zì guò hàn shuǐ cài huā mí wàng bù jué tǔ rén yǐ qí zǐ wèi yóu
自过汉水菜花弥望不绝土人以其子为油 🔈
汉南汉北满平田,三月黄花也可怜。
惟有书生知此味,可无诗句到渠边。
油灯夜读书千卷,虀臼晨供饮十年。
今日相看总流落,洛阳樱笋正争先。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
漢南漢北滿平田,三月黄花也可憐。
惟有書生知此味,可無詩句到渠邊。
油燈夜讀書千卷,虀臼晨供飲十年。
今日相看總流落,洛陽櫻笋正爭先。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
项安世的诗:
相关诗词:
过下黄村 (guò xià huáng cūn)
山腰摘菜穿云里,山嘴吹烟接云起。
响边樵唱路幽幽,白处鹅群波弥弥。
临堤野毛槽盛水,破璧方帘自撩纸。
相应不望褭蹄金,落得清闲养妻子。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
进贤初食白菜因名之以水精菜云二首 其一 (jìn xián chū shí bái cài yīn míng zhī yǐ shuǐ jīng cài yún èr shǒu qí yī)
新舂云子滑流匙,更嚼冰蔬与雪虀。
灵隠山前水精菜,近来种子到江西。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
奏事入都出西湖上成四绝 其三 (zòu shì rù dōu chū xī hú shàng chéng sì jué qí sān)
花骢油壁隠轻雷,消却冰山不复来。
坟土未乾为馁鬼,园花虽好为谁开。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
许师正秀才游燕中得膏面碧云油见示因作二绝句 其一 (xǔ shī zhèng xiù cái yóu yàn zhōng dé gāo miàn bì yún yóu jiàn shì yīn zuò èr jué jù qí yī)
当年公主嫁毡裘,自撷芳兰制此油。
燕代古来多绝艳,涂妆今有汉风流。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
终风操 (zhōng fēng cāo)
云之扬扬,油油其蒙。
望我以雨,卒从以风。
云之油油,扬扬其去。
我挽不可,泣立以伫。
终风不休,终云不留。
不雨我田,不谷我收。
岩岩南山,有川其下。
徒能必云,不能必雨。
蓁蓁者林,有越而樛。
人伐以归,我徂安休。
嗟今之人,顾己是求。
有顾者木,曷为而材。
大折以薪,小生何哉。
嗟今之人,谁同我哀。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
进贤初食白菜因名之以水精菜云二首 其二 (jìn xián chū shí bái cài yīn míng zhī yǐ shuǐ jīng cài yún èr shǒu qí èr)
江西菜甲要霜栽,逗到炎天总不佳。
浪说水菘水芦菔,硬根瘦叶似生柴。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
义宁産蓴菜中秋大熟副以六绝送杨伯子 其二 (yì níng chǎn chún cài zhōng qiū dà shú fù yǐ liù jué sòng yáng bǎi zǐ qí èr)
垂垂水綫白封青,一筯能生两眼明。
分野自为牛女地,何如堕落玉绳精。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
琴曲歌辞 湘夫人 (qín qǔ gē cí xiāng fū rén)
枫叶下秋渚,二妃愁渡湘。
疑山空杳蔼,何处望君王?日落水云里,油油心自伤。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
次韵感怀 其五 (cì yùn gǎn huái qí wǔ)
绿水油油记插秧,转头风露稻花香。
秋来田井熙春昼,画手难为顾长康。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
游湖头观桃花行数里弥望不绝有僧新开兰若於万花之中留三绝句书辩公房 其三 (yóu hú tóu guān táo huā xíng shù lǐ mí wàng bù jué yǒu sēng xīn kāi lán ruò wū wàn huā zhī zhōng liú sān jué jù shū biàn gōng fáng qí sān)
方丈前林万木春,桃花面目更尖新。
为师拈出灵云话,却恐桃花解笑人。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。