xíng lù nán èr shí piān bìng xù dì èr zhāng míng zhēn zhào wú zhào
行路难二十篇(幷序) 第二章明真照无照 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 傅翕 (fù xī)

君不见真照分明性无照,通鉴坦荡复无平。
安住无明知明照,了达明照之无明。
一心永断於诸行,始复勤行於不行。
一心非心亦非一,无一无心行不生。
识心即是无生法,非离生法有无生。
若知诸缘性无起,随心颠倒任纵横。
解了空心无隔碍,世间言论不庸争。
若复苦欲争言论,方为贪痴之所盲。
是故经说乐知见,五阴尘劳随复生。
若能专心复本际,自得正道坦然平。
性正心平无有正,假设平正引羣生。
行路难,路难常居五阴山。
湼盘虚玄不为寂,虽有生死独清闲。

平仄仄平仄○平仄平仄,平○仄仄仄平平。
平仄平平平平仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄平平○,仄仄平○平仄○。
仄平平平仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,平○平仄仄平平。
仄平平○仄平仄,平平平仄平仄○。
仄○○平平仄仄,仄○平○仄平平。
仄仄仄仄平平○,平平平平平仄平。
仄仄平仄仄平仄,仄平平○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○仄仄平平。
仄○平平平仄○,仄仄平○仄平平。
○仄○,仄○平平仄平平。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平平。

jūn bù jiàn zhēn zhào fēn míng xìng wú zhào , tōng jiàn tǎn dàng fù wú píng 。
ān zhù wú míng zhī míng zhào , le dá míng zhào zhī wú míng 。
yī xīn yǒng duàn wū zhū xíng , shǐ fù qín xíng wū bù xíng 。
yī xīn fēi xīn yì fēi yī , wú yī wú xīn xíng bù shēng 。
shí xīn jí shì wú shēng fǎ , fēi lí shēng fǎ yǒu wú shēng 。
ruò zhī zhū yuán xìng wú qǐ , suí xīn diān dǎo rèn zòng héng 。
jiě le kōng xīn wú gé ài , shì jiān yán lùn bù yōng zhēng 。
ruò fù kǔ yù zhēng yán lùn , fāng wèi tān chī zhī suǒ máng 。
shì gù jīng shuō lè zhī jiàn , wǔ yīn chén láo suí fù shēng 。
ruò néng zhuān xīn fù běn jì , zì dé zhèng dào tǎn rán píng 。
xìng zhèng xīn píng wú yǒu zhèng , jiǎ shè píng zhèng yǐn qún shēng 。
xíng lù nán , lù nán cháng jū wǔ yīn shān 。
niè pán xū xuán bù wèi jì , suī yǒu shēng sǐ dú qīng xián 。

行路難二十篇(幷序) 第二章明真照無照

—— 傅翕

君不見真照分明性無照,通鑒坦蕩復無平。
安住無明知明照,了達明照之無明。
一心永斷於諸行,始復勤行於不行。
一心非心亦非一,無一無心行不生。
識心即是無生法,非離生法有無生。
若知諸緣性無起,隨心顛倒任縱橫。
解了空心無隔礙,世間言論不庸爭。
若復苦欲爭言論,方爲貪癡之所盲。
是故經說樂知見,五陰塵勞隨復生。
若能專心復本際,自得正道坦然平。
性正心平無有正,假設平正引羣生。
行路難,路難常居五陰山。
湼槃虛玄不爲寂,雖有生死獨清閑。

平仄仄平仄○平仄平仄,平○仄仄仄平平。
平仄平平平平仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄平平○,仄仄平○平仄○。
仄平平平仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,平○平仄仄平平。
仄平平○仄平仄,平平平仄平仄○。
仄○○平平仄仄,仄○平○仄平平。
仄仄仄仄平平○,平平平平平仄平。
仄仄平仄仄平仄,仄平平○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○仄仄平平。
仄○平平平仄○,仄仄平○仄平平。
○仄○,仄○平平仄平平。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平平。

