xīn hài jì dōng xuě zhōng zuò
辛亥季冬雪中作 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘应时 (liú yìng shí)

冻云横山风卷沙,槎牙古木鸣寒鸦。
长空黯淡常如晚,烟景凄迷亦自佳。
开窗未及一食顷,剪水俄倾六出花。
须臾势欲包天地,粲然枯卉皆璚葩。
江村景物堪入画,渔翁荡桨依枯葭。
重裘肥马谁氏子,银鞍蹀躞山路斜。
臞儒事业政不恶,拥书至乐何以加。
团圞共向榾柮火,温然春意生吾家。
不能半夜缚元济,亦懒扁舟泛若耶。
洒窗入竹有余韵,顿觉时兴清无涯。

仄平○平平仄平,平平仄仄平平平。
○○仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平○平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○平平仄平仄仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○平仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平○平平平。

dòng yún héng shān fēng juàn shā , chá yá gǔ mù míng hán yā 。
cháng kōng àn dàn cháng rú wǎn , yān jǐng qī mí yì zì jiā 。
kāi chuāng wèi jí yī shí qǐng , jiǎn shuǐ é qīng liù chū huā 。
xū yú shì yù bāo tiān dì , càn rán kū huì jiē jué pā 。
jiāng cūn jǐng wù kān rù huà , yú wēng dàng jiǎng yī kū jiā 。
chóng qiú féi mǎ shuí shì zǐ , yín ān dié xiè shān lù xié 。
qú rú shì yè zhèng bù è , yōng shū zhì lè hé yǐ jiā 。
tuán luán gòng xiàng gǔ duò huǒ , wēn rán chūn yì shēng wú jiā 。
bù néng bàn yè fù yuán jì , yì lǎn piān zhōu fàn ruò yē 。
sǎ chuāng rù zhú yǒu yú yùn , dùn jué shí xīng qīng wú yá 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

冻云横山,风卷沙,槎牙古木鸣寒鸦。长空黯淡,常如晚,烟景凄迷亦自佳。开窗未及一食顷,剪水俄倾,六出花。须臾势欲包天地,粲然枯卉皆璚葩。江村景物堪入画,渔翁荡桨依枯葭。重裘肥马谁氏子,银鞍蹀躞山路斜。臞儒事业政不恶,拥书至乐何以加。团圞共向榾柮火,温然春意生吾家。不能半夜缚元济,亦懒扁舟泛若耶。洒窗入竹有余韵,顿觉时兴清无涯。
全诗写景描写了一幅冬日山水画卷。沧冻之云横卧山间,狂风卷起沙砾,枯木的槎牙发出寒鸦的鸣叫。天空灰暗,时常如黄昏般,迷离的烟景也别有一番佳境。打开窗户未及进餐片刻,水滴却倾泻,使六出的花朵纷纷飘落。景象渐显欲遮蔽天地,璀璨灿烂,枯草花朵都像宝石一般灿烂耀眼。江村美景如同画卷一般,渔翁撑着船桨依偎在枯葭之上。穿着厚重裘衣,驾着肥壮的马匹的是何家子弟,银鞍闪耀在蜿蜒的山路上。臞儒的事业并不厌恶政治,拥着书籍享受最大的乐趣又如何增加满足。团圆共赏火光,温暖的春意弥漫于家中。虽然不能在半夜将元济缚来,但也不愿懒散地泛舟于河中。洒落在窗棂之间,使竹林余韵悠长,让人感受到兴致之清无涯。
这首诗以生动的笔墨描绘了冬日山水景色,展现了作者对自然景物的细腻感悟和对文化学问的深厚造诣。全诗气势磅礴,氛围凝重,文字流畅,意境深远,表现出古代文人的豁达洒脱和追求自然美的心境。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘应时介绍:🔈

刘应时,字良佐,号颐庵,慈谿(今属浙江)人。隠居不仕,刻意爲诗,同时人范成大深赏之,陆游、杨万里皆爲其诗集作序。有《颐庵居士集》二卷。清雍正《宁波府志》卷二八有传。 刘应时诗,以明嘉靖四年(一五二五)刘世龙刻本爲底本(藏北京图书馆)。参校清鲍廷博刻《知不足斋丛书》本(简称知不足斋本)、影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。辑得之集外诗句附於卷末。 查看更多>>

刘应时的诗:

相关诗词:

辛亥冬无雪天气妍暖如禁烟时书所感三绝句 其三 (xīn hài dōng wú xuě tiān qì yán nuǎn rú jìn yān shí shū suǒ gǎn sān jué jù qí sān)

