xí shàng fèng chéng jiào shòu ōu yáng zhàng shí bìng jiàn dài xiōng gù qí zhōng jí zhī
席上奉呈教授欧阳丈时并饯戴兄故其中及之 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵蕃 (zhào fān)

良由姿不敏,所以须朋友。
朋友多得人,不忍相瑕垢。
万安初经过,渝水重邂逅。
君今分教来,我政官曹守。
何期逃虚中,乃值平生旧。
蛮山虽云荒,蛮水亦颇秀。
功名汉将余,草木骚人後。
春园纵芳歇,夏屋属阴茂。
官池荷卷舒,野寺泉波骤。
追随方自兹,留落复何有。
合者故慰心,离者频回首。
聊歌五字诗,以侑一杯酒。

平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,仄仄○平仄。
仄平平平○,平仄○仄仄。
平平○○平,仄仄平平仄。
平○平平○,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄○仄。
平平仄○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,○仄平○仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

liáng yóu zī bù mǐn , suǒ yǐ xū péng yǒu 。
péng yǒu duō dé rén , bù rěn xiāng xiá gòu 。
wàn ān chū jīng guò , yú shuǐ chóng xiè hòu 。
jūn jīn fēn jiào lái , wǒ zhèng guān cáo shǒu 。
hé qī táo xū zhōng , nǎi zhí píng shēng jiù 。
mán shān suī yún huāng , mán shuǐ yì pō xiù 。
gōng míng hàn jiāng yú , cǎo mù sāo rén hòu 。
chūn yuán zòng fāng xiē , xià wū shǔ yīn mào 。
guān chí hé juàn shū , yě sì quán bō zhòu 。
zhuī suí fāng zì zī , liú luò fù hé yǒu 。
hé zhě gù wèi xīn , lí zhě pín huí shǒu 。
liáo gē wǔ zì shī , yǐ yòu yī bēi jiǔ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

良因其姿貌不敏捷,因此需要朋友的支持与帮助。
朋友众多,都不愿意忍受彼此的瑕疵。
曾经万安初次经过,我们在渝水再次相遇。
如今君命我前来,我在政官曹担任守职。
没想到在逃离虚中的旅途中,竟然重逢了从前的老友。
蛮山虽然被称为荒凉之地,但蛮水却颇具秀美。
我曾在汉朝获得功名,而现在却沦为草木骚人的后辈。
春天花园里的芳香已经消退,夏天的房屋则被浓密的阴影覆盖。
官池中的荷叶舒展,野寺中的泉水波浪翻腾。
我从此追随着你,离别又何尽有。
与志同道合的朋友聚在一起,让心灵得到慰藉,离散时频频回首。
我只能用五字诗歌表达心情,以表达对你的敬意,与你共享一杯酒。
全诗主题围绕友情与离别,描绘了朋友之间的相互扶持与怀念之情。蛮山蛮水之景象,映照出主人公从前的功名与现在的草木骚人身份。用五字诗来表达情感,表现出深刻的情谊与情感交织的心境。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵蕃介绍:🔈

赵蕃(一一四三~一二二九),字昌父,号章泉,原籍郑州,南渡後侨居信州玉山(今属江西)。早岁从刘清之学,以曾祖阳致仕恩补州文学,调浮梁尉、连江主簿,皆不赴。爲太和主簿,调辰州司理参军,因与知州争狱罢。时清之知衡州,求爲监安仁赡军酒库以卒业,至衡而清之罢,遂从之归。後奉祠家居三十三年。年五十犹问学于朱熹。理宗绍定二年,以直秘阁致仕,同年卒,年八十七。谥文节。蕃诗宗黄庭坚,与韩淲(涧泉)有二泉先生之称。着作已佚,清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《乾道稿》二卷、《淳熙稿》二十卷、《章泉稿》五卷(其中诗四卷)。事见《漫塘文集》卷三二,《章泉赵先生墓表》,《宋史》卷四四五有传。 赵蕃诗,以影印文渊阁《四库全书... 查看更多>>

赵蕃的诗:

赵蕃的词:

相关诗词:

崑山兄惠笔颇佳谢之并呈克斋舅二首 其一 (kūn shān xiōng huì bǐ pō jiā xiè zhī bìng chéng kè zhāi jiù èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

吾舅书名早并诗,我兄名誉称家儿。
异时大小欧阳体,肯道外人那得知。

平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,仄仄○平仄。
仄平平平○,平仄○仄仄。
平平○○平,仄仄平平仄。
平○平平○,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄○仄。
平平仄○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,○仄平○仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

蕃有诗谢萧伯和见访伯和和之节推丈见而同作谨用韵并呈教授丈宋衡兄 (fān yǒu shī xiè xiāo bǎi hé jiàn fǎng bǎi hé hé zhī jié tuī zhàng jiàn ér tóng zuò jǐn yòng yùn bìng chéng jiào shòu zhàng sòng héng xiōng)

朝代:宋    作者: 赵蕃

忽闻独奏凤将雏,三叹遗音特未芜。
禁里端宜奉朝事,幕中那得尚平趋。
临流置酒高人意,叩户求诗俗士无。
迨此何妨屡还往,可人况不费招呼。

平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,仄仄○平仄。
仄平平平○,平仄○仄仄。
平平○○平,仄仄平平仄。
平○平平○,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄○仄。
平平仄○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,○仄平○仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

