céng zhī hé xiāng yí táng
曾知合相宜堂 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释宝昙 (shì bǎo tán)

竹不解俗语,颇识天语香。
经年北窗梦,十倍西湖凉。
隠几湖上人,恰恰修竹长。
有时共竹语,风雨撼一床。
屋间恐飞去,着绣围上方。
念君爱臣心,如爱竹在傍。
亦如夜深月,照我冰雪肠。
闲官固自好,要地庸何伤。
约束万卷书,提携双锦囊。
日边有新宅,不种一亩桑。
朝回碧幢底,真上相宜堂。

仄仄仄仄仄,○仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄仄。
仄○仄○仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄仄仄,平仄○平平。

zhú bù jiě sú yǔ , pō shí tiān yǔ xiāng 。
jīng nián běi chuāng mèng , shí bèi xī hú liáng 。
yǐn jǐ hú shàng rén , qià qià xiū zhú cháng 。
yǒu shí gòng zhú yǔ , fēng yǔ hàn yī chuáng 。
wū jiān kǒng fēi qù , zhe xiù wéi shàng fāng 。
niàn jūn ài chén xīn , rú ài zhú zài bàng 。
yì rú yè shēn yuè , zhào wǒ bīng xuě cháng 。
xián guān gù zì hǎo , yào dì yōng hé shāng 。
yuē shù wàn juàn shū , tí xié shuāng jǐn náng 。
rì biān yǒu xīn zhái , bù zhǒng yī mǔ sāng 。
cháo huí bì zhuàng dǐ , zhēn shàng xiāng yí táng 。

曾知閤相宜堂

—— 釋寶曇

竹不解俗語,頗識天語香。
經年北窗夢,十倍西湖凉。
隠几湖上人,恰恰脩竹長。
有時共竹語,風雨撼一床。
屋間恐飛去,著繡圍上方。
念君愛臣心,如愛竹在傍。
亦如夜深月,照我冰雪腸。
閑官固自好,要地庸何傷。
約束萬卷書,提携雙錦囊。
日邊有新宅,不種一畝桑。
朝回碧幢底,真上相宜堂。

仄仄仄仄仄,○仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄仄。
仄○仄○仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄仄仄,平仄○平平。

zhú bù jiě sú yǔ , pō shí tiān yǔ xiāng 。
jīng nián běi chuāng mèng , shí bèi xī hú liáng 。
yǐn jǐ hú shàng rén , qià qià xiū zhú cháng 。
yǒu shí gòng zhú yǔ , fēng yǔ hàn yī chuáng 。
wū jiān kǒng fēi qù , zhe xiù wéi shàng fāng 。
niàn jūn ài chén xīn , rú ài zhú zài bàng 。
yì rú yè shēn yuè , zhào wǒ bīng xuě cháng 。
xián guān gù zì hǎo , yào dì yōng hé shāng 。
yuē shù wàn juàn shū , tí xié shuāng jǐn náng 。
rì biān yǒu xīn zhái , bù zhǒng yī mǔ sāng 。
cháo huí bì zhuàng dǐ , zhēn shàng xiāng yí táng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

竹不明白俗语,却能理解天籁的香气。
经过岁月,北窗中的梦境,比西湖的凉爽增加了十倍。
隐居在湖畔的人,恰好与修竹相伴成长。
有时候与竹子交谈,风雨摇动着一床竹影。
怕竹子从屋中飞走,就用绣帏围着它。
我想你爱臣如爱竹子在身旁。
犹如夜深人静时的明月,照亮我的冰雪心肠。
清闲的官职本自喜好,何必在要职地位受伤。
约束千万卷书,携带双锦囊。
天边有新的住所,也不耕种一亩桑田。
早晨回到碧幢下,真是上相宜堂。
全诗表达了隐士与竹子之间的深情厚谊,以及隐逸生活的宁静自在。诗人通过对竹子的描写,象征了自己与自然的融合与对人生境遇的坦然。诗中流露出对隐居生活的热爱和对俗世名利的淡泊,倡导清静自守、远离尘嚣,以达到内心的平和与宁静。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释宝昙介绍:🔈