jūn bù jiàn zhēn zhào fēn míng xìng wú zhào , tōng jiàn tǎn dàng fù wú píng 。
ān zhù wú míng zhī míng zhào , le dá míng zhào zhī wú míng 。
yī xīn yǒng duàn wū zhū xíng , shǐ fù qín xíng wū bù xíng 。
yī xīn fēi xīn yì fēi yī , wú yī wú xīn xíng bù shēng 。
shí xīn jí shì wú shēng fǎ , fēi lí shēng fǎ yǒu wú shēng 。
ruò zhī zhū yuán xìng wú qǐ , suí xīn diān dǎo rèn zòng héng 。
jiě le kōng xīn wú gé ài , shì jiān yán lùn bù yōng zhēng 。
ruò fù kǔ yù zhēng yán lùn , fāng wèi tān chī zhī suǒ máng 。
shì gù jīng shuō lè zhī jiàn , wǔ yīn chén láo suí fù shēng 。
ruò néng zhuān xīn fù běn jì , zì dé zhèng dào tǎn rán píng 。
xìng zhèng xīn píng wú yǒu zhèng , jiǎ shè píng zhèng yǐn qún shēng 。
xíng lù nán , lù nán cháng jū wǔ yīn shān 。
niè pán xū xuán bù wèi jì , suī yǒu shēng sǐ dú qīng xián 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
君不见,真实照亮一切,性质没有光芒,通观历史豁达而不平坦。
安住在无知的黑暗中,认识到明照之中的无知。
全心全意断绝于各种行为,重新勤奋地行动于无为之中。
全心非心,也非单一存在,没有一个、没有心念的行为不会产生。
认知心即是没有产生的法则,不离开生法却没有产生。
若知道一切缘起是无始的,顺从心意颠倒、任意纵横。
解脱了空虚的心,没有障碍,世间的言论争辩不再重要。
若再纠缠于苦欲的争论,那就是被贪嗔愚痴所蒙蔽。
因此,经典告诉我们,快乐是由于知见,五蕴的尘劳随着再次产生。
如果能专注于本质,自然而然地获得正道的平和。
本性正直,心境平和,没有所谓的正常,只是假设的正常引导众生。
行走在道路上是困难的,常常停留在五蕴山。
虽然在纷纭虚妄中,却不被寂静所困扰,即使有生有死也独享宁静。

《行路难二十篇(幷序) 第二章明真照无照》是傅翕的诗作,它深刻地探讨了心性、智慧、修行以及人生的诸多层面。这首诗具有以下几个主要

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者傅翕介绍:🔈

傅翕,字玄风,一名即灵璨,字德素。俗姓楼,东阳郡乌伤县竹山里人。建武四年生。居婺州双林寺。世称傅大士、双林大士。太建元年卒,年七十三。 查看更多>>

傅翕的诗:

  • 四相诗 生相

    识托浮泡起,生从爱欲来。昔时曾长大,...

  • 老相

    览镜容颜改,登阶气力衰。咄哉今已老,...

  • 病相

    忽染沈疴疾,因成卧病身。妻儿愁不语,...

  • 死相

    精魄辞生路,游魂入死关。只闻千万去,...

  • 颂 一

    遍参四大海,观寻五阴山。如来行道处,...

  • 颂 二

    观此色身中,心王般若空。圣智安居处,...

  • 颂 三

    清净明珠戒,庄严佛道塲。身作如来相,...

  • 颂 四

    观达无生智,空中谁往来?永超三界狱,...

  • 颂 五

    夜夜抱佛眠,朝朝还共起。行住镇相随,...

  • 颂 六

    寂是法王根,动是法王苗。湼盘既不远,...

  • 傅翕诗全集>>

相关诗词:

行路难二十篇(幷序) 第十三章明寂静无照无得 (xíng lù nán èr shí piān bìng xù dì shí sān zhāng míng jì jìng wú zhào wú dé)

朝代:唐    作者: 傅翕

君不见诸法但假空施设,寂静无门为法门。
一切法中心为主,余今不复得心源。
究检心源既不得,岂知诸法并无根。
用此无根心照境,照之分明弥复惛。
即此惛心还自照,正照之理未曾存。
照之与境俱差异,是故智士不能论。
世人往往强分别,无中照见乱精魂。
若能智照亡非照,分别智照复还奔。
诸法本尔谁人作,寂静无寂亦无喧。
故知衆生颠倒想,还是衆生无上尊。
行路难,路难舍痴而非痴。
飞禽走兽我能伏,只个心贼独难治。

平仄仄平仄○平仄平仄,平○仄仄仄平平。
平仄平平平平仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄平平○,仄仄平○平仄○。
仄平平平仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,平○平仄仄平平。
仄平平○仄平仄,平平平仄平仄○。
仄○○平平仄仄,仄○平○仄平平。
仄仄仄仄平平○,平平平平平仄平。
仄仄平仄仄平仄,仄平平○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○仄仄平平。
仄○平平平仄○,仄仄平○仄平平。
○仄○,仄○平平仄平平。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平平。

恺悌诗(幷序) 里无叹兮二章(一章十二句,一章□句)(里无叹兮,洽颂声也。) 二 (kǎi tì shī bìng xù lǐ wú tàn xī èr zhāng yī zhāng shí èr jù , yī zhāng □ jù lǐ wú tàn xī , qià sòng shēng yě 。 èr)