朝代:宋    作者: 周紫芝

去年和雪卧榛丛,雪里旌旗分外红。
江上只今无盗贼,楼头昨夜已春风。

仄平○平平仄平,平平仄仄平平平。
○○仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平○平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○平平仄平仄仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○平仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平○平平平。

辛亥冬无雪天气妍暖如禁烟时书所感三绝句 其一 (xīn hài dōng wú xuě tiān qì yán nuǎn rú jìn yān shí shū suǒ gǎn sān jué jù qí yī)

朝代:宋    作者: 周紫芝

夕阳微傍小窗明,便遣飞虫作意鸣。
天共梅花元有约,谁教草色上荒城。

仄平○平平仄平,平平仄仄平平平。
○○仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平○平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○平平仄平仄仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○平仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平○平平平。

兵要望江南 《周易》占候第二十六(三十七首) 三十七 (bīng yào wàng jiāng nán 《 zhōu yì 》 zhàn hòu dì èr shí liù sān shí qī shǒu sān shí qī)

朝代:唐    作者: 易静

秋乾位,申酉喜逢临(辛本、川本作「相逢」)。
三冬亥子坎宫卦,土旺用事艮和坤,丑未辰戌冲(辛本、川本作「辰中」)。

仄平○平平仄平,平平仄仄平平平。
○○仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平○平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○平平仄平仄仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○平仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平○平平平。

辛亥冬无雪天气妍暖如禁烟时书所感三绝句 其二 (xīn hài dōng wú xuě tiān qì yán nuǎn rú jìn yān shí shū suǒ gǎn sān jué jù qí èr)

朝代:宋    作者: 周紫芝

当年白雨打凉州,春色还催禁籞游。
记得端门迎辇路,轻冰一夜绿杨沟。

仄平○平平仄平,平平仄仄平平平。
○○仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平○平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○平平仄平仄仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○平仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平○平平平。

丁亥冬大雪十数作邓清旷以苦寒吟见寄 (dīng hài dōng dà xuě shí shù zuò dèng qīng kuàng yǐ kǔ hán yín jiàn jì)

朝代:宋    作者: 艾性夫

十雪势未已,一冬天积阴。
背风留更久,入夜落偏深。
禾稼连冰柱,天花幻玉林。
遥怜五峰老,尚寄苦寒吟。

仄平○平平仄平,平平仄仄平平平。
○○仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平○平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○平平仄平仄仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○平仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平○平平平。

状江南 季冬 (zhuàng jiāng nán jì dōng)

朝代:唐    作者: 丘丹

江南季冬月,红蟹大如

仄平○平平仄平,平平仄仄平平平。
○○仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平○平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○平平仄平仄仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○平仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平○平平平。

雪中 (xuě zhōng)

朝代:唐    作者: 高蟾

金阁倚云开,朱轩犯雪来。
三冬辛苦样,天意似难栽。

仄平○平平仄平,平平仄仄平平平。
○○仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平○平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○平平仄平仄仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○平仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平○平平平。

辛亥元日游闻人省庵园和陈药房韵 (xīn hài yuán rì yóu wén rén shěng ān yuán hé chén yào fáng yùn)

朝代:宋    作者: 林尚仁

倚栏吟未稳,把酒问溪山。
今日又添岁,一冬无此闲。
梅花依竹静,雪意避春悭。
次第灯期近,重逢一解顔。

仄平○平平仄平,平平仄仄平平平。
○○仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平○平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○平平仄平仄仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○平仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平○平平平。

兵要望江南 风角第二(辛本作「占风角第二」、京本作「占风第三」。三十三首) 十八 (bīng yào wàng jiāng nán fēng jiǎo dì èr xīn běn zuò 「 zhàn fēng jiǎo dì èr 」 、 jīng běn zuò 「 zhàn fēng dì sān 」 。 sān shí sān shǒu shí bā)

朝代:唐    作者: 易静

亥卯位(辛本、川本作「未」),阴贼内(京本作「在」)中藏。
己酉(辛本、川本、京本作「巳酉」)谓之宽大日(京本作「位」),亷贞寅午位(辛本、川本作「未」)其方,知(京本作「加」)意细推详。

仄平○平平仄平,平平仄仄平平平。
○○仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平○平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○平平仄平仄仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○平仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平○平平平。

雪中苦寒戏嘲二绝 其一 (xuě zhōng kǔ hán xì cháo èr jué qí yī)

朝代:宋    作者: 范成大

冥凌分职大间关,辛苦行冬强作难。
费尽无边风与雪,劣能供得一番寒。

仄平○平平仄平,平平仄仄平平平。
○○仄仄平○仄,平仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄○,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平○平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄平平平。
○平平仄平仄仄,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,平平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄○平仄仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平○平平平。