亭午欲过意复凄然偶引杯酒而沅陵丈送诗适至因走笔成两绝并呈教授兄 其二 (tíng wǔ yù guò yì fù qī rán ǒu yǐn bēi jiǔ ér yuán líng zhàng sòng shī shì zhì yīn zǒu bǐ chéng liǎng jué bìng chéng jiào shòu xiōng qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

寒厅冷日不能暄,杯酒时须手自温。
頼有好诗频送我,能教病眼洗眵昏。

平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,仄仄○平仄。
仄平平平○,平仄○仄仄。
平平○○平,仄仄平平仄。
平○平平○,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄○仄。
平平仄○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,○仄平○仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

沈架阁席上送沈教授之官邵阳二首 其一 (shěn jià gé xí shàng sòng shěn jiào shòu zhī guān shào yáng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 许及之

祝融七十二峯尊,诸老相望古道存。
二邵人才元有种,三湘风物向曾论。
先生此去行师说,弟子从今记善言。
为访衡山戴监岳,可能畧不傍华轩。

平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,仄仄○平仄。
仄平平平○,平仄○仄仄。
平平○○平,仄仄平平仄。
平○平平○,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄○仄。
平平仄○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,○仄平○仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

蕃近有干字韵属教授兄而知县尉曹皆尝用是韵相酬赠亦成一首奉呈并属录事今年未见梅花故及之 (fān jìn yǒu gān zì yùn shǔ jiào shòu xiōng ér zhī xiàn wèi cáo jiē cháng yòng shì yùn xiāng chóu zèng yì chéng yī shǒu fèng chéng bìng shǔ lù shì jīn nián wèi jiàn méi huā gù jí zhī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

回首江南千万山,渺如霄汉邈难干。
至前不见梅花朵,客里何由老病宽。
往日簿书如束湿,新来诗卷喜频看。
我衰才尽浑无奈,倚頼诸君为发端。

平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,仄仄○平仄。
仄平平平○,平仄○仄仄。
平平○○平,仄仄平平仄。
平○平平○,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄○仄。
平平仄○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,○仄平○仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

俗有雪上加霜之谚今日之谓也二诗呈知县契丈教授尊兄 其一 (sú yǒu xuě shàng jiā shuāng zhī yàn jīn rì zhī wèi yě èr shī chéng zhī xiàn qì zhàng jiào shòu zūn xiōng qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

叹我贫兼病,当渠雪上霜。
忍饥无异术,炙背有奇方。
重忆茅檐下,还嗟楚水傍。
官曹竟疎阔,诗病得商量。

平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,仄仄○平仄。
仄平平平○,平仄○仄仄。
平平○○平,仄仄平平仄。
平○平平○,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄○仄。
平平仄○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,○仄平○仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

亭午欲过意复凄然偶引杯酒而沅陵丈送诗适至因走笔成两绝并呈教授兄 其一 (tíng wǔ yù guò yì fù qī rán ǒu yǐn bēi jiǔ ér yuán líng zhàng sòng shī shì zhì yīn zǒu bǐ chéng liǎng jué bìng chéng jiào shòu xiōng qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

梅花玉立知何许,回首江东日暮云。
白发萧萧不归去,顾徵蛮语作参军。

平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,仄仄○平仄。
仄平平平○,平仄○仄仄。
平平○○平,仄仄平平仄。
平○平平○,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄○仄。
平平仄○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,○仄平○仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

俗有雪上加霜之谚今日之谓也二诗呈知县契丈教授尊兄 其二 (sú yǒu xuě shàng jiā shuāng zhī yàn jīn rì zhī wèi yě èr shī chéng zhī xiàn qì zhàng jiào shòu zūn xiōng qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

雨雪欣能霁,冰霜苦未和。
体孱寒有相,絮败暖无多。
二妙今谁敌,有诗皆可歌。
暗中知沈谢,灰里拨阴何。

平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,仄仄○平仄。
仄平平平○,平仄○仄仄。
平平○○平,仄仄平平仄。
平○平平○,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄○仄。
平平仄○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,○仄平○仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

沈架阁席上送沈教授之官邵阳二首 其二 (shěn jià gé xí shàng sòng shěn jiào shòu zhī guān shào yáng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 许及之

郡侯名字祖鞭先,郡倅风流世有传。
更着广文铛脚坐,亦怜委吏鼎科年。
江山莫道非吾土,官舍曾无有此贤。
自是蓬莱山上客,枉教予作送行篇。

平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,仄仄○平仄。
仄平平平○,平仄○仄仄。
平平○○平,仄仄平平仄。
平○平平○,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄○仄。
平平仄○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,○仄平○仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。

及第後酬故园亲故 (jí dì hòu chóu gù yuán qīn gù)

朝代:唐    作者: 欧阳詹

才非天授学非师,以此成名曩岂期。
杨叶射频因偶中,桂枝材美敢当之。
称文作艺方慙德,相贺投篇料媿词。
犹着褐衣何足羡,如君即是载鸣时。

平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平仄平,仄仄○平仄。
仄平平平○,平仄○仄仄。
平平○○平,仄仄平平仄。
平○平平○,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄○仄。
平平仄○平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○仄平,仄仄平平仄。
平平平仄平,○仄仄平仄。
仄仄仄仄平,○仄平○仄。
平平仄仄平,仄仄仄平仄。