朝代:唐    作者: 孙宗闵

连衽架肩,途歌巷咏。
邵杜宣慈,(下缺)庭,永膺休命。

平仄仄平仄○平仄平仄,平○仄仄仄平平。
平仄平平平平仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄平平○,仄仄平○平仄○。
仄平平平仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,平○平仄仄平平。
仄平平○仄平仄,平平平仄平仄○。
仄○○平平仄仄,仄○平○仄平平。
仄仄仄仄平平○,平平平平平仄平。
仄仄平仄仄平仄,仄平平○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○仄仄平平。
仄○平平平仄○,仄仄平○仄平平。
○仄○,仄○平平仄平平。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平平。

抒情 友谊

恺悌诗(幷序) 翼翼谨心二章(一章十二句,一章□句)(翼翼谨心,莅事也。) 二 (kǎi tì shī bìng xù yì yì jǐn xīn èr zhāng yī zhāng shí èr jù , yī zhāng □ jù yì yì jǐn xīn , lì shì yě 。 èr)

朝代:唐    作者: 孙宗闵

(上缺)阳,辉光日新。
兢庄率清,纯操持(下缺)诵坐,永昭臣邻。

平仄仄平仄○平仄平仄,平○仄仄仄平平。
平仄平平平平仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄平平○,仄仄平○平仄○。
仄平平平仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,平○平仄仄平平。
仄平平○仄平仄,平平平仄平仄○。
仄○○平平仄仄,仄○平○仄平平。
仄仄仄仄平平○,平平平平平仄平。
仄仄平仄仄平仄,仄平平○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○仄仄平平。
仄○平平平仄○,仄仄平○仄平平。
○仄○,仄○平平仄平平。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平平。

行路难二十篇(幷序) 第五章明凡圣非一非二 (xíng lù nán èr shí piān bìng xù dì wǔ zhāng míng fán shèng fēi yī fēi èr)

朝代:唐    作者: 傅翕

君不见烦恼茫然非是一,虽复非一亦非多。
若能照知其本际,即是真身卢舍那。
入於微尘亦无碍,无碍体寂遍娑婆。
凡圣两途非二处,生死涅盘常共和。
虽复强立名和字,只个爱痴真佛陀。
般若深空智非智,以无心意制衆魔。
余既诚心学此术,聊抽拙抱作斯歌。
行路难,路难心性实极宽。
贪欲本来常寂灭,智者於此可盘桓。

平仄仄平仄○平仄平仄,平○仄仄仄平平。
平仄平平平平仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄平平○,仄仄平○平仄○。
仄平平平仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,平○平仄仄平平。
仄平平○仄平仄,平平平仄平仄○。
仄○○平平仄仄,仄○平○仄平平。
仄仄仄仄平平○,平平平平平仄平。
仄仄平仄仄平仄,仄平平○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○仄仄平平。
仄○平平平仄○,仄仄平○仄平平。
○仄○,仄○平平仄平平。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平平。

行路难二十篇(幷序) 第十七章明法性平等 (xíng lù nán èr shí piān bìng xù dì shí qī zhāng míng fǎ xìng píng děng)

朝代:唐    作者: 傅翕

君不见法性无知不可说,有漏无漏幷虚通。
虽复乖差作诸地,寻其本际尽皆同。
亦复无同可同法,亦不以空持作宗。
若欲知斯殊妙道,但自穷搜五阴丛。
如实无来亦无去,亦不的在六情中。
即是无原真法界,湛然常存无始终。
行路难,路难苦乐何未央。
时往西方无量寿,或复托化现东方。

平仄仄平仄○平仄平仄,平○仄仄仄平平。
平仄平平平平仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄平平○,仄仄平○平仄○。
仄平平平仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,平○平仄仄平平。
仄平平○仄平仄,平平平仄平仄○。
仄○○平平仄仄,仄○平○仄平平。
仄仄仄仄平平○,平平平平平仄平。
仄仄平仄仄平仄,仄平平○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○仄仄平平。
仄○平平平仄○,仄仄平○仄平平。
○仄○,仄○平平仄平平。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平平。

诗(幷序) 九十四 (shī bìng xù jiǔ shí sì)

朝代:唐    作者: 王梵志

第一须景行,第二须强明。
律令波涛[涌](诵),文词花草生,心神潡(张改作「激」)前(项校「箭」)直,怀抱彻沙清。
观察总如此,何愁不太平。

平仄仄平仄○平仄平仄,平○仄仄仄平平。
平仄平平平平仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄平平○,仄仄平○平仄○。
仄平平平仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,平○平仄仄平平。
仄平平○仄平仄,平平平仄平仄○。
仄○○平平仄仄,仄○平○仄平平。
仄仄仄仄平平○,平平平平平仄平。
仄仄平仄仄平仄,仄平平○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○仄仄平平。
仄○平平平仄○,仄仄平○仄平平。
○仄○,仄○平平仄平平。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平平。

