

石马残陵下,金鳬出藏中。
谁云樗里智,卜墓近秦宫。

○平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平○平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄平○仄。
仄平平仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,平○仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄平,平仄平平仄○仄。
平平平○仄仄平,平平仄仄○○○。
仄仄仄○○仄仄,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄○仄,○仄仄平○仄仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。

为修樗作歌 (wèi xiū chū zuò gē)

朝代:宋    作者: 释文珦

我爱岩间古樗栎,蔽日参云过千尺。
樵苏来往作阴凉,不为风霜变顔色。
匠氏入林持斧斤,材无大小皆选抡。
豫章楩楠岂复有,独以无用全其身。
山僧因得养生理,故以岩樗自为比。
只把樛枝庇本根,肯夸美干招残毁。
幽人志士当勿疑,听我朗诵岩樗诗。
纵为梁栋或易挠,岩下清风无尽时。

○平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平○平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄平○仄。
仄平平仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,平○仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄平,平仄平平仄○仄。
平平平○仄仄平,平平仄仄○○○。
仄仄仄○○仄仄,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄○仄,○仄仄平○仄仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。

四月上澣日同寮约游西湖十绝 其九 (sì yuè shàng huàn rì tóng liáo yuē yóu xī hú shí jué qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 张鎡

寮寀招邀胜引多,旷怀真语当弦歌。
联翩逸驾知难及,乞我扁舟着钓蓑。

○平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
仄平仄平仄平仄,平平○平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平平仄平○仄。
仄平平仄仄仄平,平仄平平仄平仄。
仄平平仄平平平,平○仄仄平平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄平平○仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平仄平仄。
○仄平平仄仄平,平仄平平仄○仄。
平平平○仄仄平,平平仄仄○○○。
仄仄仄○○仄仄,平平仄平○仄平。
仄平仄仄仄○仄,○仄仄平○仄仄。
仄○仄仄仄平平,仄仄平平○仄仄。