yù quán dào zhōng zuò
玉泉道中作 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 元稹 (yuán zhěn)

楚俗物候晚,孟冬才有霜。
早农半华实,夕水含风凉。
遐想云外寺,峰峦渺相望。
松门接官路,泉脉连僧房。
微露上弦月,暗焚初夜香。
谷深烟壒净,山虚钟磬长。
念此清境远,复忧尘事妨。
行行即前路,勿滞分寸光。

仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄○平仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄仄,仄平平仄○。
○○仄平仄,仄仄○仄平。

chǔ sú wù hòu wǎn , mèng dōng cái yǒu shuāng 。
zǎo nóng bàn huá shí , xī shuǐ hán fēng liáng 。
xiá xiǎng yún wài sì , fēng luán miǎo xiāng wàng 。
sōng mén jiē guān lù , quán mài lián sēng fáng 。
wēi lù shàng xián yuè , àn fén chū yè xiāng 。
gǔ shēn yān ài jìng , shān xū zhōng qìng cháng 。
niàn cǐ qīng jìng yuǎn , fù yōu chén shì fáng 。
xíng xíng jí qián lù , wù zhì fēn cùn guāng 。

玉泉道中作

—— 元稹

楚俗物候晚,孟冬纔有霜。
早農半華實,夕水含風涼。
遐想雲外寺,峰巒渺相望。
松門接官路,泉脈連僧房。
微露上弦月,暗焚初夜香。
谷深煙壒淨,山虛鐘磬長。
念此清境遠,復憂塵事妨。
行行即前路,勿滯分寸光。

仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄○平仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄仄,仄平平仄○。
○○仄平仄,仄仄○仄平。

chǔ sú wù hòu wǎn , mèng dōng cái yǒu shuāng 。
zǎo nóng bàn huá shí , xī shuǐ hán fēng liáng 。
xiá xiǎng yún wài sì , fēng luán miǎo xiāng wàng 。
sōng mén jiē guān lù , quán mài lián sēng fáng 。
wēi lù shàng xián yuè , àn fén chū yè xiāng 。
gǔ shēn yān ài jìng , shān xū zhōng qìng cháng 。
niàn cǐ qīng jìng yuǎn , fù yōu chén shì fáng 。
xíng xíng jí qián lù , wù zhì fēn cùn guāng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
楚地的乡村气候已进入深秋,孟冬时节才初次出现霜。
早晨农田里的作物已经结出了一半的果实,傍晚时的水面吹来凉爽的风。
我远眺云外的寺庙,峰峦起伏的山峰相互遥望。
松树的门迎接着官员们的到来,泉水的涓涓流动贯穿着僧房。
微弱的月光透过云层,幽幽燃烧的香火映衬出初夜的静谧。
山谷深处烟雾袅袅,山间空旷的钟声和磬声回荡不绝。
我心中思念这清幽的境地,却又担忧尘世的繁杂干扰。
踏上前方的旅途,不要被琐碎的光阴所困扰。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者元稹介绍:🔈

元稹,字微之,河南河内人。幼孤,母郑贤而文,亲授书传,举明经书判入等,补校书郎。元和初,应制策第一,除左拾遗,历监察御史。坐事贬江陵士曹参军,徙通州司马。自虢州长史徵爲膳部员外郎,拜祠部郎中、知制诰。召入翰林爲中书舍人、承旨学士,进工部侍郎同平章事。未几罢相,出爲同州刺史,改越州刺史,兼御史大夫、浙东观察使。太和初,入爲尚书左丞、检校户部尚书,兼鄂州刺史、武昌军节度使。年五十三卒,赠尚书右仆射。稹自少与白居易倡和,当时言诗者称元白,号爲元和体。其集与居易同名长庆,今编诗二十八卷。 查看更多>>

元稹的诗:

相关诗词:

潮阳尉郑太玉梦至泉侧饮之甚甘明日得之东山上作梦泉记令余作诗为赋此篇 (cháo yáng wèi zhèng tài yù mèng zhì quán cè yǐn zhī shèn gān míng rì dé zhī dōng shān shàng zuò mèng quán jì lìng yú zuò shī wèi fù cǐ piān)

朝代:宋    作者: 唐康

入道肯着相,出神得佳泉。
起寻定中境,偶在山之巅。
四人蹋

仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄○平仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄仄,仄平平仄○。
○○仄平仄,仄仄○仄平。

一线泉 (yī xiàn quán)

朝代:宋    作者: 叶茵

银潢万丈下嵯峨,想是天孙挂玉梭。
休道此泉丝样小,涓涓将见作江河。

仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄○平仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄仄,仄平平仄○。
○○仄平仄,仄仄○仄平。

(quán)

朝代:唐    作者: 张南史

泉,泉。
色净,苔鲜。
石上激,云中悬。
津流竹树,脉乱山川。
扣玉千声应,含风百道连。
太液倂归池上,云阳旧出宫边。
北陵井深凿不到,我欲添泪作潺湲。

仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄○平仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄仄,仄平平仄○。
○○仄平仄,仄仄○仄平。

酌惠山泉瀹茶 (zhuó huì shān quán yuè chá)

朝代:宋    作者: 杨万里

锡作诸峰玉一涓,麯生堪酿茗堪煎。
诗人浪语元无据,却道人间第二泉。

仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄○平仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄仄,仄平平仄○。
○○仄平仄,仄仄○仄平。

夜题玉泉 (yè tí yù quán)

朝代:唐    作者: 白居易

遇客多言爱山水,逢僧尽道厌嚣尘。
玉泉潭畔松间宿,要且经年无一人。

仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄○平仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄仄,仄平平仄○。
○○仄平仄,仄仄○仄平。

题喷玉泉 (tí pēn yù quán)

朝代:唐    作者: 白居易

泉喷声如玉,潭澄色似空。
练垂青嶂上,珠泻绿盆中。
溜滴三秋雨,寒生六月风。
何时此岩下,来作濯缨翁。

仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄○平仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄仄,仄平平仄○。
○○仄平仄,仄仄○仄平。

玉泉 (yù quán)

朝代:宋    作者: 杨杰

白云山下泉,几年石中韫。
但见玉色明,孰能究其本。

仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄○平仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄仄,仄平平仄○。
○○仄平仄,仄仄○仄平。

题苏端明书乳泉赋後 (tí sū duān míng shū rǔ quán fù hòu)

朝代:宋    作者: 王学可

苏公早闻道,文章乃其戏。
乳泉出重海,作赋聊记异。
玉池咽中夜,挈瓶非小智。
气者水之生,此语可深味。

仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄○平仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄仄,仄平平仄○。
○○仄平仄,仄仄○仄平。

题苏子瞻书天庆观乳泉赋帖 (tí sū zǐ zhān shū tiān qìng guān rǔ quán fù tiē)

朝代:宋    作者: 王亚夫

苏公早闻道,文章乃其戏。
乳泉出重海,作赋聊记异。
玉池咽中夜,挈瓶非小智。
气者水之生,此语可深味。

仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄○平仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄仄,仄平平仄○。
○○仄平仄,仄仄○仄平。

八日渡洛登南山观喷玉泉会寿安县张赵尹三君同游 (bā rì dù luò dēng nán shān guān pēn yù quán huì shòu ān xiàn zhāng zhào yǐn sān jūn tóng yóu)

朝代:宋    作者: 邵雍

渡洛南观喷玉泉,千峯万峰遥相连。
中间一道长如雪,飞入寒潭不记年。

仄仄仄仄仄,仄平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平仄平仄仄,平平仄○仄。
平平仄平仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,仄平平仄平。
仄○平仄仄,平平平仄○。
仄仄平仄仄,仄平平仄○。
○○仄平仄,仄仄○仄平。