行路难二十篇(幷序) 第七章明般若无诤 (xíng lù nán èr shí piān bìng xù dì qī zhāng míng bān ruò wú zhèng)

朝代:唐    作者: 傅翕

君不见般若真源本常净,生死根际自虚微。
即此生死真般若,离斯外觅反相违。
心若分别於生死,诸苦毒难竟相追。
今若事之为功匠,虚妄颠倒不能归。
而此但假空言语,净秽两边俱不依。
无心舍离於生死,涅盘无心即生死,生死无心般若晖。
般若无心明照用,无照无用断言辞。
亦复不欲有诸见,即是法王无上医。
善解於此无心药,三有诸病尽能治。
行路难,路难遣之而复遣。
识此遣性本来空,无心终是摩诃衍。

平仄仄平仄○平仄平仄,平○仄仄仄平平。
平仄平平平平仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄平平○,仄仄平○平仄○。
仄平平平仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,平○平仄仄平平。
仄平平○仄平仄,平平平仄平仄○。
仄○○平平仄仄,仄○平○仄平平。
仄仄仄仄平平○,平平平平平仄平。
仄仄平仄仄平仄,仄平平○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○仄仄平平。
仄○平平平仄○,仄仄平○仄平平。
○仄○,仄○平平仄平平。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平平。

恺悌诗(幷序) 澄俗二章(章十句) (kǎi tì shī bìng xù chéng sú èr zhāng zhāng shí jù )

朝代:唐    作者: 孙宗闵

(上缺)物有方。
口含大宪,手提国纲。
实邦之翰,为民之防。
宵沉狺吠,晨无饮羊。
千古是仰,昭其耿光。
(按:此诗题称二章,仅存後章,前章已失去。
)。

平仄仄平仄○平仄平仄,平○仄仄仄平平。
平仄平平平平仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄平平○,仄仄平○平仄○。
仄平平平仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,平○平仄仄平平。
仄平平○仄平仄,平平平仄平仄○。
仄○○平平仄仄,仄○平○仄平平。
仄仄仄仄平平○,平平平平平仄平。
仄仄平仄仄平仄,仄平平○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○仄仄平平。
仄○平平平仄○,仄仄平○仄平平。
○仄○,仄○平平仄平平。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平平。

恺悌诗(幷序) 千里蒸蒸二章(十句) (kǎi tì shī bìng xù qiān lǐ zhēng zhēng èr zhāng shí jù )

朝代:唐    作者: 孙宗闵

(上缺)教里闾勃兴远是効敦□崇德(下缺)心因,慕之慎□。
□纪敦淡,黎庶咸归。
(下缺)公之(下缺)(按:此诗二章,因残泐已无从分析,姑连录。
)。

平仄仄平仄○平仄平仄,平○仄仄仄平平。
平仄平平平平仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄平平○,仄仄平○平仄○。
仄平平平仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,平○平仄仄平平。
仄平平○仄平仄,平平平仄平仄○。
仄○○平平仄仄,仄○平○仄平平。
仄仄仄仄平平○,平平平平平仄平。
仄仄平仄仄平仄,仄平平○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○仄仄平平。
仄○平平平仄○,仄仄平○仄平平。
○仄○,仄○平平仄平平。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平平。

兵要望江南 占鸟第二十二(京本作「占飞禽第二十」○八十三首) 十 (bīng yào wàng jiāng nán zhàn niǎo dì èr shí èr jīng běn zuò 「 zhàn fēi qín dì èr shí 」 ○ bā shí sān shǒu shí)

朝代:唐    作者: 易静

羣鸟队,飞去又飞来。
不问(辛本、川本作「以」)下(京本作「在」)营幷在路,此行千里足(京本作「十里走」)难回,仔细察天灾(京本作「威」)。

平仄仄平仄○平仄平仄,平○仄仄仄平平。
平仄平平平平仄,○仄平仄平平平。
仄平仄仄平平○,仄仄平○平仄○。
仄平平平仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄平平仄,平○平仄仄平平。
仄平平○仄平仄,平平平仄平仄○。
仄○○平平仄仄,仄○平○仄平平。
仄仄仄仄平平○,平平平平平仄平。
仄仄平仄仄平仄,仄平平○平仄平。
仄平平平仄仄仄,仄仄○仄仄平平。
仄○平平平仄○,仄仄平○仄平平。
○仄○,仄○平平仄平平。
仄平平平仄平仄,平仄平仄仄平平。