zhì xián jū jīng shè chéng zhèng shàng rén
至闲居精舍呈正上人 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 储光羲 (chǔ guāng xī)

太室三招提,其趣皆不同。
不同非一趣,况是天游宫。
双岭前夹门,阁道复横空。
宝坊若花积,宛转不可穷。
流泉自成池,清松信饶风。
秋晏景气逈,皛明丹素功。
将近隐者邻,远与西山通。
大师假惠照,念以息微躬。

仄仄○平平,○仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄仄○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。

tài shì sān zhāo tí , qí qù jiē bù tóng 。
bù tóng fēi yī qù , kuàng shì tiān yóu gōng 。
shuāng lǐng qián jiá mén , gé dào fù héng kōng 。
bǎo fāng ruò huā jī , wǎn zhuǎn bù kě qióng 。
liú quán zì chéng chí , qīng sōng xìn ráo fēng 。
qiū yàn jǐng qì jiǒng , xiǎo míng dān sù gōng 。
jiāng jìn yǐn zhě lín , yuǎn yǔ xī shān tōng 。
dà shī jiǎ huì zhào , niàn yǐ xī wēi gōng 。

至閑居精舍呈正上人

—— 儲光羲

太室三招提,其趣皆不同。
不同非一趣,況是天遊宮。
雙嶺前夾門,閣道復橫空。
寶坊若花積,宛轉不可窮。
流泉自成池,清松信饒風。
秋晏景氣逈,皛明丹素功。
將近隱者鄰,遠與西山通。
大師假惠照,念以息微躬。

仄仄○平平,○仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄仄○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。

tài shì sān zhāo tí , qí qù jiē bù tóng 。
bù tóng fēi yī qù , kuàng shì tiān yóu gōng 。
shuāng lǐng qián jiá mén , gé dào fù héng kōng 。
bǎo fāng ruò huā jī , wǎn zhuǎn bù kě qióng 。
liú quán zì chéng chí , qīng sōng xìn ráo fēng 。
qiū yàn jǐng qì jiǒng , xiǎo míng dān sù gōng 。
jiāng jìn yǐn zhě lín , yuǎn yǔ xī shān tōng 。
dà shī jiǎ huì zhào , niàn yǐ xī wēi gōng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
太室三招提,其趣皆不同。
不同非一趣,况是天游宫。
双岭前夹门,阁道复横空。
宝坊若花积,宛转不可穷。
流泉自成池,清松信饶风。
秋晏景气逈,皛明丹素功。
将近隐者邻,远与西山通。
大师假惠照,念以息微躬。

太室山有三个令人提起的景点,它们的趣味各不相同。
它们不同的趣味不只是一个。何况其中有个地方叫做天游宫。
双岭前面是夹门,阁道横跨虚空。
宝坊就像积累的花朵,转向之间无法穷尽。
流泉自然形成池塘,清风信赖松树的慷慨。
秋天静谧景色逐渐消逝,亮丽的丹素功德。
离这里已近了隐士的住所,远离西山也能通达。
大师以慈悲光照着我,我念着以缓解微小的自己。

总结:


注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者储光羲介绍:🔈

储光羲,兖州人。登开元中进士第,又诏中书试文章,历监察御史。禄山乱後,坐陷贼贬官。集七十卷,今编诗四卷。 扶风马挺,余之元伯也。舍人诸昆,知己之目,挺充郑乡之赋,予乃贻此诗。 查看更多>>

储光羲的诗:

相关诗词:

淳熙甲辰中春精舍闲居戏作武夷櫂歌十首呈诸同游相与一笑 其五 (chún xī jiǎ chén zhōng chūn jīng shè xián jū xì zuò wǔ yí zhào gē shí shǒu chéng zhū tóng yóu xiāng yǔ yī xiào qí wǔ)

朝代:宋    作者: 朱熹

四曲东西两石岩,岩花垂露碧

仄仄○平平,○仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄仄○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。

