wú wéi xiàn zhāi gǔ méi
无为县斋古梅 🔈
疎疎密密卧檐牙,古县清贫有此花。
彭泽菊松无醖藉,河阳桃李太铅华。
临池照影成双好,与雪争辉自一家。
消得抱琴鸣膝上,夜深燃烛对琼葩。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
疎疎密密卧簷牙,古縣清貧有此花。
彭澤菊松無醖藉,河陽桃李太鉛華。
臨池照影成雙好,與雪爭輝自一家。
消得抱琴鳴膝上,夜深燃燭對瓊葩。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
疏疏密密地铺展在屋檐下,古时的县城清贫之地也有这样的花。
彭泽的菊花和松树并没有受到浸醉的熏陶,而河阳的桃花和李花则过于铅华耀眼。
站在池边照影映成了双倍美好,与雪相争辉彰显出独一家的风采。
将琴抱于怀,弹奏出悠扬之音,夜深时点燃蜡烛,与琼花相映辉。
全诗通过描绘花卉和景物,表达了古时清贫之地也有美好与宝贵之处,以及艺术和音乐的愉悦。
相关诗词:
县斋怀京都 (xiàn zhāi huái jīng dōu)
东南古县介江臯,西北神州倚斗杓。
安得叶君传秘术,时飞双舄诣台朝。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
题张应之县斋 (tí zhāng yìng zhī xiàn zhāi)
小官叹簿领,夫子卧高斋。
五斗未能去,一丘真所怀。
绿苔长秋雨,黄叶堆空阶。
县古仍无柳,池清尚有蛙。
琴觞开月幌,窗户对云崖。
嵩少亦堪老,行当与子偕。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
县斋 三山亭 (xiàn zhāi sān shān tíng)
俗易风移古道还,县斋叠石作三山。
因怜席上红尘少,赢得壶中白日闲。
想见六鳌擎水下,坐看双鹤落云间。
何须更叩黄金阙,只此幽亭是玉关。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
惠安县斋咏梅 (huì ān xiàn zhāi yǒng méi)
去年边上见梅花,醉眼淹留未到家。
今日岭南攀折得,忽惊身又在天涯。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
和刘後村梅花百咏 其六○ (hé liú hòu cūn méi huā bǎi yǒng qí liù ○)
简斋绝句天为笑,旋到调羹鼎伴来。
只合拜梅为座主,画梅且尔况真梅。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
题分宜县呈石子和知县 (tí fēn yí xiàn chéng shí zǐ hé zhī xiàn)
古镇更为县,封疆半是山。
赋繁官吏窘,土瘠稻粱悭。
流水心何急,高山意自闲。
春风细吹拂,桃李满民间。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
黄叔万知县以鲁名斋求诗将赴公安并以为饯 (huáng shū wàn zhī xiàn yǐ lǔ míng zhāi qiú shī jiāng fù gōng ān bìng yǐ wéi jiàn)
堂堂张也竟难为,一唯工夫鲁得之。
得兔故应忘百虑,亡羊正尔失多歧。
千林摇落青还在,孤月当空影自随。
昔日校官今作县,鲁斋行处即吾师。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
东斋闷书 (dōng zhāi mēn shū)
读书已无效,何用转劳苦。
闲斋幸无事,日共古人语。
古人议论好,善恶皆有补。
舍此欲奚为,惟应睡满午。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
县斋对雪 (xiàn zhāi duì xuě)
密雪夜来积,起见万物春。
山川忽改色,草木一以新。
古邑失荒秽,王路覆平均。
从兹庆丰年,蹈咏慙小臣。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
县尉廨宇莲池 (xiàn wèi xiè yǔ lián chí)
县尉小斋前,水清池有莲。
岂唯观菡萏,兼可听潺湲。
宛类江湖上,殊非尘土边。
古人用心处,料得不徒然。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。