释宝昙(一一二九~一一九七),字少云,俗姓许,嘉定龙游(今四川乐山)人。幼习章句业,已而弃家从一时经论老师游。後出蜀,从大慧于径山、育王,又从东林卍庵、蒋山应庵,遂出世,住四明仗锡山。归蜀葬亲,住无爲寺。复至四明,爲史浩深敬,筑橘洲使居,因自号橘洲老人。宁宗庆元三年示寂,年六十九(本集卷一○《龛铭》)。昙爲诗慕苏轼、黄庭坚,有《橘洲文集》十卷。《宝庆四明志》卷九有传。 宝昙诗,以日本东山天皇元禄十一年戊寅织田重兵卫仿宋刻本(藏日本内阁文库)爲底本。集外诗附於卷末。 查看更多>>

释宝昙的诗:

相关诗词:

题宝月大师法喜堂 (tí bǎo yuè dà shī fǎ xǐ táng)

朝代:宋    作者: 曾巩

谁能怀抱信分明,扰扰相欺是世情。
只有陋儒夸势利,几曾高位功名。
欲将志义期千载,只合溪山过一生。
君向此堂应笑我,病身南北正营营。

仄仄仄仄仄,○仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄仄。
仄○仄○仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄仄仄,平仄○平平。

悦堂穆知合写师顶相请赞 (yuè táng mù zhī hé xiě shī dǐng xiāng qǐng zàn)

朝代:宋    作者: 释普济

春水满四泽,夏云多奇峰。
秋月扬明辉,冬岭秀孤松。
难描邈,绝知音。
悦堂不是闲相识,赞不欣兮駡不嗔。

仄仄仄仄仄,○仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄仄。
仄○仄○仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄仄仄,平仄○平平。

四季 写景 述志

次陈中书惠生绡韵 (cì chén zhōng shū huì shēng xiāo yùn)

朝代:宋    作者: 释居简

曾评五字玉堂诗,豪压城南示阿宜。
池上凤毛今几个,阿宜何似阿戎奇。

仄仄仄仄仄,○仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄仄。
仄○仄○仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄仄仄,平仄○平平。

灵隐小参 (líng yǐn xiǎo cān)

朝代:宋    作者: 释重显

六合茫茫竞不知,灵山经夏是便宜。
虚堂夜静无余事,留得禅僧立片时。

仄仄仄仄仄,○仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄仄。
仄○仄○仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄仄仄,平仄○平平。

州宅杂咏 瑞白堂 (zhōu zhái zá yǒng ruì bái táng)

朝代:宋    作者: 王十朋

昔日曾夔州,兹堂见三白。
为瑞不嫌多,年丰最宜麦。

仄仄仄仄仄,○仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄仄。
仄○仄○仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄仄仄,平仄○平平。

题陆务观草堂 (tí lù wù guān cǎo táng)

朝代:宋    作者: 曾几

草堂人去客来游,竹笕泉鸣山更幽。
向使经营无陆子,残僧古寺不宜秋。

仄仄仄仄仄,○仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄仄。
仄○仄○仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄仄仄,平仄○平平。

赠弹琴者 (zèng tán qín zhě)

朝代:宋    作者: 曾巩

至音淡薄谁曾赏,古意飘零自可怜。
不似秦筝能合意,满堂倾耳十三弦。

仄仄仄仄仄,○仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄仄。
仄○仄○仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄仄仄,平仄○平平。

自述九首 其八 (zì shù jiǔ shǒu qí bā)

朝代:宋    作者: 钱时

山翁何处是便宜,若个便宜合属谁。
千古英雄夸好手,到头都没个人知。

仄仄仄仄仄,○仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄仄。
仄○仄○仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄仄仄,平仄○平平。

答宜禅颂见谒 (dá yí chán sòng jiàn yè)

朝代:宋    作者: 释慧空

宜禅谒老空,先自着便宜。
分明金弹子,博得粪球儿。
把得急抛下,堂堂空手归。
前路逢人问,如何举似伊。

仄仄仄仄仄,○仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄仄。
仄○仄○仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄仄仄,平仄○平平。

次韵程机宜感怀 其三 (cì yùn chéng jī yí gǎn huái qí sān)

朝代:宋    作者: 曹勋

至交类萍梗,离合宁前知。
相思梅花发,岂待中郎吹。

仄仄仄仄仄,○仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄平仄平,仄仄平仄○。
仄平仄仄仄,平仄仄仄平。
仄○仄平仄,仄仄平仄平。
仄平仄平平,○仄仄仄仄。
仄○仄○仄,仄仄平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄仄平。
平○仄仄仄,平仄○平平。