淳熙甲辰中春精舍闲居戏作武夷櫂歌十首呈诸同游相与一笑 其一 (chún xī jiǎ chén zhōng chūn jīng shè xián jū xì zuò wǔ yí zhào gē shí shǒu chéng zhū tóng yóu xiāng yǔ yī xiào qí yī)

朝代:宋    作者: 朱熹

武夷山上有仙灵,山下寒流曲曲清。
欲识个中奇绝处,櫂歌闲听两三声。

仄仄○平平,○仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄仄○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。

淳熙甲辰中春精舍闲居戏作武夷櫂歌十首呈诸同游相与一笑 其八 (chún xī jiǎ chén zhōng chūn jīng shè xián jū xì zuò wǔ yí zhào gē shí shǒu chéng zhū tóng yóu xiāng yǔ yī xiào qí bā)

朝代:宋    作者: 朱熹

七曲移船上碧滩,隠屏仙掌更回看。
人言此处无佳景,只有石堂空翠寒。

仄仄○平平,○仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄仄○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。

淳熙甲辰中春精舍闲居戏作武夷櫂歌十首呈诸同游相与一笑 其九 (chún xī jiǎ chén zhōng chūn jīng shè xián jū xì zuò wǔ yí zhào gē shí shǒu chéng zhū tóng yóu xiāng yǔ yī xiào qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 朱熹

八曲风烟势欲开,鼓楼岩下水萦洄。
莫言此处无佳景,自是游人不上来。

仄仄○平平,○仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄仄○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。

寄题上强山精舍寺 (jì tí shàng qiáng shān jīng shè sì)

朝代:唐    作者: 白居易

惯游山水住南州,行尽天台及虎丘。
惟有上强精舍寺,最堪游处未曾游。

仄仄○平平,○仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄仄○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。

淳熙甲辰中春精舍闲居戏作武夷櫂歌十首呈诸同游相与一笑 其七 (chún xī jiǎ chén zhōng chūn jīng shè xián jū xì zuò wǔ yí zhào gē shí shǒu chéng zhū tóng yóu xiāng yǔ yī xiào qí qī)

朝代:宋    作者: 朱熹

六曲苍屏遶碧湾,茅茨终日掩柴关。
客来倚櫂岩花落,猿鸟不惊春意闲。

仄仄○平平,○仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄仄○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。

居官一首呈大受明举 (jū guān yī shǒu chéng dà shòu míng jǔ)

朝代:宋    作者: 郭印

未有林泉分,红尘且强顔。
最怜官舍僻,不羡野人闲。
疏密门前树,高低城上山。
偶逢佳客至,纵步得追攀。

仄仄○平平,○仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄仄○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。

淳熙甲辰中春精舍闲居戏作武夷櫂歌十首呈诸同游相与一笑 其二 (chún xī jiǎ chén zhōng chūn jīng shè xián jū xì zuò wǔ yí zhào gē shí shǒu chéng zhū tóng yóu xiāng yǔ yī xiào qí èr)

朝代:宋    作者: 朱熹

一曲溪边上钓船,幔亭峯影蘸晴川。
虹桥一断无消息,万壑千岩锁翠烟。

仄仄○平平,○仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄仄○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。

武夷精舍杂咏 精舍 (wǔ yí jīng shè zá yǒng jīng shè)

朝代:宋    作者: 朱熹

琴书四十年,几作山中客。
一日茅栋成,居然我泉石。

仄仄○平平,○仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄仄○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。

寓居永定精舍 (yù jū yǒng dìng jīng shè)

朝代:唐    作者: 韦应物

政拙忻罢守,闲居初理生。
家贫何由往,梦想在京城。
野寺霜露月,农兴羁旅情。
聊租二顷田,方课子弟耕。
眼暗文字废,身闲道心精。
即与人羣远,岂谓是非婴。

仄仄○平平,○仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
平仄平仄平,仄仄仄○○。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平平仄平平,平平仄平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
○仄仄仄平,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。